Chương 35: Chảo

Từ năm hai trở lên đều có thể đến trường học sớm, cho nên ký túc xá đã mở cửa từ sớm, chỉ là vì nhà của Thiệu Càn Càn ở gần cho nên cô cũng không có ý định đến trường sớm như vậy.

Nhưng mà hiện tại cho dù không muốn đi thì cũng phải đi, nhà thuê đã bị ba phát hiện rồi, về nhà cũng bị ba mắng một trận.

Sau khi rời khỏi nhà thuê thì Thiệu Càn Càn trực tiếp về phòng ngủ, Kha Tiểu Duy đã ở trong phòng ngủ, nhìn thấy cô đến sớm như vậy còn bị dọa cho hết hồn, chỉ là Thiệu Càn Càn cũng không giải thích nhiều, ngồi chỗ bàn học gọi điện thoại cho Thiệu Khôn.

“Ngày mai em mang giúp chị hai valy hành lý đến trường học đi.”

Thiệu Khôn hạ giọng nói “Đợi chút”, sau đó Thiệu Càn Càn liền nghe được tiếng đóng cửa ở bên kia điện thoại.

Thiệu Càn Càn cong môi cười: “Sao thế, ba ở nhà à?”

“Ừ.” Sau khi đóng cửa lại Thiệu Khôn mới dám nói chuyện lớn tiếng: “Sau khi trở về liền nói chị một đống, sap chuyện chị thuê nhà lại bị phát hiện rồi?”

“Dù sao cũng sẽ bị phát hiện, chị cũng lười giấu.” Thiệu Càn Càn không muốn nhắc tới chuyện kia, chỉ nói: “Thuận tiện bỏ cả túi trang điểm trên bàn chị vào valy luôn nhé.”

“Ây, em cũng muốn mang cho chị, nhưng mà chị cũng biết mai cũng là ngày em khai giảng đúng không?”

Thiệu Khôn như ý nguyện thi đậu đại học mà Thiệu Càn Càn đang học, ngày mai vừa đúng là ngày khai giảng của sinh viên năm nhất. Thiệu Càn Càn nghĩ một hồi rồi nói: “Vậy thôi, sáng mai lúc ba đi làm thì gọi điện cho chị, chị tự về dọn.”

“Hừ, nói giỡn thôi, em mang, em mang cho chị, nhưng mà tới lúc đó chị phải tự xuống lấy đó nha.”

Thiệu Càn Càn hừ hừ: “Coi như em thức thời.”

Sau đó mẹ cũng gọi điện thoại cho cô, Thiệu Càn Càn đoán chắc ba cô đang ở bên cạnh nghe, vì thế liền tuỳ tiện trả lời vài câu rồi cúp điện thoại, nói tới cùng, cô vẫn là tức ba mẹ võ đoán.

Thật ra cô cũng hiểu được chuyện ba nói không phải là không có lý, ví dụ như chuyện tuyển thủ game đều là kiếm tiền theo thời, ví dụ như bản thân sẽ phải suy xét về chuyện sau khi 30, 40 tuổi, lại ví dụ như, con gái làm công việc này không dễ dàng tới cỡ nào.

Những chuyện này cô đều hiểu được, cho nên cô mới do dự mà không lập tức đồng ý đến chiến đội IR.

Nhưng mà, hiểu là hiểu, cô vẫn nhiệt tình yêu công việc này, cô hy vọng người nhà có thể lý giải và ủng hộ.

**

Ngày hôm sau Thiệu Càn Càn bị Kha Tiểu Duy đánh thức.

“Sao vậy, dậy sớm thế?” Thiệu Càn Càn xoa xoa đôi mắt, ngồi dậy từ trên giường.

Kha Tiểu Duy ngồi ở bên dưới trang điểm: “Nhanh lên, dậy đi, hôm nay rất nhiều “tiểu thịt tươi” vào học đó, làm chị lớn trong trường, sao tớ có thể không ra ngoài nghênh đón một chút!”

