Sự trả thù đến từ các lời nói.
Sau sự việc Noel vkl ấy. Thì em như là 1 đề tài được bàn tán trong các mối quan hệ bạn bè của em. Nhiều đứa bảo em: Đánh chết koan mẹ thằng đấy đi. Táng cả 2 đứa nó… bảo mấy con em xã hội xử lý con kia. Nhưng mà như thế thì thà cắt dái đi còn hơn. Nó chẳng khác gì coi như mình là kẻ thua cuộc nhục nhã nhất. Tốt nhất đã thua thì thua nó sạch sạch 1 tí.
Em thì vẫn vậy vậy thôi. Ngoài đi học ra thì lại ở nhà 1 là võ lâm 2 là đọc truyện tranh. Rồi mỗi tối lại lượn lờ hồ tây chém gió.
Trong lớp học thì gái chuyển mẹ chỗ rồi. Em cũng đéo quan tâm, coi như đó là cái tốt, đỡ phải chạm mặt, rồi nói chuyện với nhau. Trong lớp cũng có 1 vài đứa để ý đến… rồi hỏi thăm… em cũng đéo buồn kể… không nên tạo biến trong lớp rồi mình lại thành nhân vật trung tâm chứ ít đéo gì.
Rồi đến một ngày… vào khoảng gần tết ta thì phải… lúc đó cũng sắp kết thúc học kỳ 1. Thằng đó đến đón em nó thường xuyên hơn. Lúc đó thì lớp cũng bắt đầu râm ran như ve mùa hè vậy. Nhiều đứa thì bảo, cái H cũng đéo phải vừa đâu… có đứa thì nói… thằng H nghịch ngợm bỏ mẹ… hợp thế đéo nào được. Suy cho cùng thì 1 đồn 10, 10 đồn 1 trăm… nó thành ra câu chuyện là: Thằng H không lượng sức mình đánh đồn có địch. Đkm nhà chúng nó… đéo ai biết đồn có địch… biết thì đánh làm cái đéo gì cơ chứ.
Bạn đang đọc truyện tại
TruyenHD(Các bạn đang đọc truyện trên DocTruyenVoz.Com)
Rồi cũng nghỉ tết… và lúc đó là lúc gặp con chị họ em (em đã từng nói là có con chị họ học tâm lý học tội phạm). Nó về HN ăn tết. Trong họ hàng thì chỉ có em và nó là trạc trạc tuổi nhau. Em 90 nó 87… Thấy em buồn như cún ngủ đông… thì có hỏi: Cái con bé đợt gì mày khoe đâu rồi sao không dẫn nó về. Em bảo là: tạch con mẹ rồi, lừa đảo hết. Thế là nó hiếu kỳ gặng hỏi. Em thì cũng kể sơ qua rồi đi đến chi tiết cho nó. Nghe xong nó phán cho em 1 tràng nó bảo:
Thứ 1: Là chú hơi ngu, khi không tìm hiểu kỹ
Thứ 2: Con đó quá khôn khéo khi giữ mức độ tình cảm cho chú ở cái trạng thái cân bằng. Lúc chú cuồng thì nó phải bơ để kìm lại, lúc chú chán nản hời hợt thì nó phải tiến đến để tăng thêm dư vị đậm đà.
Thứ 3: Ngay từ đầu đã chỉ có 1 bên đến vì tình yêu còn nó thì tính toán… là con Gái tao thừa hiểu cách làm của nó. Nó cũng cho chú thành 1 cái thành phần dự trữ… khi chú hơn đc người yêu nó. Hoặc khi chú không hơn người yêu nó… nhưng người yêu nó lại thụt lùi đi. Cái này cũng là cách con gái hiện đại bao giờ thường làm để đi tìm 1 người thích hợp. Mặc kệ thằng đàn ông ntn… con gái cứ phải nghĩ cho mình cái đã.
Thứ 4: Chú quá đυ.t… để mất 1 tình yêu như vậy, nếu như chú… quyết liệt và không từ bỏ thì có thể có chút cố gắng mà kéo lại em nó.
Thứ 5: Chị mà như chú bao giờ thì… đừng hòng chị để cho yên. Con người nó phải có cái tôi cá nhân, tự trọng của mình.
bla bla bla…
Cuối cùng nó chốt 1 câu. Chú không thể để yên ntn này được. Cứ ntn thì chú sẽ mất niềm tin và mai sau yêu ai cũng ngờ vực rồi đéo yêu nổi đâu.
Em hỏi nó: Bây giờ phải làm ntn.
Nó bảo: Còn yêu không?
Em: Có
Nó: Thế có hận không?
Em: Có
Nó: Thế Hận với Yêu cái nào nhiều hơn. Em bảo không biết… nhưng chẳng phải 2 cái là 1 sao.
Nó: Sai lầm rồi. Đây là chú đang cay mũi, đang bị tổn thương chứ cũng k hận cũng ko yêu. Giờ… phải làm sao mà để cái tâm hồn mình nó thoải mái. Thế nên giờ chú làm ntn cho chị.
Kế hoạch con chị vạch ra là: Dạy cho gái biết về lòng tự trọng của 1 đứa con trai và tình yêu không thể đem ra mà cân, đo, đong, đếm được. Và dạy cho thằng ôn kia biết 1 điều… đừng tự tin khi có đứa khác tán người yêu mình mà đéo lo nghĩ.
Bước đầu của sự trả thù: Quay về làm 1 người bạn tốt (Con chị nói cái quan trọng để thành công bao giờ là thông tin, phải có thông tin thì mới đánh được, vậy nên là 1 đứa bạn thân thì sẽ dễ dàng hơn rất nhiều). Và nó cũng dạy luôn em cách để trở thành 1 bạn cùng lớp -> đến bạn thân.