[Trà xanh mù mặt ngu ngốc thụ x Hắc hóa tinh phân công]. Cuộc chơi nhập vai của hai bậc thầy quản lý thời gian. Kẻ mù mặt nặng, Kỳ Nhàn, bị ép kết hôn với ông trùm thương mại Thẩm Bách Đình. Để phá ho …
[Trà xanh mù mặt ngu ngốc thụ x Hắc hóa tinh phân công]. Cuộc chơi nhập vai của hai bậc thầy quản lý thời gian.
Kẻ mù mặt nặng, Kỳ Nhàn, bị ép kết hôn với ông trùm thương mại Thẩm Bách Đình. Để phá hoại cuộc hôn nhân này, cậu cố tình khiến bản thân trở nên hỗn độn, còn để lại dấu vết khắp người. Đến trước cục dân chính, Kỳ Nhàn run rẩy kéo cổ áo xuống khoe “chiến tích” cho Thẩm Bách Đình.
Không ngờ, Thẩm Bách Đình lại nhẹ nhàng lướt ngón tay qua dấu vết, chỉnh lại cổ áo cho cậu: “Cẩn thận lạnh đấy.”
Kỳ Nhàn 0o0: “Hả???”
Nhưng chỉ sau hai giờ kết hôn, Thẩm Bách Đình bất ngờ qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Là người phối ngẫu, Kỳ Nhàn kế thừa toàn bộ tài sản của anh, đồng thời vô số người kỳ lạ cũng xuất hiện bên cạnh.
Người em họ của người chồng quá cố chặn cậu ở góc linh đường, giúp cậu lau người rồi mặc quần áo: “Nhỏ tiếng thôi, anh dâu, đừng để người ta nghe thấy. Anh tôi mất rồi, tôi sẽ thay anh ấy chăm sóc em.”
Đối tác làm ăn của chồng ôm eo cậu và trộm hôn dưới ánh mắt từ di ảnh đen trắng: “Thẩm Bách Đình chết rồi, em định thủ tiết cả đời sao? Hôm cưới, anh ấy còn thấy thành quả cả đêm của chúng ta mà.”
Thư ký của chồng chui ra từ dưới bàn làm việc, vừa lau khóe môi còn dính dấu vết khả nghi: “Tổng giám đốc Kỳ, cảm giác vừa rồi thế nào? Có hài lòng không?”
Kiệt sức trở về nhà, Kỳ Nhàn chỉ muốn ngủ một giấc. Nhưng ngay cả trong mơ, hồn ma của Thẩm Bách Đình cũng không tha cho cậu, trách móc cậu không thành thật.
Kỳ Nhàn sợ đến mức dựng tóc gáy, nửa đêm chạy sang phòng quản gia, chui vào chăn anh: “Có ma! Quản gia Văn, ngủ cùng tôi đi… Ủa? Sao anh không mặc gì vậy?”
---
Lịch trình hàng ngày của Kỳ Nhàn:
- Ban ngày có thư ký ở công ty.
- Ban đêm có quản gia ở nhà.
- Thứ hai, tư, sáu hẹn em chồng.
- Thứ ba, năm, bảy gặp đối tác.
- Chủ nhật thở phào nhẹ nhõm, trong mơ lại bị chồng tìm đòi nợ.
Tháng đầu tiên làm góa phụ:
Kỳ Nhàn: “Tôi đang thủ tiết, đừng, đừng đến đây! Linh hồn Thẩm Bách Đình sẽ không tha cho các người đâu!”
Tháng thứ hai:
Kỳ Nhàn: “Chắc Thẩm Bách Đình cũng không nỡ nhìn tôi cô đơn bị bắt nạt. May mà có các anh chăm sóc… À này, anh là ai thế?”
Tháng thứ ba:
Kỳ Nhàn: “Hu hu hu tôi chỉ phạm lỗi mà đàn ông trên toàn thế giới đều phạm thôi, đừng tranh giành nữa, các anh đều là đôi cánh của tôi mà!”
Tháng thứ sáu:
Kỳ Nhàn bất ngờ: “Hình như tôi hết mù mặt rồi… Khoan đã! Sao anh trông giống hệt di ảnh của chồng tôi thế này!”
Thẩm Bách Đình mỉm cười, thực ra đang nghiến răng nghiến lợi: “Thế bây giờ đã nhận ra tôi là ai chưa?”
Kỳ Nhàn đau khổ nhắm mắt: “Bốn cây giờ thành một cây rồi.”
Thẩm Bách Đình: “???”