Thiệu Càn Càn “A” một tiếng, nằm lại giường một lần nữa.

“Này, cậu không dậy đi, lại nói, bộ thể dục mấy cậu không có hoạt động đón tiếp người mới gì à?”

Thiệu Càn Càn nhắm mắt lại nói: “Có, bọn họ đã sớm có kế hoạch đến trước cổng trường giúp mấy bé mới vào trường xách hành lý rồi, nhưng mà tớ không đi đâu, trời nắng nóng, tớ còn nhờ người khác giúp tớ dọn hành lý kìa.”

“Hứ, không giúp xách hành lý thì cũng có thể dẫn đường cho mấy bé nam sinh mà! Lỡ như phát triển được một cuộc tình thì sao!” Kha Tiểu Duy cười hí hí: “Năm nhất có rất nhiều nam sinh đó!”

Thiệu Càn Càn: “Ngân hàng cũng có rất nhiều vàng kìa, đạo lý hai bên giống nhau, cướp không được, cũng không phải của cậu.”

Kha Tiểu Duy: “......Cậu câm miệng đi.”

Cuối cùng Kha Tiểu Duy vẫn không thuyết phục được Thiệu Càn Càn, nhưng mà chuyện này cũng không ảnh hưởng tới cô, cô vẫn trang điểm thật xinh đẹp, mặc vào quần áo đã được lựa chọn tỉ mỉ rồi đến quầy chào đón người mới của khoa mình.

Hôm nay tất cả xe bên ngoài đều phải dừng ở bên đường trước cổng đại học, cho nên mỗi khoa đều có hội học sinh tổ chức chỗ hoan nghênh đàn em mới của khoa mình.

Lúc Kha Tiểu Duy tới thì Lâm Gia Thố đã ở chỗ đó, Kha Tiểu Duy nhìn thấy anh còn lộ ra vẻ mặt khϊếp sợ: “Sao cậu cũng tới đây?”

Lâm Gia Thố cười cười: “Đón người mới.”

“Wow, Lâm Gia Thố, năm trước cũng không thấy cậu tới mà.’

Lâm Gia Thố tuỳ ý ngồi ở trên ghế: “Cho nên năm nay mới tới góp vui.”

“Tới góp vui thôi mà nổi quá trời nổi.” một nam sinh cùng lớp lắc đầu đùa nói: “Mỗi một bé nữ sinh được dẫn tới đều nhìn chằm chằm Gia Thố nhà chúng ta, ánh mắt kia rõ ràng là đang nói: Em muốn anh trai này mang hành lý giúp em.”

“Ha ha ha ha ha ha ha, hiểu được, hiểu được.” Kha Tiểu Duy vỗ vỗ vai nam sinh kia: “Khổ cho mọi người rồi.”

“Haiz…...quen là được rồi.”

Lâm Gia Thố bị bọn họ trêu chọc cũng chỉ cười cười, bộ dáng như không hề có việc gì. Hơn nữa, tuy anh nói là mình tới chào đón sinh viên mới, nhưng đã nhiều nam sinh, nữ sinh tới tới lui lui như vậy rồi, nhưng vẫn không hề thấy anh bước tới hỗ trợ.

“A, em gái, em cũng trong hệ bọn anh đúng không? Lại đây, em ở tòa nào” Lúc này, chợt có mấy nam sinh trong lớp ân cần che chở một nữ sinh đi tới.

Kha Tiểu Duy nhìn thoáng qua rồi huýt sáo một cái. Hoá ra là một em gái xinh đẹp, bảo sao mấy người này đồng loạtchạy lên hết.

“Em ở ký túc xá số 6 ạ.”

“Toà 6 à, xa lắm đó, nhưng không sao, để bọn anh mang em đi qua.”

Em gái xinh đẹp vội gật gật đầu: “Cảm ơn ạ.”

