Bị trêu chọc, Thành Uyên có phần quẫn, lập tức đứng đắn: "Thật có lỗi để đợi lâu. Vừa rồi chúng ta nói tới đâu rồi?"
"Vừa rồi nói tới bên cậu." Hình Tử Dương đợi thật lâu, rốt cuộc có cơ hội nói chen vào: "Bên cạnh công ty có nhà hang với bữa trưa cạnh bể bơi. Hu, tôi nhớ bắp cải xào, cũng rất muốn ăn cơm lu, thịt gà giòn, trà sữa trân châu, đều do một tên xấu xa nào đấy không lương tâm ném tôi tới nơi không có những món ăn ngon này, tên xấu xa kia còn đặt bữa trưa ngon miệng mà tôi không thể ăn, quá tức quá tức đó!" Mỗi lần nhắc tới hai chữ ‘xấu xa’, lại tức giận lườm Thành Uyên một cái.
Cúi xuống, anh tiếp tục oán hận nói: "Tôi ở đây ăn không đủ no, lại vẫn có vị kỹ sư trưởng luôn ở nhà không ra cửa, đi làm công việc của anh ta, tôi đặt bữa trưa trong nhà hang đó, chính là vì muốn nói chuyện với cô gái đó, giờ thì không thể nói chuyện đến số điện thoại cũng không có!"
"Làm xong việc có thể trở về, tôi có quy định cậu phải ở đấy một năm sao?" Đối với một đống lớn oán giận của Hình Tử Dương, Thành Uyên chỉ nhíu mày.
Nghe thấy giọng nói Thành Uyên nhẹ nhàng như vậy, Hình Tử Dương run rẩy vươn ngón trỏ ra, chỉ vào Thành Uyên trong màn hình nói: "Nói dễ dàng như vậy, cậu tới đây, các cậu nhìn người này đi.” Bọn bạn đã sớm biết tính cách Hình Tử Dương, bị phản ứng khoa trương của anh chọc cười to không ngừng.
"Tôi nói này A Uyên, cậu đồng ý thả cậu ấy về vài ngày đi, nếu thật sự bắt cậu ấy ở Châu Âu một năm, khẳng định cậu ấy điên mất, hơn nữa, cũng để cậu ấy về giúp cậu." Có người nhảy ra nói chuyện.
"Cậu ấy có thể giúp tôi?" Giọng điệu nghi ngờ của Thành Uyên thật đáng đánh đòn, nhưng lại là sự thật.
Hiệu suất làm việc của Thành Uyên gấp ba kỹ sư bình thường, có năng lực tận dụng thời gian, bởi vậy rất nhiều vấn đề kỹ sư không làm được, đều do Thành Uyên tiếp nhận, từ trước đến nay phần lớn đều là anh giúp người khác, ít có người giúp anh.
"Người nầy - -" Hình Tử Dương bị khinh thường, lại không có lời nào để nói, chỉ có thể tức giận nhảy tưng tưng.
"A Uyên, cậu cũng đừng khi dễ cậu ấy nữa, để cho cậu ấy trở về đi, miễn cho cậu ấy lại chạy tới khóc lóc kể lể với anh trai cậu." Lão đại chủ trì hội nghị này, chính là đại cổ đông bỏ vốn lớn nhất, anh cười hỗ trợ hoà giải, miễn cho hai người trẻ tuổi gây gổ.
Nhắc tới anh trai mình, Thành Uyên nhíu mày, mắt nhìn màn hình, Hình Tử Dương này nếu thật sự nóng nảy, thật sự sẽ chạy tới đâm thọc, mấy chuyện kiểu này từ nhỏ đến lớn anh ta đã làm không ít quá, chỉ cần bị anh khi dễ, sẽ chạy đi kể lể với anh trai, còn có thể thêm mắm thêm muối, nói hưu nói vượn, phóng đại mọi chuyện lên, sau đó anh trai sẽ tìm anh "Tâm sự".
Nghĩ đến anh trai biết anh lại thích cô gái ấy, cũng bởi vì cô gái ấy để ý đến anh một chút mà cảm thấy hạnh phúc, loại hành động không có tiền đồ này nhất định sẽ chọc giận anh trai: "Được rồi."
Để cho Hình Tử Dương trở về, anh ta đỡ phải mồm rộng.
"Yes!" Hình Tử Dương nắm tay, nghe thấy có thể về nhà, anh ta lập tức hết uể oải, chỉ mong sao lập tức có thể lên máy bay bay về Đài Loan.
"Ác ác, Tử Dương muốn trở về, năm nay công ty thông báo tuyển dụng không ít viên chức mới, có mấy nhân viên nữ tuổi trẻ lại xinh đẹp, lần này nguy rồi."
