Là một nhân vật phản diện và hai mặt, luôn làm đủ chuyện xấu xa, thích ra vẻ ngây thơ vô tội nhưng thực chất bụng dạ hiểm ác, Tống Vãn Huỳnh luôn làm khó và hãm hại nữ chính ở khắp mọi nơi. Cô không c …
Là một nhân vật phản diện và hai mặt, luôn làm đủ chuyện xấu xa, thích ra vẻ ngây thơ vô tội nhưng thực chất bụng dạ hiểm ác, Tống Vãn Huỳnh luôn làm khó và hãm hại nữ chính ở khắp mọi nơi.
Cô không chỉ hủy hoại hoàn toàn sự nghiệp của nữ chính mà suýt chút nữa còn hại chết đứa con đầu lòng của cô ấy và nam chính, cuối cùng rơi vào kết cục là phải ngồi tù.
Một ngày nọ xuyên qua, Tống Vãn Huỳnh đã trở thành nhân vật trà xanh nhỏ bé bị mọi người la ó và căm ghét.
Mà người chồng trên danh nghĩa của cô chính là Văn Nghiễn. Với tư cách là trùm cuối xuyên suốt toàn bộ câu chuyện, để chiếm đoạt tài sản của nhà họ Văn, anh đã hãm hại người anh cả ruột thịt của mình hết lần này đến lần khác, thậm chí còn không ngần ngại tung đòn chí mạng với đối phương.
Nhớ lại kết cục bản thân bị bỏ tù trong tiểu thuyết, Tống Vãn Huỳnh bèn dứt khoát đoạn tuyệt, sau đó dựa hơi vào phe mạnh nhất.
“Em thực sự rất hâm mộ anh cả vì có thể lấy được một người vợ tốt như chị đấy. Giá mà em cưới được chị, em nhất định sẽ bảo vệ chị thật chu toàn, không để chị phải chịu bất cứ uất ức nào cả.”
“Chị ấy thấy tâm trạng của em không tốt nên mới tới bầu bạn với em thôi. Anh cả à, anh sẽ không tức giận đấy chứ?”
“Chị đừng giận mà, đều là lỗi của em. Anh cả chỉ nói với em vài câu thôi. Em không cảm thấy tủi thân đâu. Không ấm ức chút nào hết. T^T”
“Chị ơi, moaz moaz! [đáng thương]”
—
Gần đây Văn Nghiễn phát hiện ra, dường như người vợ trên danh nghĩa của mình đã biến thành một người khác mất rồi.
Trước đây cô bày tỏ tình nồng ý đậm lắm, thế mà bây giờ, thậm chí cô chẳng còn giả vờ như vậy nữa.
Tống Vãn Huỳnh: “Tôi biết anh không thích tôi. Tôi cũng không quan tâm anh làm gì ở bên ngoài đâu. Tôi chỉ có một chút yêu cầu là: Anh có thể không về nhà nhưng không được về nhà một cách đột ngột.”
Cho đến một ngày, anh chợt nảy ý định về nhà bất ngờ vào ban đêm.
Ngoài cửa phòng, Văn Nghiễn nghe thấy tiếng ấm ức, kể khổ của Tống Vãn Huỳnh.
“Chị ơi, chị có biết không. Văn Nghiễn đang trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài, cờ hoa sặc sỡ* bay phấp phới, lại còn vắng nhà suốt cả ngày nữa. Em biết anh ấy không yêu em. Nhưng em đâu còn cách nào khác nữa đâu. Bất luận làm chuyện gì, em cũng không thể có được trái tim của anh ấy… Em buồn quá chị ơi! Đêm nay chị có thể ở bên cạnh em được không?”
*Cờ hoa sặc sỡ: Chỉ tình nhân ở bên ngoài của người chồng.
Văn Nghiễn: “?”
Vừa quay đầu lại, Văn Nghiễn đã đột nhiên bắt gặp ánh mắt u oán của anh cả nhà mình.
“Cậu có thể trông nom vợ mình và bảo con bé tránh xa vợ tôi một chút được không?”
“...”
Một câu tóm tắt: Chị ơi, moaz moaz.
Dàn ý: Dù bản thân ở trong nghịch cảnh nhưng vẫn muốn đối mặt với khó khăn để tiến về phía trước.