Tối nay Tiêm Chỉ được phái đến Tây Sương Viện.
Mấy nha hoàn trốn ở trong phòng xì xào bàn tán, ý tứ trong lời nói đơn giản chính là tuổi thọ của Tiêm Chỉ không dài.
Bọn họ nói, có lẽ đêm nay Tiêm Chỉ sẽ chết.
Lúc đầu Tiêm Chỉ cũng cảm thấy như vậy.
Ngón tay Tiêm Chỉ che dưới tay áo đang run nhè nhẹ.
Nàng ta biết, vị kia Nhị hoàng tử điện hạ của Tây Sương Viện kia trông thì vô cùng tôn quý, nhưng đối phương lại có mặt xanh răng nanh, vai to eo thô, thậm chí còn thích gϊếŧ người...
“Ngưng Xuân, tối nay... cô có thể đi cùng với ta không? Đến cửa, cô ở ngoài chờ ta đưa đồ xong đi ra là được.”
Tiêm Chỉ bất lực tìm được bằng hữu từ trước đến nay luôn đối xử với mình rất tốt.
Quả nhiên, Ngưng Xuân đã đồng ý.
Nhưng mà ngón tay dưới tay áo Tiêm Chỉ lại run rẩy vô cùng mãnh liệt.
Bởi vì... bởi vì nàng ta thật sự quá sợ hãi, chờ sau khi lừa Ngưng Xuân tới cửa, nàng ta sẽ không nhịn được mà khẩn cầu Ngưng Xuân giúp mình đưa vào, sau đó...
Sau đó mọi chuyện sẽ xuất hiện khả năng xoay chuyển.
“Tiêm Chỉ, đêm nay ta không thể đi cùng cô được.”
Ngưng Xuân trở về với vẻ lo lắng.
“A Phúc ca ca bảo ta và A Đào tỷ tỷ đưa một nha hoàn té xỉu về.”
Tiêm Chỉ kinh ngạc, "Nha hoàn té xỉu?”
Một chủ suy nghĩ to gan nổi lên trong lòng Tiêm Chỉ.
Thay vì để cho người tỷ muội tốt đã ở bên mình mấy năm đi, chi bằng.. chi bằng để cho một người xa lạ không hề quen biết đi làm chuyện này?
Sau khi trời ấm lên, ban ngày liền càng ngày càng dài, mà thời gian ngày đêm tương đối giảm bớt không ít.
Cho nên khi Nguyên Nguyên mở mắt tỉnh lại, phản ứng đầu tiên chính là rất tối.
Nàng đoán đã không còn sớm nữa.
Phản ứng thứ hai mới nhớ tới mình lại uống thêm một chén trà xanh.
Nguyên Nguyên: "......”
Nàng thề với tổ tiên của cẩu bức số 3, sẽ không ngã lần thứ ba ở cùng một chỗ.
“Nguyên Nguyên tỷ tỷ?”
Bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói, suýt nữa đã dọa Nguyên Nguyên nhảy dựng lên.
“Tỷ tỷ có chỗ nào không thoải mái không?”
Đầu óc Nguyên Nguyên còn có chút mơ hồ, theo bản năng trả lời "Không có".
“Là ngươi đưa ta trở về sao?”
Đối phương "Ừm" một tiếng, lại có chút ngại ngùng nói: "Ta vẫn chờ tỷ tỷ tỉnh lại, bây giờ bên trong đã gấp đến không ổn rồi..."
Nguyên Nguyên xấu hổ, nàng có tài đức gì, để cho tiểu cô nương khác nghẹn phân nghẹn nướ© ŧıểυ mà chờ nàng tỉnh lại chứ?
Đầu năm nay lại xuất hiện nha hoàn có trách nhiệm như vậy sao?
“Xin lỗi, đã để ngươi đợi lâu như vậy....”
Sự chuyên nghiệp yêu nghề của nha hoàn này gần như đã đả động đến Nguyên Nguyên, đưa nàng về không nói, còn phụ trách tư vấn sức khỏe sau khi buôn bán nữa.
“Ngươi tên là gì?”
Trước khi nha hoàn kia đi, Nguyên Nguyên vội vàng hỏi tên của nha hoàn tốt bụng này, để ngày sau gặp mặt nói tiếng cám ơn với nàng ta.
Đối phương do dự một chút, nói: "Ta tên Ngưng Xuân.”
