Chương 38

Carl được Ares đồng ý thì trịnh trọng nắm tay phải của mình với tay phải của Đường Vũ lại với nhau, máu tươi tạo thành bạn đời khế ước, được thần thú chúc phúc! Không biết có phải do Carl rất yêu Đường Vũ hoặc là bởi vì Đường Vũ cũng thích, thậm chí yêu Carl nên cánh tay phải của Đường Vũ hiện ra hình xăm hùng tộc có màu rõ ràng nổi bật hơn so với hổ văn 1 chút.

Hùng tộc khế ước rất nhanh hoàn thành, Carl nhanh chóng đưa thú nguyên lực của mình thông qua thông đạo khế ước vào trong cơ thể Đường Vũ, có con gấu có sức sống mạnh mẽ gia nhập, nháy mắt Ares thoải mái rất nhiều, quyền khống chế thú nguyên lực một lần nữa trở lại trong tay anh.

Có 2 thú nhân cùng lúc chữa trị tinh thần lực cho 1 giống cái thì vẫn là lần đầu tiên lão Bố thấy, nhưng giống cái có tinh thần lực cao như vậy thì ông cũng là lần đầu tiên gặp được. May mắn cấp bậc võ giả của con gấu hơi cao một chút nên 2 người miễn cưỡng có thể hoàn thành công tác chữa trị tinh thần lực.

Khi một chút nguyên dịch trân quý cuối cùng bị Đường Vũ hấp thu thì con gấu vàcon hổ cùng lúc thu hồi thú nguyên lực của bản thân, ngã quỳ gối 2 bên của Đường Vũ mà thở hổn hển.

Courson ở một bên lặng lẽ không lên tiếng, hơi thở có chút tối tăm không quá giống trung úy đại nhân bình thường tao nhã. Nếu con gấu tham gia mà cũng không có cách cứu được tiểu giống cái thì anh không biết chính mình có thể không chùn bước trước nguy hiểm như con gấu không, anh thừa nhận chính mình quả thật rất có cảm tình đối Đường Vũ, nhưng loại cảm tình này có đủ để anh mạo hiểm mạng sống với cơ hội cả đời chỉ có một lần ký khế ước bạn đời cứu đối phương không?

Cho tới bây giờ trung úy lang tộc đều thích nắm giữ tất cả sự tình ở trong tay mình lại phát hiện câu trả lời là anh sẽ làm!

Đường Vũ cảm thấy mình giống như là nằm mơ, trong mơ mình lại có thể cùng con gấu định ra bạn đời khế ước, khi “nhìn thấy” vẻ mặt luôn cợt nhả của con gấu tràn đầy sự trang nghiêm thì cậu cảm thấy lần đầu tiên tim mình thuộc về 1 người.

“Ư ——”. Đường Vũ mở mắt ra, đầu rất đau làm cho cậu nhịn không được bật ra rêи ɾỉ, xem ra lúc trước cách dùng loại tinh thần lực này rất nguy hiểm, cậu cũng hiểu được hậu quả dùng tinh thần lực quá độ.

“Tiểu Vũ, cậu có chỗ nào không thoải mái không?”. Đường Vũ nhìn thẳng vào đôi mắt của con gấu, nghĩ đến cảnh “trong mơ” thì trong lòng liền mềm nhũn, vừa định hỏi anh ta thì đột nhiên tầm mắt bị hình xăm trên cánh tay phải hấp dẫn, 1 con gấu to màu nâu chiếm cứ cánh tay phải của cậu, chẳng lẽ kia không phải mơ sao?

“Carl, tôi, chúng ta?”. Đường Vũ nâng cánh tay phải lên hỏi Carl.

Con gấu vui vẻ đến nỗi ánh mắt đều nheo lại, “Về sau cậu chính thức là giống cái của tôi!”.

