Chương 44: Một nguyện vọng đổi ba yêu cầu

Thiếu niên đứng dưới tường, dáng người cao gầy thanh tú vào lúc này lập tức thể hiện ra ưu thế mà người bình thường không có.

Chỉ cần hắn đồng ý, giơ tay ra đỡ lấy nàng, gần như là chuyện không hề có độ khó.

Nguyên Nguyên lại hoàn toàn không suy nghĩ vấn đề liệu hắn có đỡ mình hay không.

Nói giỡn sao, hắn cao như vậy chẳng lẽ là uổng phí sao, sao có thể không đỡ được nàng chứ?

Thiếu nữ sửa sang lại tóc tai một chút, lau nước mắt hỗn loạn ở trên mặt, bảo đảm lúc mình rơi vào lòng thiếu niên sẽ không quá mức khó xử, lúc này mới yên tâm to gan nhắm mắt lại mà nhảy xuống.

Nhưng mà trong khoảnh khắc nhảy xuống, Nguyên Nguyên vẫn khẩn trương nắm chặt ngón tay.

Giống như mỗi lần ngồi tàu lượn siêu tốc, mặc dù biết cuối cùng sẽ bình an tiếp đất, nhưng khoảnh khắc mất trọng lượng kia vẫn sẽ không nhịn được mà cảm thấy có một loại khủng bố như sắp chết.

Cho đến khi thân thể nặng nề của nàng va vào một cái ôm lộ ra hơi thở mát lạnh.

Lông mi thiếu nữ run rẩy, trong nháy mắt mở mắt, trong đôi mắt hạnh ngậm nước mắt của nàng đồng thời chiếu vào một khuôn mặt ngược với ánh trăng, hô hấp nhẹ nhàng tắc nghẽn.

Tuy rằng không thấy rõ cảm xúc trên mặt thiếu niên vào giờ phút này, nhưng Nguyên Nguyên vẫn ôm lấy cổ hắn, vùi mặt vào trong ngực hắn mà hít sâu một hơi.

Không khóc không khóc, nàng an toàn rồi.

Thân thể thiếu niên lại càng cứng hơn.

Úc Ly Lương rũ mi xuống, đánh giá thiếu nữ trong ngực.

Nàng không hề cho hắn thời gian suy nghĩ, lựa chọn của nàng không chút do dự, cũng khiến cho hắn không thể suy nghĩ.

Đến từ phản ứng theo bản năng cơ thể.

Hắn... đỡ được nàng.

Về tới nơi ở của mã nô, trên ngọn nến sinh ra ánh nến ấm áp, cuối cùng đã khiến Nguyên Nguyên cảm nhận được một tia cảm giác trở lại nhân gian.

Nàng và thiếu niên ngồi song song bên giường, hốc mắt vẫn còn hơi đỏ.

Nguyên Nguyên không phải là người thích khóc.

Nhưng số lần nàng gặp phải uy hϊếp tử vong ở nơi này gần như đã vượt xa ở xã hội hiện đại an hòa.

Chỉ là nàng bị dọa đến thể hiện ra phản ứng sinh lý.

“Đại Căn ca, ta không chê bai bệnh của huynh…”

Giọng nói khàn khàn mang theo chút mềm mại, lần này Nguyên Nguyên cũng không già mồm cãi láo nữa, trực tiếp cởi bỏ hiểu lầm không quá tốt đẹp này với vị dưỡng phu từ nhỏ.

“Đại Căn ca, chúng ta làm lành đi.”

Chuyện hắn có bệnh này chỉ cần không quá nghiêm trọng, cũng không phải là nàng không thể tiếp nhận.

Cho dù là ở hiện đại, trên người ai từ nhỏ mà không có chút tật xấu chứ? Không phải viêm mũi thì là ngủ ngáy, còn hắn thì nhiều nhất chỉ là không thể đói mà thôi.

Hơn nữa về sau còn có thể dựa vào gϊếŧ heo mà sống, nói không chừng chính là do tật xấu hay đói cho nên mới khiến phôi thai của mỹ thiếu niên phát triển thành một người gϊếŧ heo.

Thiếu niên nhìn nàng xì nước mũi, trong đôi mắt đen nhánh càng biến hóa kỳ lạ.

“Lần trước cô nói, không cho phép ta đến gặp cô nữa…”

“Cái đó không tính.”

Không tính?

Úc Ly Lương chậm rãi suy nghĩ một chút hàm nghĩa của những lời này.

Không tính là đại biểu nàng còn có một yêu cầu nữa.

Nghĩ tới đây, Nhị hoàng tử điện hạ đã chậm rãi quên mất, ba nguyện vọng kia chỉ là dùng để làm mồi nhử dụ ra lòng tham lam ở trong lòng thiếu nữ, là muốn để cho nàng lộ ra ý đồ xấu xí, sau đó gϊếŧ chết.

Mà không phải thật sự muốn cho nàng ước nguyện.

Hắn liếc nhìn qua đôi mắt đẫm lệ đỏ như thỏ con của nàng, còn có chóp mũi hồng hồng đáng yêu, ngữ khí càng chậm lại vài phần, "Cô có thể đưa ra một nguyện vọng với ta.”

Đương nhiên, lần này và lần đầu tiên đồng ý để nàng đưa ra ba yêu cầu là hoàn toàn không giống nhau.

Đối với một bách tính bình dân mà nói, sự ban ân đến từ một vị Hoàng tử điện hạ của Hoàng tộc, gần như là có thể ghi vào gia phả làm vinh dự rạng rỡ tổ tông.

Sau đó Nguyên Nguyên lại chỉ đơn giản phát hiện hình như lời này đã không phải là lần đầu tiên hắn nói ra…

Hình như hắn… Chấp niệm để nàng đưa ra yêu cầu với hắn thật sự rất sâu.

Có lẽ đây cũng là biểu hiện bước đầu của chủ nghĩa nam tử? Cần phải để nàng ỷ lại vào hắn một chút, hắn mới có cảm giác an toàn?

Vì ủng hộ lòng tự trọng của vị hôn phu, lần này Nguyên Nguyên mới miễn cưỡng nghiêm túc lại.

“Được rồi, vậy nguyện vọng của ta chính là huynh đồng ý với ba yêu cầu của ta.”

Úc Ly Lương: "......”

Phạm Thoan không biết đang ngồi xổm ở hóc nào: Đậu má... Thật tham lam.