“Không sao, không sao, em gái học cùng một hệ với bọn anh mà, à đúng rồi, trời nóng lắm đúng không, uống miếng nước trước đi.” Một nam sinh đưa cho em gái chai nước khoáng đặt trên bàn.

Một nam sinh khác lại nói: “Ai da, ngồi đây một lúc trước đi, trời nóng như vậy, mọi người thấy đúng không.”

Em gái không chống đỡ được sự nhiệt tình của đàn anh nên đành phải ngồi xuống nghỉ ngơi trong lều một hồi, vị trí của em gái gần chỗ bên cạnh Lâm Gia Thố một chút, lúc ngồi xuống cô còn lén lút liếc mắt nhìn Lâm Gia Thố một cái, cả trong lúc nói chuyện phiếm với các nam sinh khác thì cũng liếc mắt nhìn anh vài lần.

Một hồi sau, các nam sinh không hiểu thì cũng hiểu rồi: “Ai da, Gia Thố, cậu có thể đi về không? Dù sao cậu cũng không giúp người ta mang hành lý, cậu ngồi ở chỗ này làm gì?!”

Lâm Gia Thố nghe vậy liền liếc mắt nhìn người kia một cái: “Ai nói tôi không xách hành lý giúp người khác?”

“Chúng tớ không thấy cậu xách hành lý giúp còn gì!”

Lâm Gia Thố hơi hơi hé miệng, lúc vừa định nói gì thì nghe em gái xinh đẹp ngồi ở một bên hỏi: “Vậy đàn anh, anh, anh có thể xách hành lý giúp em không?”

Mấy người nam sinh quay sang nhìn nhau, thấy không! Thấy không! Biết là sẽ như thế này mà!

Mặt trời chói chang, Lâm Gia Thố chịu ngồi ở chỗ này là bởi vì một cuộc điện thoại. Nếu không thì làm sao anh có kiên nhẫn hay nhàn rỗi đến thế.

Lâm Gia Thố quay sang nhìn em gái vừa hỏi, hơi hơi mỉm cười: “Mấy nam sinh trong lớp tôi đều cực kỳ nguyện ý giúp em, Lâm Việt, Khương Siêu, hai người các cậu còn không nhanh giúp người ta đi, trời nóng như vậy ngồi ở đây làm gì!”

“A? Ừ, ừ, ừ!”

Vẻ mặt của em gái buồn bã, lời này rõ ràng là có ý cự tuyệt rồi.

Trong lúc cô đang rầu rĩ không vui đứng dậy thì đột nhiên nhìn thấy Lâm Gia Thố cũng đứng lên, em gái còn cho rằng anh là nguyện ý xách hành lý giúp cô, nhưng ai biết anh đột nhiên lại lướt qua cô như một cơn gió, vẫy vẫy tay với người ở cách đó không xa: “Thiệu Khôn, ở đây!”

Em gái: “......”

Một đám người đồng loạt nhìn theo ánh mắt của Lâm Gia Thố, nhưng bọn họ lại không hề thấy cô gái xinh đẹp nào, mà chỉ thấy…...một cậu trai có diện mạo thanh tú.

Lúc này cậu trai kia đang kéo hai valy hành lý, còn có một cái valy đằng trước, vừa đi một bước vừa đá nó một cái.

Cậu trai sau khi nghe được giọng của Lâm Gia Thố liền quay mặt qua đây, đợi sau khi nhìn thấy Lâm Gia Thố rồi, cậu ta liền buông xuống hai valy, thật nhiệt tình mà vẫy vẫy tay với anh: “Anh Gia Thố, giúp em với, giúp em với, hành lý của em nhiều quá.”

“Ừ.” Mọi người thấy Lâm Gia Thố thật tự nhiên mà bước qua, bộ dáng này, rõ ràng là đặc biệt ngồi ở đây để chờ cậu trai này.

Sau khi Lâm Gia Thố đi qua thì người trong lớp không nghe rõ bọn họ đang nói gì, chỉ thấy Lâm Gia Thố rất quen thuộc mà vỗ vỗ đầu cậu trai kia, sau đó cầm lấy hai valy có in hình hoạt hình ở bên cạnh.

