Quyển 1- Chương 3: Mang con hào môn chạy

Trên đường trở về, Lâm Thời Trà vẫn luôn dựa vào cửa sổ, cả khuôn mặt đều chôn trong chăn, tư thế này làm cô giống một con sâu lông còn chưa phá kén.

Lục Trì thông qua kính xe nhìn chằm chằm cô, ánh mắt âm trầm, môi hắn căng chặt, đôi mắt che giấu sóng gió mãnh liệt, cuối cùng lại bình tĩnh.

Biệt thự Lục gia cao cấp, trong phòng tắm dòng nước ấm áp từ đỉnh đầu Lâm Thời Trà đổ xuống, Lục Trì mặt vô biểu tình lấy đi chăn mỏng bọc người Lâm Thời Trà, Lâm Thời Trà hoảng sợ gắt gao lôi kéo, tóc bị ướt nhẹp khiến cô không thể mở to mắt, sắc mặt lại tái nhợt vô cùng.

“Không……” cánh môi cô động một chút, nhút nhát sợ sệt không dám buông tay.

Lục Trì dừng một chút, mới tiếp cận Lâm Thời Trà, thanh âm mềm xuống: “Ngoan, anh tắm cho em, được không?”

“Trà Trà ngoan nhất, đúng không?”

Giờ phút này nam nhân trước mắt, dù cho ôn nhu, lại nguy hiểm vô cùng. Lâm Thời Trà môi giật giật, đầu ngón tay co rúm lại một chút, Lục Trì có thể khẽ động chăn mỏng.

Lúc này, Lục Trì mới biết được Lâm Thời Trà vì sao không muốn buông cái chăn kia ra, bởi vì đó là vật duy nhất che đậy cơ thể đầy dấu hôn của cô.

Lục Trì nhìn chằm chằm cơ thể Lâm Thời Trà, Lâm Thời Trà không thể dùng ngôn ngữ hình dung, khuôn mặt cô trắng bệch, lộ ra một cổ ốm yếu, cô lui về sau một chút, không có chú ý tới bồn tắm phía sau, trực tiếp ngã vào, phát ra tiếng kêu kinh hoảng.

Lâm Thời Trà ở trong nước giãy giụa, muốn ngồi dậy, thông qua dòng nước, cô nhìn thấy thân ảnh nam nhân mơ hồ cứ như vậy nhìn cô, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống, duỗi tay đến đây.

Lâm Thời Trà tay chống được đáy bồn tắm muốn ngoi lên, ngay sau đó tay nam nhân kia thình lình bắt lấy cái cổ yếu ớt của cô ấn xuống, cô kinh hoảng hai tay bắt lung tung trong không khí, một bàn tay bắt được cổ áo của nam nhân, móng tay bén nhọn cào cổ hắn bị thương.

Máu chảy đầm đìa vết thương xuất hiện.

“Ngô…… Cứu —— A Trì ——”

Lục Trì đôi mắt lạnh lẽo không ra gì, tàn nhẫn phảng phất như thật sự muốn cho Lâm Thời Trà chết đuối trong bồn tắm, đến cổ truyền đến đau đớn cũng không buông ra, phảng phất như bị si ngốc biểu tình lạnh nhạt lộ ra một cổ điên cuồng cố chấp.

Bỗng nhiên bị âm thanh gọi ‘ A Trì ’ đánh thức, hắn giật mình một chút, tay nắm cổ Lâm Thời Trà đột nhiên buông lỏng.

Nữ nhân trong nước ho khan không ngừng, thống khổ giãy giụa, nước bồn tắm đã bị tràn ra đầy đất, cô dùng hết sức lực từ bồn tắm leo ra, sau đó vô lực ngồi trên sàn nhà tắm ướt.

Lục Trì cảm thấy chính mình vừa rồi giống như ma nhập, hắn muốn ôm Lâm Thời Trà một cái, “Thực xin lỗi, vừa rồi anh……” Hắn khó có thể hình dung cảm giác vừa rồi của bản thân, lúc nhìn thấy dấu hôn trên cơ thể cô, hắn quả thực muốn điên rồi.

Vẫn luôn suy nghĩ, cô có phải đã chết rồi không, hay vẫn luôn là hắn.

Lâm Thời Trà hoảng sợ nhìn Lục Trì, lui ra sau tay ôm đầu phát ra tiếng khóc ô ô, “Anh, anh không cần lại đây……”

Lục Trì kéo kéo khóe môi, biểu tình cứng đờ, một bên khuôn mặt bị ánh đèn phòng tắm chiếu ra cái bóng, có vẻ có chút đáng sợ.

