Chương 8

Cố Tứ Lễ mở cửa liền thấy một cảnh tượng mê loạn: Khuôn mặt thanh thuần kiều mị ẩn nhẫn tìиɧ ɖu͙©, quần áo hỗn độn lộ ra thân thể mềm mại trắng tinh, cô gái khó chịu đưa đẩy vòng eo đĩnh đầṳ ѵú nhỏ vào miệng anh hắn. Khóe miệng anh hắn mỉm cười, môi mỏng khẽ ngậm lấy đỉnh vυ" phấn hồng kiều nộn. Thời điểm tách đầṳ ѵú phấn nộn ra còn có thể thấy được sợi nước bọt lóng lánh của người đàn ông.

Hắn theo bản năng đóng "phanh" cửa, ánh đèn lập lèo cách trở cùng ánh mắt như có như không nhìn họ.

Khương Khả Dư nghe thấy có tiếng người tiến vào lập tức trốn vào lòng ngực Kỷ Cẩn Yến, Kỷ Cẩn Yến cởϊ áσ vest khoác lên người Khương Khả Dư, liếc Cố Tứ Lễ một cái, mở miệng phát ra thanh âm khàn khàn trầm thấp: "Cậu ra ngoài trước đi."

Cố Tứ Lễ trầm mặc nhìn phần lưng trắng noãn không tì vết chợt lóe rồi chợt biến mất như Cốc Hồ Điệp vỗ cánh sắp bay khiến đôi mắt hắn tối lại. Hắn nhìn cô gái trong lòng ngực Kỷ Cẩn Yến chỉ lộ ra khuôn mặt dục cầu ất mãn phồng miệng nhìn hắn, như oán giận hắn tới sai thời điểm.

Hắn nhịn không được câu khóe môi, cô gái giống như càng tức nghiến răng nhìn hắn. Nhưng ngay sau đó cô gái đã đột nhiên thay đổi sắc mặt, khuôn mặt chứa đầy hương vị tình sắc câu dẫn, cô vươn cái lưỡi nhẹ liếʍ liếʍ cánh môi đỏ, ánh mắt có thâm ý khác nhìn hắn không tiếng động cười khẽ.

Hắn nghe theo mở cửa đi ra ngoài đón của lại ngăn cách hai người còn nồng nhiệt nhìn nhau, hắn vẫn treo trên khóe môi nụ cười, thất thần đi trên hàng lang, một cô gái lại đâm sầm vào lòng ngực hắn.

Lương Âm Âm chân tay luống cuống nhìn Cố Tứ Lễ, trong mắt tràn đầy sự kích động vào chiếm hữu: "Thật xin lỗi, em không cố ý..."

Cố Tứ Lễ nhìn khuôn mặt thanh tú đập vào mắt mình, phiền chán tới cực điểm. Không giống tiểu yêu tinh xinh đẹp, dáng người, ừ... Ngực của tiểu yêu tinh có chút nhỏ, nhưng vòng eo đúng là không chịu nổi, bờ mông cũng vậy. Mấu chốt là tiểu yêu tinh có đủ gan, cư nhiên đang nằm trong lòng ngực anh họ còn dám thông đồng với hắn.

Cố Tứ Lễ tuy rằng không kiên nhẫn nhưng hắn vẫn mỉm cười, ôn nhu nói: "Không có việc gì, cô nên đi đứng cẩn thận một chút!"

Lương Âm Âm bị mê hồn bát đảo, miệng không ngừng lắp bắp, "Vâng... ạ..."

Cố Tứ Lễ nói xong muốn rời đi lại bị kéo ống tay áo, hắn lạnh mặt, Cố Tứ Lễ ghét nhất bị người khác chạm vào ống tay áo của hắn, bởi vì sẽ làm hắn nhớ người phụ nữ đã vứt bỏ hắn.

Lương Âm Âm không chú ý tới sắc mắt Cố Tứ Lễ, vẫn đắm chìm trong biểu hiện chăm sóc ôn nhu giả dối của nam thần, "Đàn anh Cố, em có thể tham gia thử vai nữ 2 bộ phim 《 Kiêm Gia 》 được không?

Cố Tứ Lễ nhìn gương mặt Lương Âm Âm càng giống người phụ nữ kia liền hoảng hốt, căn bản đã không nghe nói gì, chỉ loáng thoáng nghe được hai chữ "thử vai", hăn như có chút mê muội nhìn Lương Âm Âm, cuối cùng trả lời: "Có thể."

Khương Khả Dư chôn trong ngực Kỷ Cẩn Yến, cọ tới cọ lui không chịu đứng lên, "Đều tại anh, người khác đã thấy rồi."

Kỷ Cẩn Yến giúp Khương Khả Yến kéo khóa váy, xoa xoa đầu Khương Khả Dư, thấp giọng nói: "Ngoan, hắn không nhận ra đâu."

Khương Khả Dư ngẩng đầu nhìn Kỷ Cẩn Yến nở nụ cười giảo hoạt, nắm cà vạt hắn cười xấu xa, nói: "Tôi ngọt không?"

