Trong tương lai Thời Ngu muốn ở Cục Thời Không vì vậy cô muốn có được biên chế, cô làm lơ đi sự khinh thường trong ánh mắt của Thượng Nha, mỉm cười thân thiện với cậu ta: "Xin chào, tôi là Thời Ngu, hôm nay mới gia nhập công ty.”
Cô nhìn cậu bằng ánh mắt thân thiện ôn hòa.
Cô cười rộ lên rất đẹp, rõ ràng là một đôi mắt mê người, nhưng khi cười rộ lên lại giống như đóa hoa huệ nhỏ thanh lệ, làm cho người ta sảng khoái.
[Độ ưa thích cộng 1, độ ưa thích hiện tại là 1]
Tâm trí Thượng Nha chấn động, khi nghe được âm thanh hệ thống mới phản ứng lại. Tuy nhiên trong lòng lại dâng lên một tia khó chịu cùng khinh bỉ.
Cậu ta đã sớm nghe từ trong miệng Lý Hồng rằng người mới dưới trướng Triệu Vinh thật ra là một con chim hoàng yến của một boss lớn nào đó, cậu ta coi thường nhất là loại con gái dựa vào quan hệ bất chính này mà leo lên.
Cho nên khi bị nụ cười của cô hút mất hồn, khi hoàn hồn lại khiến Thượng Nha cảm thấy khó chịu.
Người phụ nữ ghê tởm này chỉ có thể dựa vào sắc đẹp!
Thượng Nha không muốn nghe lời của hệ thống để công lược Thời Ngu, bởi vì trong trái tim cậu ta đã có một ánh trăng sáng, là ánh trắng sáng trong lúc cậu bị bóng tối bao trùm đã giải cứu cậu, vực dậy tinh thần của cậu.
So sánh với nữ thần trong sáng và ngây thơ, đẹp không tỳ vết trong lòng, Thượng Nha càng chán ghét Thời Ngu trước mắt hơn.
Nhưng hệ thống nói rằng sau khi công lược được một nhân vật có thể nhận được điểm may mắn, điểm đó có thể giúp ích cho cậu ta trong giới giải trí đi xa hơn, đến gần nữ thần hơn.
Cậu ta muốn đứng ở bên cạnh nữ thần, vì vậy cố gắng nhịn xuống sự ghê tởm trong lòng cũng phải công lược người phụ nữ này.
Thượng Nha nghĩ tới nghĩ lui, ánh mắt tối lại, những vẫn giả vờ thân thiện: "Chị đừng để ý, Chị Hồng chỉ là tính tình không tốt lắm, với lại chị ấy có mâu thuẫn với anh Triệu, lời chị ấy nói không nhằm vào chị đâu.”
[Độ ưa thích cộng 5, độ ưa thích hiện tại là 6]
Tất nhiên, Thời Ngu cũng nghe thấy âm thanh máy móc truyền đến từ trong đầu Thượng Nha, thấy trên mặt cậu ta vẫn đang nở một nụ cười đơn thuần, cô gật đầu: "Tôi biết.”