Sau đó liền vội vàng rời đi.
Nguyên Nguyên nghe thấy cái tên này trong đầu gần như không có ấn tượng gì.
Nhưng nếu Nguyên Nguyên biết tên thật của nàng ta là Tiêm Chỉ, nhất định sẽ rất có ấn tượng.
Bởi vì trong nguyên tác, tuy rằng Tiêm Chỉ không phải nhân vật chính quan trọng gì, nhưng nàng ta lại là một vai phụ nổi tiếng.
Là nữ phụ có tính chất thắng lợi duy nhất đã bầu bạn suốt quãng đời còn lại với nam phụ si tình.
Nàng ta chính là vị phi tần duy nhất sau này được sắc phong của Úc Ly Lương.
Cũng là nha hoàn của Vệ Quốc công phủ, vận khí ban đầu của Tiêm Chỉ không tốt như những nha hoàn khác.
Bởi vì nàng ta từng bị điểm danh đến hầu hạ bên cạnh Úc Ly Lương.
Loại hầu hạ này, là hầu hạ có tính chất, nha hoàn có thể thành công thường là một đêm bay lên đầu cành cao biến thành phượng hoàng, từ nay về sau ăn sung mặc sướиɠ.
Nhưng lúc đó Tiêm Chỉ cực kỳ sợ hãi thanh danh gϊếŧ người như ngóe của Nhị hoàng tử.
Tiêm Chỉ chỉ nói mình quá sợ hãi, Nhị hoàng tử căn bản không đáng sợ như vậy, cho nên đêm đó nàng ta liền mượn cớ đẩy nha hoàn khác thay mình đi vào hầu hạ.
Kết quả ngày hôm sau, nha hoàn kia đã chết.
Từ ngày đó về sau, Tiêm Chỉ ngày đêm chịu đủ sự tra tấn của lương tâm mình.
Vì để chuộc tội, sau khi Tiêm Chỉ nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ vô trù của Nhị hoàng tử, chủ động xuất hiện trước mặt Úc Ly Lương, muốn bù đắp sai lầm mình đã từng phạm phải.
Sau khi xảy ra chuyện pháo hôi thế thân và nữ chính rơi xuống vực, trong một đoạn thời gian rất dài đều là Tiêm Chỉ cố gắng tìm cơ hội làm bạn với Nhị hoàng tử.
Cuối cùng sự thành tâm của nàng ta đã đả động Thái hậu, cũng là Thái hậu làm chủ ban thưởng nàng ta cho Úc Ly Lương.
Đương nhiên, Úc Ly Lương là một nam phụ yêu sâu đậm nữ chính, không hề có tình cảm đối Tiêm Chỉ, các loại lạnh lùng, cũng là cách thể hiện sự thâm tình của hắn dành cho nữ chính.
Đại khái suy nghĩ tương tự với motip cẩu huyết như "Tuy rằng ta cưới cô ta, nhưng trong đầu ta đều là nàng, ta chưa từng chạm vào một ngón tay của cô ta".
Sau đó lại do nữ chính Ninh Lan Sở có lòng tốt tác hợp cho hắn và nữ phụ, làm nổi bật sự thiện lương của nữ chính đồng thời cũng khiến cho hắn bởi vì không cách nào vi phạm nội tâm yêu sâu đậm nữ chính của mình mà mình đầy thương tích.
Úc Ly Lương trong nguyên tác vẫn luôn rất cao lãnh, cho nên dưới sự khuyên bảo lải nhải của Ninh Lan Sở, hắn chỉ chậm rãi trả lời hai câu.
Một là hắn chưa từng chạm vào. Hai là, hắn không có hứng thú.
Lúc này mới dẫn tới nội tâm Ninh Lan Sở tự trách dao động, hơn nữa con sinh ra một loại tình thâm ngược luyến mới vì Úc Ly Lương và nam chính trong sách.
Tóm lại, dưới sự đánh bậy đánh bạ của Tiêm Chỉ, Nguyên Nguyên trước mắt không chỉ phải gánh vác nhiệm vụ thế thân nữ chính của mình, đồng thời còn kiêm nhiệm vai quỷ chết thay xuất hiện ở chỗ này.
Cũng không lâu lắm, Nguyên Nguyên đang mơ hồ rất nhanh đã phát hiện không đúng.
Bởi vì đây rõ ràng là một phòng tạp vật, mà không phải phòng của nàng.