Chương 47: Thích thì là thích

An Nhiễm Nhiễm tiến vào biệt thự, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Hoắc Đế Thành trong đám người, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào, đi về phía anh ấy .

Người bên cạnh Hoắc Đế Thành đang nói chuyện với anh ấy , thấy An Nhiễm Nhiễm đi đến , thức thời tránh ra.

Nụ cười trên mặt An Nhiễm Nhiễm càng thêm ngọt ngào, đi đến bên cạnh anh ấy , muốn kéo cánh tay của anh ấy.

Ánh mắt Hoắc Đế Thành sâu hơn, hơi nghiêng người, bưng một ly rượu từ trong khay của người hầu bên cạnh, động tác này trực tiếp tránh khỏi tay An Nhiễm Nhiễm.

Nụ cười trên mặt An Nhiễm Nhiễm cứng đờ một chút, nhìn người bên cạnh không chú ý tới một màn này, mới yên lòng.

" Đế Thành, sao hôm nay anh không đi cùng tôi ? Tôi còn đi Hoắc gia tìm anh , kết quả bác gái nói anh đã đến ."

Hoắc Đế Thành thản nhiên nhấp một ngụm rượu, thanh âm trầm thấp:"Xin lỗi, Lâm Đại tìm tôi có việc."

Một câu nói nhẹ nhàng này, rất rõ ràng chính là ứng phó, An Nhiễm Nhiễm nắm chặt tay, đè nén tức giận trong lòng.

" Hoắc Đế Thành, anh có thể tôn trọng tôi một chút

không, tôi là vị hôn thê của anh, anh không thể đối xử tốt với tôi một chút, thích tôi nhiều hơn một chút sao?"



Nghe xong những lời này, Hoắc Đế Thành quay đầu

lại liếc hắn một cái, hắn mặc một bộ âu phục màu đen thẳng tắp, ngũ quan lạnh lùng, sống mũi thẳng tắp, con ngươi rất nhạt, thoạt nhìn vừa thanh đạm vừa lạnh nhạt.

” An Nhiễm Nhiễm, tôi sở dĩ cùng chị đính hôn, là vì chị dùng ơn cứu mạng lúc trước bức tôi . Chính miệng tôi đã nói với chị , tôi không thích chị , không có biện pháp đối với ngươi trả giá tình cảm, chị nói chị không quan tâm tôi có yêu chị hay không, chị nói tôi đối với chị như thế nào cũng được ,, cho nên lúc này vì cái gì yêu cầu tôi thích chị ."

Hoắc Đế Thành và An Nhiễm Nhiễm ở một vị trí khá hẻo lánh trong hội trường, nhưng hai người đều là tiêu điểm của bữa tiệc, lúc đứng chung một chỗ, có không ít người nhìn qua.

An Nhiễm Nhiễm không muốn để người ta chê cười, hơn nữa hiện tại Bạch Bắc Bắc còn sống, cảm giác nguy cơ trong lòng chị ấy càng nặng, chỉ muốn nắm chặt Hoắc Đế Thành vào lòng bàn tay.

Chị ấy hít sâu một hơi, cứng ngắc nở nụ cười, thanh lêm nhũn mang theo vài phần đáng thương cùng tự giễu:"Đế Thành, là tôi sai rồi, tôi không nên tức giận với anh ... Đế Thành ...."

Chị ấy cẩn thận kéo tay áo Hoắc Đế Thành, hạ thấp

tư thế:"Chúng ta đã là vợ chồng chưa cưới, tôi cố gắng đối tốt với anh, cũng muốn anh cũng thích tôi một chút, là tôi tham lam thêm, tôi chỉ là vì thích anh quá

mức."

Trong lòng của Hoắc Đế Thành lành lạnh, một năm trước chị ấy lấy cớ thích anh, không thể rời xa anh ấy , dùng tự sát uy hϊếp anh ấy đính hôn, bây giờ lại dùng lý do này, khiến anh ấy cũng thích chị ấy .

Thích loại chuyện này sao có thể ép buộc, tính tình



An Nhiễm Nhiễm vẫn giống như trước sau.

Hoắc Đế Thành cầm cổ tay chị ấy , An Nhiễm Nhiễm cho rằng anh ấy đáp lại mình, vẻ mừng rõ trên mặt còn chưa mở ra, đã thấy anh ấy kéo tay mình xuống.

" Xin lỗi, tôi không có cách nào đáp lại sự thích của chị."

Trái tỉm An Nhiễm Nhiễm lập tức lạnh lẽo, không thể tin nhìn anh ấy :"Đế Thành, chẳng lẽ tôi không được người ta yêu thích như vậy, tại sao anh lại tránh tôi như rắn rết?"

" Chị không phải không được người ta yêu thích." Hoắc Đế Thành nhìn cô:" Chị chỉ là không được tôi thích."

“Anh...” An Nhiễm Nhiễm không ngờ anh ấy lại nói trắng ra như vậy, tức giận đến vành mắt đều đỏ.

Chung Gia Duyệt vốn định đi tới nói chuyện với An Nhiễm Nhiễm, vô tình nghe thấy câu này, trong lòng tràn đầy kinh ngạc, vội vàng né tránh.

Bọn họ đều là quen biết từ nhỏ, Hoắc Đế Thành người này ngoại trừ cùng Lâm Diệc Hoành, Chu Cảnh Thiên chơi rất tốt, cơ bản cũng không phản ứng người nào, là hoa cao lĩnh chân chính.

Từ sau khi Nhiễm cứu Hoắc Đế Thành trong một vụ cháy khách sạn, mỗi lần chị ấy gặp chuyện đều nhờ Hoắc Đế Thành giúp đõ giải quyết. Trước đây Chung Gia Duyệt vẫn luôn cho rằng cho dù anh ấy thích Bạch Bắc Bắc thì cũng có vài phần thích An Nhiễm Nhiễm

Nhưng câu nói vừa của Hoắc Đế Thành, thực sự khiến chị ấy khϊếp sợ, thì ra Hoắc Đế Thành trước kia đối xử tốt với An Nhiễm Nhiễm, đều là vì ơn cứu mạng. Cái này cùng lý do thoái thác của An Nhiễm Nhiễm ở