"Thật không, có nhân viên nữ mới tới? Tôi đây là quản lí nhất định phải dẫn các cô ấy đi làm quen công ty!" Hình Tử Dương xoa tay, tính toán phát huy sức quyến rũ đàn ông thật tốt, bắt được một em gái đáng yêu.
"Không phải hiện tại." Thành Uyên hắt cho Hình Tử Dương một chậu nước lạnh: "Hôm qua tôi đã nói qua với cậu, mã hóa có vấn đề, không thể chuyển đến server, cậu phải bắt được Bug mới có thể trở về."
Hình Tử Dương khóc thét: "Mấy trăm vạn mã hóa đó, tôi phải tìm tới khi nào?"
"Ở Paris cậu có nhiều kỹ sư ưu tú như vậy, chuyện này không là vấn đề. Cậu nhất định phải tìm ra Bug, khi nào thì có thể trở về, do năng lực xử lý của cậu quyết định." Thành Uyên nửa điểm cũng không châm chước.
"Mẹ nó, cậu chơi tôi!" Hình Tử Dương phẫn hận không thôi: "hông thì cậu hỏi anh Tín, ví như anh ấy đồng ý, cậu có thể lập tức đáp chuyến bay gần nhất trở về."
"Không được." Anh Tín anh chủ trì hội nghị chat webcam này: "Khi nào cậu làm cho khách hàng đồng ý mới có thể trở về."
"... Aaaa." Vẻ mặt Hình Tử Dương bi phẫn cúi đầu, tiếp nhận chuyện không thể lập tức về Đài Loan.
Thấy thế, Thành Uyên bất động thanh sắc khẽ dương khóe miệng lên.
Giữ Hình Tử Dương ở lại châu Âu đương nhiên là cố ý, có thể kéo bao lâu sẽ kéo bấy lâu, bởi vì gia hỏa này vừa về, sẽ mang đến cho anh cảm giác chán ghét.
Tuyệt đối muốn cho Hình Tử Dương cách thật xa, anh mới không muốn để cho tên kia thấy Tố Tố, một chút cũng không muốn...
Xuyên phá tầng mây, từ trên trời đáp xuống, vững vàng đứng trên mặt đất.
Bước ra khỏi máy bay, Hình Tử Dương thấy ánh mặt trời ấm áp chói mắt của Đài Loan, anh không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý: "Không cho tôi về, tôi càng phải trở về!"
Những người này lợi dụng công việc ném anh ta ở châu Âu hơn nửa năm, vẫn không ngăn được anh về nước!
Kéo vali hành lí, Hình Tử Dương hăng hái đi tới, không có mỏi mệt sau khi ngồi máy bay cả mười giờ nên có.
Hiện tại là tháng mười một, đúng là mùa thu không quá lạnh cũng không quá nóng, thoải mái hợp lòng người, Hình Tử Dương thích thời tiết này của Đài Loan.
Thuận lợi xuất quan, anh vừa đi vừa lấy điện thoại ra, mở LINE của nhóm, gửi một câu: Tôi đã trở về, khà khà.
Chỉ thấy số người online nhanh chóng gia tăng, mỗi người xem xong đều để lại một chữ "Nha" lạnh lùng.
Hình Tử Dương nhìn danh sách, phát hiện thiếu đi một người, lại chính là Thành Uyên.
"Hả." Thành Uyên nhất định lại coi như không thấy anh, người này vô tình như vậy, may mà anh đã quen Thành Uyên xa cách, nói không chừng anh ta đang bận viết chương trình, tạm thời không nên đυ.ng vào anh ta: "Hiện tại thôi... Đi đâu?"
Hôm nay Hình Tử Dương không cần đến công ty, nhưng Hình Tử Dương không muốn về nhà nghỉ ngơi, tâm tình anh đang rất tốt, quyết định đến công ty một chuyến, tuyên cáo sự tồn tại của mình.
Bắt xe taxi, báo địa chỉ công ty, Hình Tử Dương tinh thần phấn chấn, lâu như vậy không trở về, nhất định công ty có rất nhiều máu mới đi? Nghe nói nhiều nhân viên nữ đáng yêu? Thừa dịp mấy em vẫn chưa hư hỏng, phải chơi đùa một chút!
Trải qua một giờ đường xe, rốt cuộc anh trở lại Công Ty Khoa Kỹ Mặc Kỳ gần một năm chưa vào.
Hình Tử Dương trả tiền xuống xe xong, đứng ở trước cửa lớn, anh vẫn chưa lập tức đi vào công ty, mà nâng đồng hồ lên, nhìn nhìn thời gian, mười một giờ sáng.