Đường Vũ há miệng thở dốc, cảm giác đau đầu giống như càng thêm mãnh liệt, tuy rằng cậu cũng không bài xích cùng con gấu kết làm bạn đời nhưng có thể đừng 1 lần 2 lần đều ở tình huống cậu đang mơ mơ hồ hồ được hay không, định ra khế ước nặng như vậy! Sau đó khi đã quen thuộc với lão Bố thì Đường Vũ mới hiểu được khi con gấu cùng mình định khế ước rốt cuộc phải trả giá cái gì. Địa cầu có câu châm ngôn “vợ chồng vốn là chim chóc trong rừng, khi đại nạn tới thì đều tự mình bay đi”. Huống chi lúc ấy cậu và Carl còn chưa phải là vợ chồng, có thể tình cờ gặp được con gấu bự có chút khôn vặt này là vinh hạnh của cậu!

Ngoài ra phản ứng của Ares cũng làm cho Đường Vũ có chút kinh ngạc, cậu vẫn cho rằng con hổ đơn thuần là vì theo đuổi sức mạnh nên theo bản năng mới đi theo bên người mình, tuy rằng hai người đã định ra khế ước rồi nhưng cậu cũng chỉ là đối xử với con hổ như đứa bé không hiểu chuyện. Khi thằng nhóc này bắt đầu học được trả giá và giúp đỡ người khác thì cậu cảm giác rất có cảm giác thành tựu, hơn nữa được giúp đỡ lại chính là cậu, không uổng phí cậu làm ra nhiều đồ ăn ma thực như vậy cho con hổ này ăn.

Lão thú nhân đuổi 3 thú nhân ra khỏi phòng làm việc của mình, chỉ để lại Đường Vũ ở bên kia vừa suy nghĩ vừa cười, nhịn không được trở mình xem thường, lão chỉ biết con gấu kia coi trọng giống cái có chỉ số thông minh biến đi đâu hay là bị di chứng gì!

Lão Bố cảm thấy rất hứng thú đối với giống cái có tinh thần lực cực cao này, thấy biểu hiện của cậu ta bất thường thì dứt khoát giúp cậu ta tiến hành kiểm tra tỉ mỉ lại thân thể, hơn nữa tại phương diện ma nguyên lực này, lão Bố phát hiện trị số của tiểu giống cái này rất kỳ quái nhưng lại không thể nói rõ kỳ quái ra sao, thoạt nhìn mặt ngoài biểu hiện là rất bình thường không có ma nguyên lực. Lão Bố nhớ tới trước kia giống như có sưu tập một ít tư liệu về giống cái không có ma nguyên lực hoặc là ma nguyên lực rất ít ỏi, quên để ở đâu rồi nên quay đầu lại tìm kiếm để đối chiếu xem.

“Rầm!”. Lão Bố đang nghiên cứu số liệu thân thể của Đường Vũ bị tiếng vang đột nhiên truyền đến làm lão hoảng sợ, chấn động tiếp theo truyền đến làm cho lão Bố thầm nghĩ không tốt, xem ra là có người tìm tới cửa gây sự.

Ngay sau đó Carl, Courson và Ares không để ý lời căn dặn trước đó của lão Bố đá văng cửa phòng phòng làm việc trực tiếp vọt vào, “Chúng ta đi mau! Người của tướng quân Luke tìm đến đây!”.

May mắn Ares đã truyền máu gần hết, hơn nữa tố chất thân thể thú nhân mạnh mẽ cùng với bản lĩnh chữa bệnh cao siêu của lão Bố, vết thương lúc nãy nghiêm trọng như vậy mà lúc này cũng bình phục hơn phân nửa, nhìn thấy nghiêm trọng cũng chỉ là tổn thương bên ngoài mà thôi.

“Lão Bố, lão đi cùng chúng tôi đi! Nếu tướng quân Luke biết lão quen biết với chúng tôi thì khẳng định sẽ không bỏ qua cho lão!”. Carl phát hiện lão thú nhân cũng không định nhúc nhích nên vội vàng khuyên nhủ.

Lão Bố lắc đầu, “Không có việc gì, các cậu yên tâm đi, thằng nhóc Luke kia còn không dám đυ.ng đến ta”.

Sở dĩ Carl quen biết lão Bố là thông qua cha của mình nhưng cha anh chỉ nói cho anh biết lão Bố là bác sĩ đáng giá tin tưởng, ngoài ra không nói thêm gì nữa, nếu lão Bố nói như vậy thì Carl cũng không dám chậm trễ nữa, che chở Đường Vũ nhanh chóng rời đi.