Hắn suy nghĩ hắn như thế nào lại như vậy, chính là bởi vì bản thân đã từng hỗn đản thật quá đáng, Trà Trà mới có thể vô số lần muốn tự sát, cuối cùng tuyệt tình rời khỏi hắn.

Hắn như thế nào lại tái phạm sai lầm này?

“Thực xin lỗi, Trà Trà, em tha thứ cho anh được không, anh chỉ là quá tức giận, anh quá yêu em, anh không phải cố ý làm tổn thương em.” Lục Trì càng tới gần Lâm Thời Trà một bước, “Anh bảo đảm không có lần tiếp theo, Được không?” Hắn ôn nhu bảo đảm.

Cứ việc Lục Trì ngữ khí cực kỳ ôn nhu, ánh mắt cũng rất chuyên chú, nhưng mặt rõ ràng không có ánh sáng, đen tối không ra gì.

Lâm Thời Trà cơ thể run rẩy, bị Lục Trì ôm vào trong ngực, khóc lóc: “Được.”

Ôm Lâm Thời Trà, Lục Trì tầm mắt đặt trên lòng ngực của nữ nhân trên đùi, bên trên một dấu vết đã biến thành màu tím. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm nó, sau đó vươn tay dùng sức xoa nắn.

Lâm Thời Trà rất đau, nhưng cô không có hé răng.

Bị ấn ở trong nước thiếu chút nữa hít thở không thông mà chết thì tính cái gì, nguyên chủ 6 năm trước, vài lần bị Lục Trì tra tấn phải đưa vào bệnh viện cấp cứu, để cho người khác khó có thể chịu đựng, hắn vì tiết hận làm ra những việc biếи ŧɦái, nguyên chủ vì thế sốt cao không ngừng, nhưng kể cả khi đang bệnh hắn cũng không chịu buông tha cho cô.

Nữ nhân của mình bị người khác ngủ, chẳng lẽ không nên cẩn thận điều tra nguyên nhân sao? Quay đầu trả thù cô thì tính là nam nhân cái gì?

Huống chi, nguyên chủ là bởi vì Lục Trì mới bị cường bạo, Lục Trì một lần ở trong tiệc rượu trúng kế, mới có thể khiến nguyên chủ bị cường bạo, nguyên nhân này, nguyên chủ là người bị hại, chẳng lẽ cô muốn bị cường bạo sao?

Quá trình kia thật sự đáng sợ, bị nam nhân mình không thích cưỡng bách, không thể chống cự, chỉ có thể mặc người xâu xé. Vốn dĩ nguyên chủ đã có bóng ma, cả ngày đều gặp ác mộng, xong việc cư nhiên lại bị Lục Trì đối đãi như vậy.

Mà hủy hoại nhân sinh của nguyên chủ xong, Cố Cảnh Đình vì cùng Lục Trì cạnh tranh thương nghiệp, xuống tay với nguyên chủ, cả hai người bọn hắn đều không phải người tốt gì.

Trong đêm tối, Lâm Thời Trà nằm trên giường, đôi mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm trần nhà, suy nghĩ kế hoạch sau này.

Lúc sau suốt một ngày, Lâm Thời Trà đều không bước ra phòng ngủ một bước, Lục Trì đem công việc ở công ty đều mang về Lục trạch, làm việc tại phòng ngủ, một bước cũng không chịu rời khỏi Lâm Thời Trà, hắn tự mình thay quần áo cho Lâm Thời Trà, đút cơm, chải đầu, mang giày, thậm chí còn ở dưới ánh mặt trời giọng nói nhẹ nhàn êm tai kể chuyện cổ tích cho cô nghe.

Lục trạch từ trên xuống dưới hầu hạ Lâm Thời Trà càng thêm cẩn thận.

Lại ở hai ngày sau, tin tức tổng tài Lục thị vì chiếu cố vợ sinh bệnh mà vắng họp hội nghị công ty lên tin tức giải trí, thậm chí còn có, Lục Trì đêm khuya vì vợ muốn ăn đồ ăn lái xe chạy nửa thành phố, trở thành chuyện bát quái của nhiều người.

Càng nhiều các cô gái ở trong tối hâm mộ Lâm Thời Trà không chỉ có gả cho hào môn, còn gả cho một người nam nhân vô cùng tốt.

Lâm Thời Trà nhìn bản thân trên Weibo, mỗi ngày đều có một đống người mê muội chạy tới chúc phúc cô cùng Lục Trì, cô suy nghĩ nếu các cô gái ấy biết được gương mặt thật của Lục Trì, sẽ còn hâm mộ không?