Chương 10

Trong khoảnh khắc đó, Lâm Thiều cho rằng lỗ tai mình bị hỏng, cô vừa mới nghe thấy cái gì?

Đường đường là giám đốc truyền thông Thiên Khải, lại có thể đòi cô 50 tệ tiền xe? Cô đang nằm mơ đúng không?

Bốn mắt nhìn nhau, một đôi mắt hiện lên vẻ ngỡ ngàng và một đôi mắt khác thì mang vẻ thúc giục mất kiên nhẫn.

Sau hồi lâu không thấy Lâm Thiều phản ứng, Phó Triều Dịch miễn cưỡng giải thích: "Là cô vừa mới nói, coi tôi như taxi."

Bởi vì coi anh ta như taxi, cho nên phải đưa tiền xe?

Lâm Thiều hiểu cái logic này, mặc dù cảm thấy khó hiểu, nhưng lo ngại thân phận của đối phương, cô vẫn run rẩy bắt đầu cầm điện thoại, nói: "Alipay."

Phó Triều Dịch nhanh chóng mở mã thanh toán Alipay, động tác đó thuần thục như đã làm trăm ngàn lần.

50 tệ này, Lâm Thiều đưa mà lòng không cam tâm không nguyện, Phó Triều Dịch lại lấy như điều hiển nhiên.

Lâm Thiều đứng tại chỗ, mặt không cảm xúc nhìn Phó Triều Dịch nổ máy Bentley màu bạc chạy đi, cô vẫn cảm thấy chuyện vừa xảy ra có hơi hoang đường.

Với xuất thân của Phó Triều Dịch, 50 tệ kia chắc hẳn cũng giống như một hạt cát trong sa mạc? Sao anh ta có thể thiếu 50 tệ này được?

Nếu không phải bởi vì tiền, vậy thì vấn đề chính là trên người cô.

Xem ra Phó Triều Dịch thật sự ghét cô, nên mới dùng lý do 50 tệ này, thực tế là ám chỉ cho cô sẽ không chiếm được thứ gì từ trên người hắn, cô vẫn nên ngừng hi vọng nhân lúc còn sớm.

Lâm Thiều không thể không khen Phó Triều Dịch thông minh, thấy cô ham mê tiền, còn dùng cách thức vô hình như vậy thể hiện thái độ của bản thân, đúng là cao thủ mà.

Lâm Thiều lại cúi đầu nhìn điện thoại của mình, sau khi chuyển 50 tệ cho Phó Triều Dịch, số dư Alipay của cô chỉ còn lại có ___

999

Nét mặt cô cứng đờ.

Bốn chữ số và ba chữ số, bản chất đã không còn giống nhau, trình độ bần cùng của cô đã lên một cấp bậc mới.

Lâm Thiều đưa tay lau đi những giọt nước mắt không hề tồn tại, quay người đi về phía khu nhà, tiếp tục chơi game.

Ngày hôm qua chơi game gặp một người chơi đã dở lại còn nói nhiều, hôm nay hẹn đấu tay đôi, đúng lúc trút giận lên người tên đó.

Khi Lâm Thiều đang online, thấy con gà (cùi bắp) kia xuất hiện trong trò chơi, trực tiếp đặt lịch hẹn trước.

[Disney đang trốn Ultraman: Tới đấu tay đôi]

Chưa đến một phút, con gà đã kết thúc trận đấu.

[Công dân nhiệt tình Tiểu Thẩm: Ông nội cậu tới rồi]

[Disney đang trốn Ultraman: Sao kết thúc nhanh vậy? Là vì kỹ thuật rác rưởi của cậu hay đạo đức không ra gì?]

[Công dân nhiệt tình Tiểu Thẩm: Là do tôi chịu tặng mỗi đối thủ một skin, cho nên bọn họ đầu hàng hết.]

Lâm Thiều: "...."

Ha, tên nhà giàu độc ác này.

Không nói nhiều, Lâm Thiều cứ thể lôi đối phương đến đường đua solo 1V1, năm phút nhẹ nhàng hành hạ đến chết, thắng tuyệt đối.

[Disney đang trốn Ultraman: Có phục hay không?]

[Công dân nhiệt tình Tiểu Thẩm: Đó là bởi do tôi nhường cậu]

[Disney đang trốn Ultraman: À ]

Lâm Thiều không nói nhiều, lại làm thêm một ván. Lúc này đây, đối phương chống đỡ chưa đến năm phút.

[Disney đang trốn Ultraman: Có phục hay không?]

[Công dân nhiệt tình Tiểu Thẩm: Cậu....Cậu chơi ăn gian! Cậu chơi nham hiểm! Vừa rồi trốn trong bụi cỏ ám toán tôi!]

[Disney đang trốn Ultraman: À ]

Vậy làm thêm một ván.

Lâm Thiều ấn vào đấu 1V1 một lần nữa, chuẩn bị tiếp tục mời đối phương, nhưng lại bất ngờ phát hiện ảnh chân dung của đối phương chuyển thành màu xám.

Lâm Thiều khẽ nhíu mày, logout sao?

A, đồ gà, kĩ thuật chẳng ra gì ngược lại chạy rất nhanh.

Tay Lâm Thiều dừng lại ở trên trang chủ trò chơi của đối phương, vốn định xóa đi, nhưng sau khi nhìn thấy khung ảnh đại diện hiện ký hiệu quý tộc thì lại do dự.

Thôi, vẫn nên để cậu ta trong danh sách của mình đi, coi như dính hơi giàu của đối phương.

Ba ngày tiếp theo làm khách mời của đoàn làm phim, không giống so với những gì Lâm Thiều tưởng tượng lắm.

Đóng phim cũng không xem như việc gì khó, đương nhiên diễn được hay không lại là chuyện khác.

Về phần Tống Nhiễm Nhiễm, cô nàng là một ngốc bạch ngọt theo đúng nghĩa truyền thống, hai người rất dễ dàng trở thành bạn.

Chia cái đùi gà cuối cùng của mình với Tống Nhiễm Nhiễm xong, Lâm Thiều thấy nhân vật của mình gần như có thể từ nữ phụ ác độc trở thành một trong những chị em tốt Giáp Ất Bính Đinh bên cạnh nữ chính.

Làm khách mời xong, Lâm Thiều bị anh Hứa phê bình kĩ thuật diễn xuất thụt lùi, rồi bị ép về công ty học lớp diễn xuất trong hai ngày.

Giữa trưa, Lâm Thiều tan học chuẩn bị chờ anh Hứa cùng ăn cơm trưa, nhưng không ngờ lại thấy gương mặt u ám của đối phương.

Lâm Thiều có hơi nghi ngờ: "Có chuyện gì xảy ra sao?"

Anh Hứa tức giận nói: “[Khiêu chiến cuộc sống] mùa hai sắp ghi hình, công ty muốn sắp xếp em đi tham gia, nhưng anh không đồng ý.”