“Cả hai cái này đều là của chị em?” Lâm Gia Thố hỏi.

Thiệu Khôn: “Dạ vâng, bởi vì phải mang cả hành lý của chị nên em cũng không mang nhiều đồ của mình, anh nói vì sao chị ấy nhất định phải cãi nhau với ba đây.”

Lâm Gia Thố: “Giáo sư Thiệu vẫn còn tức giận?”

“Còn không phải ạ? Ngày hôm qua lúc em gửi tin nói cho anh chuyện chị em thuê nhà bên ngoài bị lộ rồi thì ba em cũng đang ở trong phòng khách nói chuyện chị em cho mẹ em nghe đó.”

Lâm Gia Thố gật gật đầu, không nói gì nữa.

Khoảng thời gian này đang là nghỉ hè, cho nên anh không có lý do gì để tìm Thiệu Càn Càn ngoại trừ rủ cô chơi trò chơi, nhưng mà cũng không phải là anh không hề biết gì về cuộc sống của cô. Bởi vì ngẫu nhiên có nói chuyện với Thiệu Khôn, cũng có thể moi được không ít chuyện trong miệng cậu.

Ngày hôm qua biết được Thiệu Khôn muốn tới trường học, cũng nghe được cậu oán trách phải xách hành lý giúp Thiệu Càn Càn, anh không hề nghĩ ngợi gì liền nói bản thân phải giúp khoa đón tiếp sinh viên mới, có thể giúp cậu được.

Thiệu Khôn vừa nghe thì đương nhiên là rất vui vẻ rồi, cho nên mới có một màn này.

“Gia Thố, đây là ai vậy?” Một nam sinh cùng lớp đứng bên cạnh tò mò hỏi.

Lâm Gia Thố quay đầu nhìn thoáng qua mọi người, sau đó kéo hành lý tới gần: “Đàn em năm nhất.”

“Đàn em, năm nhất?”

“Dạ vâng, em chào anh, em chào chị, em là sinh viên mới của khoa hoá học, tên là Thiệu Khôn ạ.” Thiệu Khôn nở một nụ cười khoe hàm răng trắng, ngoại hình của cậu vốn dĩ đã cực kỳ thanh tú, lại thêm một tia sạch sẽ của sinh viên mới, chọc cho các đàn chị ở bên cạnh hai mắt tỏa sáng.

“Khoa hoá học?” Một nam sinh cười nói: “Gia Thố, đàn em trực hệ với mình thì cậu không giúp, chạy tới giúp đàn em của khoa khác, chuyện gì vậy hả!”

Lâm Gia Thố nhếch mày: “Đều là đàn em cả, chú ý nhiều như vậy làm gì.”

Dứt lời liền quay đầu lại nhìn thoáng qua Thiệu Khôn, ý bảo cậu đuổi kịp mình.

Thiệu Khôn vội vàng cúi người chào các đàn anh đàn chị rồi tung tăng đuổi kịp Lâm Gia Thố, đi về hướng ký túc xá bên kia.

Mọi người đứng tại chỗ quay mặt nhìn nhau.

“Mợ, ở đâu ra vậy?”

“Khẩu vị của Gia Thố, hoá ra là thể loại này?”

“Này, cậu nói cái gì thế?”

“Ha ha ha tớ thuận miệng đùa chút, soa ri, soa ri.”

“Nhưng mà, cũng có chút đạo lý.”

“......”

“...............”

Kha Tiểu Duy nghe mọi người ở bên cạnh đùa vui, cũng đứng nhìn bóng dáng của hai người kia. Vóc dáng của hai người không kém là bao, Lâm Gia Thố chỉ cao hơn cậu trai kia có 2-3cm mà thôi.

Kha Tiểu Duy chớp chớp đôi mắt, chậc…..lại nói, tên của tiểu soái ca này vì sao lại có chút quen tai nhỉ?