Anh lập tức chuyển hướng cửa hàng tiện lợi, Hình Tử Dương nhớ rõ nơi đó có cô bé xinh đẹp đáng yêu, vẫn còn là sinh viên, là tiểu mỹ nữ, lúc này vừa vặn là thời gian đi làm của cô.
Năm phút đồng hồ sau, Hình Tử Dương bưng ly coffee của cửa hàng tiện lợi, vẻ mặt hạnh phúc thở dài: "Vẫn là Đài Loan tốt nhất, ngay cả cà phê của cửa hàng tiện lợi uống cũng rất ngon, nhân viên cửa hàng vừa đáng yêu..." Hoàn toàn đắm chìm trong khuôn mặt đỏ bừng của nữ sinh nọ.
Anh mang theo tâm tình tốt, bước vào đại sảnh khoa học kỹ thuật Mặc Kỳ: "Hình quản lí, cậu trở lại." Bảo an lập tức nhận ra khuôn mặt hoa đào kia của Hình Tử Dương.
"Đúng vậy, chú Lý, tôi tới công ty nhìn xem." Chào một tiếng, Hình Tử Dương anh đi thang máy, đi tới phòng nhân sự.
Anh ấn thang máy lầu 10, thang máy chậm rãi đi lên, dừng lại ở lầu 4.
Bốn nhân viên nữ đang muốn bước vào thang máy, có ba gương mặt lạ hoắc, trong đó người lớn tuổi nhất kia là cán bộ kỳ cựu, thấy Hình Tử Dương lộ ra biểu tình kinh ngạc: "Ai, sao cậu trở lại?"
"Hi, Lisa, đã lâu không gặp." Coi như không thấy sự kinh ngạc cộng khinh bỉ của Lisa, Hình Tử Dương duy trì tác phong nhanh nhẹn tao nhã tư thái quý công tử.
"Hôm nay cậu tới công ty làm gì? Không phải sáng nay mới về chứ?"
Lisa mới mặc kệ Hình Tử Dương ra vẻ thân sĩ, cô trợn trừng mắt, dẫn ba nhân viên nữ mới bước vào thang máy.
Không đợi Hình Tử Dương trả lời, cô trực tiếp quay đầu nói với ba nữ nhân viên: "Vị này chính là quản lí nhân sự Hình Tử Dương, anh đi công tác gần một năm, người phụ trách bộ phận, cũng là một trong người sáng lập công ty chúng ta, Nhưng mấy đứa chỉ cần lễ độ với cậu ta bên ngoài thôi, còn có nhất định phải nhớ kỹ - - lời cậu ta nói một chữ cũng không được tin."
"Lisa, làm gì như vậy?" Hình Tử Dương cười khổ, sao vừa gặp được người mới đáng yêu, bên cạnh liền có cọp mẹ bảo vệ con.
"Ủy khuất như vậy? Được rồi, tôi cho cậu một cơ hội." Đôi mắt to sáng ngời của Lisa trừng mắt Hình Tử Dương: "Cậu muốn nói gì với nữ nhân viên mới?"
"Uh`m..." Hình Tử Dương thật sự suy nghĩ, lại nhìn ba nữ nhân viên mới như thỏ nhỏ, mở miệng: "Mấy em làm ở bộ phận nào? Năm nay bao tuổi? Nghỉ ngơi ở đâu? Có bạn trai hay không? Tan tầm muốn cùng ăn một bữa cơm với tôi hay không?" Một dãy câu hỏi không bình thường liên tiếp xuất hiện.
"Xem đi." Lisa mở lớn mắt, quay đầu nói: "Đối với mấy cô bé đáng yêu cậu ta đều dùng thái độ như vậy, lươn lẹo muốn chết, cho nên nói, ngoài chuyện công việc ra, những chuyện khác thì cứ vào tai trái ra tai phải."
"Rõ ràng tôi rất thật a..." Muốn nói chuyện với nhân viên mới, kết giao bạn bè.
Đinh - - thang máy đến lầu 9, Lisa cũng chưa cho Hình Tử Dương cơ hội sửa lại án sai, dẫn ba người ra thang máy: "Đi tới, Tố ỳ không có ở đây, trong lúc họp mấy đứa phải chú ý vài điểm..." Cô không ngại phiền toái dặn dò nhân viên, cũng không thèm nhìn liếc mắt tới Hình Tử Dương một cái.
Cửa thang máy vô tình khép lại trước mắt anh, Hình Tử Dương cũng không có cảm giác gì, bởi vì... Tầm mắt nhìn một hướng khác, nơi đó có một nhân viên tiến vào tư liệu trong tay rơi xuống, anh mỉm cười, khom người nhặt lên.
