Chương 115: Chờ cô lớn thêm một chút

Editor: May

Mắt nước xinh đẹp của Tình Không đón nhận ánh mắt sâu thẳm của anh, trái tim, đập lỡ một nhịp.

Cô cũng nghi hoặc, người đều ở chỗ này, phải đi qua đâu?

Không chờ cô suy nghĩ cẩn thận, trên người chợt nhẹ, người cũng đã khóa ngồi ở trong lòng ngực của anh.

Ngay sau đó, hơi thở mát lạnh dễ ngửi nghênh diện mà tới, trên môi chợt nặng, môi mỏng đã bị người đàn ông bao phủ lên……

Đại não Tình Không một mảnh hồ nhão, cánh tay ngó sen khoác lên cổ anh, theo bản năng đáp lại, mở miệng, nghênh đón vương giả giờ phút này chỉ thuộc về cô, công thành đoạt đất ở trong vũ trụ mênh mông của cô.

Thời gian dừng lại, trong xe yên tĩnh chỉ có âm thanh hoạn nạn nâng đỡ, ái muội, mê ly của hai người bọn họ……

Thật lâu sau, “Ba” một tiếng tách ra lẫn nhau, Tình Không đỏ mặt, mềm mại mà ghé vào trong l*иg ngực người đàn ông, cảm thụ nhịp tim mạnh mẽ mà hữu lực của anh, thở hổn hển từng ngụm.

Người đàn ông cũng thế, cô có thể cảm nhận rõ ràng được ngo ngoe rục rịch cực nóng của anh, đang ở tư thái vận sức chờ phát động kêu gào……

Sở Ngự Bắc cảm thấy du͙© vọиɠ nhạt nhẽo hơn hai mươi năm của mình, liền sắp bùng nổ toàn bộ ở trên người cô gái này, chỉ là, cô còn nhỏ, vừa mới thành niên, anh luôn muốn chờ cô lớn lên một chút.

Nhưng chính anh cũng không biết, rốt cuộc chính mình còn có thể nhẫn bao lâu.

Tình Không ôm vòng eo của anh, ghé vào trong lòng ngực anh, luôn hy vọng thời gian cứ yên lặng như vậy, dứt bỏ thân phận thế tục, anh không phải vương giả gánh vác dân chúng quốc gia, cô cũng không phải là bé gái mồ côi hai bàn tay trắng.

Trời đất yên tĩnh, chỉ có cô và anh.

Qua một hồi lâu, Sở Ngự Bắc lại nhàn nhạt mở miệng, giọng nói cứng đờ gợi cảm, “Buổi chiều còn về trường học sao?”

Tình Không gật gật đầu, đầu nhỏ đen nhánh như là đang cọ ngực Sở Ngự Bắc, “Hiệu trưởng gọi điện thoại cho tôi, anh xử lý chủ nhiệm Lưu và Thái Hiểu Hàm như thế nào?”

Sở Ngự Bắc vốn là thật sự ngứa tâm, bị cô cọ tới cọ đi như vậy, lúc nói chuyện hơi thở còn phun ở trước ngực anh, du͙© vọиɠ anh thật vất vả áp xuống, lại có dấu hiệu sống lại.