Quyển 1 - Chương 23: Giáo bá trà xanh mối tình đầu

Kỷ Hoài cả kinh, chẳng lẽ sóng não trong giấc mơ đêm qua của hắn đã truyền đến Thẩm Thiền? Hắn muốn nói không phải như nàng nghĩ, nhưng Thẩm Thiền lại nhanh chóng nói: "Hôm qua cậu đã giúp tôi giảng đề cả đêm! Đầu tôi gần như hỏng mất nhưng tôi rất hiếu học."

Kỷ Hoài lắp bắp đáp lại lời nói của nàng, trong lòng cảm thấy có chút thất vọng... hóa ra chỉ là giảng đề mà thôi. Đúng vậy, trong lòng nàng hẳn là chỉ có Lục Trạch...

Thực mau đã đến thứ sáu, sau khi chăm chỉ học tập, thành tích của Thẩm Thiền đã tiến bộ rất nhiều, ít nhất trình độ tự kiểm tra hiện tại của nàng về cơ bản có thể đuổi kịp nguyên chủ, hơn nữa nguyên chủ thật không hổ danh là học thần, nàng ấy để lại kiến thức phi thường hữu dụng.

Cộng thêm Kỷ Hoài giúp đỡ, Thẩm Thiền được lợi không ít, nàng là người thích học cái mới, hơn nữa hệ thống đáp ứng với nàng, những năng lực này sẽ theo nàng đến thế giới tiếp theo, điều này càng khiến nàng hưng phấn hơn.

Tuy nhiên, cần chú ý đến sự cân bằng giữa học tập và nghỉ ngơi, thứ sáu hội học sinh sẽ tụ tập giao lưu, Thẩm Thiền đã trốn tránh mấy lần, không thể trốn tránh được nữa nên đành phải đồng ý một lần.

Khả năng uống rượu của Thẩm Thiền khá tốt là do nàng đã luyện tập công việc trước đây, từ lâu nàng đã quên mất cảm giác say là như thế nào. Nhưng không ngờ rằng, khả năng uống rượu của nguyên chủ... chính là trong truyền thuyết một ly liền say...

Uống rượu xong về nhà nhất định sẽ bị mắng, Thần Thiền thông minh đã sớm cùng cha mẹ Thẩm nói cuối tuần này trường học có việc nên nàng phải ở lại trường, nàng sẽ mua một căn hộ nhỏ ngủ một đêm không về nhà.

Nàng nghĩ mình sẽ đủ tỉnh táo để về nhà, nhưng nàng không ngờ tác dụng lớn của vài ly bia và rượu tây pha vào người, nàng bắt đầu cảm thấy chóng mặt trước khi rời quán bar.

Trước khi Thẩm Thiền ngất xỉu vì say, nàng dường như cảm nhận được một hơi thở quen thuộc đang ôm lấy mình, nàng liền yên tâm.

Người tới là Kỷ Hoài, hắn biết hôm nay trường học có tiệc nên đã đợi cách đó không xa, thấy Thẩm Thiền đi ra, hắn cũng tiến lên đón nàng.

Sau khi tiếp nhận người, hắn có chút đau lòng, sau khi say, Thẩm Thiền táo bạo bám vào, toàn thân gần như dính chặt vào hắn, hắn không phải Liễu Hạ Huệ nên toàn thân có chút run rẩy, dưới thân cũng thành thật nổi nên phản ứng.

Hoắc Quân Tiêu đi theo Thẩm Thiền hắn vào toilet rồi quay lại chờ, nhưng không biết rằng hắn đã bỏ lỡ giai nhân. Hắn đợi bên ngoài rất lâu, mới phát hiện trong KTV không có người.

Hắn hỏi phục vụ và miêu tả Thẩm Thiền, vẻ ngoài của Thẩm Thiền rất xuất sắc và dễ nhớ vì vậy người phục vụ nhớ lại và nói rằng cô ấy dường như say rượu và bị một chàng trai ôm đi.

────────

Sau khi đến nơi, Kỷ Hoài nhanh chóng trả tiền rồi xuống xe, đem Thẩm Thiền đến căn hộ mà hắn đã mua trước đó, khi đến nơi, Kỷ Hoài đang định mở cửa.

Thân hình ấm áp nồng nặc mùi rượu của cô gái trực tiếp đè lên người Kỷ Hoài, chiếc mũ lông xù của Thẩm Thiền rũ trên cổ hắn, hơi thở của nàng phả vào người hắn khiến hắn có chút ngứa ngáy.

Khuôn mặt Kỷ Hoài lập tức đỏ bừng đến mang tai, hắn dang rộng cánh tay muốn ôm lấy tay cô gái nhưng lại không biết đặt vào đâu. Kỷ Hoài không dám cử động chút nào, cầm chìa khóa trong tay thử cắm mấy lần, cuối cùng mới mở được cửa.

Kỷ Hoài bật đèn, đỡ Thẩm Thiền đến trên ghế sofa, nửa dựa nửa đỡ, Thẩm Thiền ngã trên ghế sofa, hai má đỏ bừng. Lười biếng, mê mẩn, say sưa nhìn bóng người đang đong đưa trước mặt.

Kỷ Hoài đi pha nước mật ong cho nàng, khi quay lại thì thấy Thẩm Thiền đã cởi chỉ còn áo sơ mi và váy ngắn, Kỷ Hoài nhanh chóng bỏ nước mật ong trong tay xuống, cố gắng ngăn cản Thẩm Thiền đang muốn lột sạch. Thẩm Thiền tay bị khống chế, nhưng nàng vẫn không ngừng vặn vẹo muốn thoát ra, “Thật không thoải mái... Nóng quá…”