"Đợi một chút có thể mượn cớ đưa tài liệu để gặp mặt rồi." Đây là thiên ý.
Đinh - - thang máy đến lầu 10, cũng chỉ mất vài giây, anh đã mơ hồ xem qua tài liệu trong tay, nhíu mày nhìn phần kế hoạch hoàn mỹ này.
"Thật tốt." Biểu tình không đứng đắn vừa rồi lui đi, chỉ còn lại suy nghĩ sâu xa.
Nhìn phần tên người làm kế hoạch ở dưới - - Diệp Tố Kỳ, là tên lạ, cũng là nhân viên nữ mới vào sao?
"Phòng kế hoạch có người mới mạnh như vậy, rất cẩn thận." Anh nhịn không được tò mò nhân viên mới này là người phương nào, rất nhiều chi tiết mà nhân viên thâm niên của bộ phận kế hoạch cũng không nhất định có thể nghĩ đến, nhưng cô lại nghĩ tới, mà còn cực kỳ hoàn thiện, không giống như là người mới không có kinh nghiệm.
Vừa nghĩ vừa trở lại bộ phận nhân sự, Hình Tử Dương theo thường lệ nói chuyện phiếm với nhân viên lâu ngày không gặp, nhưng anh không có trò chuyện lâu, liền bước vào văn phòng.
Mở máy tính trên bàn ra, dung mật mã của mình đăng nhậ vào hệ thống nhân sự công ty, tra thông tin về Diệp Tố Kỳ, trên màn hình xuất hiện một khuôn mặt mang hơi thở thanh xuân, Hình Tử Dương vừa thấy liền nhận ra cô.
"Ai, cô không phải là sinh viên làm part-time ở nhà hang tôm hùm kia sao?" Anh đã cho cô danh thϊếp, muốn cô tới Mặc Kỳ, kết quả cô thật sự đến đây!
Hình Tử Dương không ngừng cười, cảm thấy anh nên đi gặp cô nhóc đã từng rất có hảo cảm, đáng tiếc không thể kéo dài duyên phận với cô gái nhỏ, bây giờ anh quay lại, nói không chừng còn có thể tạo ra một đoạn tình cảm văn phòng lưu luyến.
Nghĩ đến liền muốn làm, anh lập tức đi tới phòng họp lầu 9 đưa tài liệu, giống như không lưu tâm hỏi han: "Tôi nhặt được tài liệu ở thang máy, liền đưa tới, tôi có xem một chút, kế hoạch rất được, là nhân viên mới làm sao?"
"Cậu chỉ đơn thuần là tớ trả tài liệu thôi sao? Như thế nào, đồ ăn của cậu đúng không?" Lisa liền mắt nhìn thấu ý không ở trong lời của người nầy, cô một tay đoạt lấy tài liệu trong tay anh, ngữ điệu cười nhạo nói: "Đáng tiếc cậu không có cơ hội nhìn thấy cô ấy, hôm nay cô ấy xin phép, càng đáng tiếc chính là cậu vĩnh viễn không có cơ hội - - hôm nay cô ấy đi hẹn hò, buổi sáng có người thấy cô ấy đi cùng một người đàn ông rất đẹp trai." Trên xe còn có một nam một nữ nữa... Cô cũng sẽ không nói cho tên đàn ông gặp ai cũng này biết. Cô đương nhiên muốn bảo vệ nhân viên nữ phòng mình rồi.
"Cái gì!" Sét đánh ngang tai, Hình Tử Dương không thể tin được trừng mắt to, anh cứ như vậy bị mất cơ hội.
Không để ý Lisa cười mỉa, anh uể oải trở lại văn phòng, ngồi ở trên ghế nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, anh híp híp mắt, cầm điện thoại ra, phát hiện Thành Uyên kia cũng chưa thèm đọc tin nhắn của anh, cực kỳ khó chịu lập tức gọi điện thoại ầm ĩ: "A Uyên, tôi về Đài Bắc rồi, tâm tình tôi rất không tốt, một em gái tôi có hảo cảm đi hẹn hò với người khác, cậu có phải là anh em hay không? Là an hem thì bây giờ đi uống với tôi hai chén."
"Hiện tại không được." Thành Uyên trầm thấp cự tuyệt.
"Vì sao?"
"Tôi đang hẹn hò."
Hình Tử Dương há to mồm, vốn không dám tin, rồi sau đó là vẻ mặt bị tổn thương.
Cô gái anh thích đi hẹn hò với người khác anh còn chưa bị tổn thương, nhưng chuyện Thành Uyên đi hẹn hò lại làm anh bị trọng thương trọng thương rồi!
Người nầy giấu diếm cũng thật kỹ, đi hẹn hò với con gái, cư nhiên không nói cho anh biết!