Kỷ Cẩn Yến cao lãnh có chút lúng túng, do dự rồi vẫn trả lời: "Ngọt."

Khương Khả Dư cười nheo mắt, sát tới bên tai Kỷ Cẩn Yến kí©h thí©ɧ hỏi: "Tôi ngọt hay vẫn là người yêu anh ngọt hơn? Hả?"

Sắc mặt Kỷ Cẩn Yến đột nhiên lạnh lùng, đẩy Khương Khả Dư ra sửa sang lại áo sơmi hơi loạn, liếc xéo Khương Khả Dư, lạnh giọng mở miệng: "Đừng trêu trọc cậu ta, cô còn chưa đủ tư cách." Nói xong không quay đầu rời đi.

Khương Khả Dư dựa vào ghê sô pha, híp mắt nhìn bóng dáng hắn cho tới khi không còn thấy.

Hệ thống 233: "Ký chủ không sao chứ?"

Khương Khả Dư bắt chéo hai chân gác lên bàn lùn phía trước, lười nhác nằm xuống, nâng bàn tay hôm nay mới làm móng, giọng điệu xem lẫn vui sướиɠ khi người gặp họa, "Cậu nói xem nếu tên Lâm An kia thấy được dấu răng và dấu hôn trên cổ Kỷ Cẩn Yến có phẫn nộ hay không? Aizz! Tôi thật thích xem cảnh người khác nghiến răng nghiến lợi làm không xong vì tôi, thú vị cực kỳ! Đáng tiếc tôi không thể xem tận mắt!"

Hệ thống 233: "......" Cậu lẽ ra không cần phải lo lắng ký chủ sẽ thương tâm!

"Cố Tứ Lễ vừa mới gặp Lương Âm Âm?"

"Đúng vậy, đây là hình ảnh vừa rồi ở hành lang." 233 chiếu cảnh Lương Âm Âm đυ.ng phải Cố Tứ Lễ cho Khương Khả Dư xem.

Khương Khả Dư trong đầu thưởng thức giao diện hình ảnh, bên ngoài cầm quả táo nhấm nháp.

Hệ thống 233: "Lương Âm Âm muốn thử vai nữ 2《 Kiêm Gia 》, làm sao bây giờ? Hơn nữa, nhìn dáng vẻ giống với mối tình đầu của mục tiêu số 2 sẽ là một trở ngại lớn."

Đôi mắt cô lay động, nhẹ nhàng nói: "Vậy đem móc cô ta ra hỏi ngực Cố Tứ Lễ a, đào không sạch thì vứt đi cho tốt."

Ghế bên kia, tổng giám đốc triệu Triệu bị đưa vào bệnh viện kiểm tra tay. Những người khác cũng không dám đi linh tinh, Lương Âm Âm ngồi trong góc chơi điện thoại không dám chạy tới nói chuyện với Cố Tứ Lễ, trong lòng như nai con chạy loạn.

Kỷ Cẩn Yến đẩy cửa tiến vào, theo sau còn có thư ký Trương. Thư ký Trương giải thích vài câu, đổi cho bọn họ một tầng mở tiệc khác, đám người vội đồng ý, tập đoàn Kỷ thị là nhà đầu tư lớn nhất của 《 Kiêm Gia 》, mà họ chỉ là bọn tôm bọn tép.

Chờ từng tốp người đi ra, Kỷ Cẩn Yến tới ngồi cạnh Cố Tứ Lễ, chậm điếu thuốc ngậm trong miệng, ánh lửa u ám chập chờn, rồi từng đợt khói phun ra.

Cố Tứ Lễ cầm điện thoại, lời nói lộ ra trêu ghẹo và sự tìm tòi nghiên cứu: "Người đâu? Vừa nãy kịch liệt như thế sao còn không tìm nơi mà giảm nhiệt?

Kỷ Cẩn Yến không phản ứng, từ từ hút thuốc.

Cố Tứ Lễ không vui: "Tôi vì anh làm anh hùng cứu mỹ nhân mà cơm cũng chưa ăn một miếng, anh làm tôi phải nịnh đó."

Kỷ Cẩn Yến cắn cắn đầu mẩu thuốc, mở miệng: "Cô ta vừa hỏi tôi cô ta với Tiểu An ai ngọt hơn."

Cố Tứ Lễ: "Ách! Anh trả lời như thế nào?"

Kỷ Cẩn Yến lạnh mặt, phun ra làn khói, giong nói sâu kín: "Tôi nói cô ta không đủ tư cách so với Tiểu An."

Cố Tứ Lễ sửng sốt, sau đó bắt đầu cười nhạo, "Anh! Nữ nhân mà, anh hung hăng hơn là tốt rồi, tôi cam đoan cô ấy tuyệt đối sẽ không dám làm gì anh."

Kỷ Cẩn Yến mặt lạnh cười, không thèm để ý, "Tôi không thiếu nữ nhân."