Chương 3: Người Ngu Không Văn Hóa

Tất cả mọi người đều biết, các tác phẩm ngôn tình yêu đương thế thân đều sẽ có một bản hợp đồng gọi là “Hợp đồng tình nhân” nếu làm trái với mọi điều trong hợp đồng sẽ bị tính là vi phạm.

Lúc ấy lão phản diện kia cho trợ lý tìm đến cửa, đưa cho cô một bản hợp đồng cùng với các tài nguyên phim ảnh và chương trình giải trí.

Lúc đó trong giới có rất nhiều lời đồn về vấn đề này, hơn nữa tự nhiên có một cái bánh khổng lồ từ trên trời rơi xuống, khiến cho cô đầu óc mộng mị, vậy nên không nghe hiểu những điều mà trợ lý ám chỉ.

Trợ lý đem tới cho cô một bản hợp đồng cực kì hợp pháp, căn bản không có cái gì liên quan đến bao dưỡng. Nguyên chủ liền cho rắng phản diện đối với cô là vừa gặp đã yêu, muốn dùng tài nguyên để đổi lấy tình yêu của cô.

Thơi Ngu đau khổ: “…”

Nguyên chủ sau khi tốt nghiệp cấp ba, cũng không có đọc sách để trau dồi kiến thức, nói thô ra là người ngu không văn hóa.

Là một người đã xem qua vô số tiểu thuyết, cô đối với loại tiểu thuyết này vô cùng rõ ràng, vui vẻ hỏi “hệ thống, vậy nhiệm vụ của tao là cái gì?”

Là thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ, ngược chết phản diện đi lêи đỉиɦ cao của đời người? Hay là vả mặt nữ chính, đoạt lấy vai chính của cô ta? Hay là công lược phản diện, nói chuyện yêu đương với anh ta?



Thật là vui vẻ biết bao! So với cuộc sống chiến đấu của cô ở thời Mạt thế thì nhẹ nhàng và thoải mải hơi rất nhiều.

Thời Ngu xoa xoa tay, chuẩn bị sẵn tư thế xông pha lao vào đại chiến tám trăm hiệp.

[Yêu cầu kí chủ xem ít tiểu thuyết viển vông lại, chúng tôi được cục quản lý thời không công nhận là hệ thống xuyên sách đúng đắn, không làm rối loạn trật tự nhiệm vụ.]

Nếu như cô không nghe nhầm, thì giọng điệu của hệ thống có chút ghét bỏ???

Thơi Ngu ngại ngùng lên tiếng: “Cũng không phải là do tao thích xem, cũng tại ở thời mạt thế quá đỗi nhàm chán, chưa kể nghề nghiệp của tao cũng yêu cầu phải đọc mà.”

Ở thế giới trước, khi mà chưa xảy ra mạt thế, cô là diễn viên, nói chính xác hơn cô là cô gái thiên tài đã đạt ảnh hậu 2 lần khi còn ở độ tuổi rất trẻ.

Chính vì vậy nên cô hầu như đã xem hầu hết các thể loại tiểu thuyết, độ hiểu biết về nó không hề ít.

“Nếu vậy, thì mục đích tao xuyên vào đây là làm gì?” Thời Ngu tò mò hỏi.