"Cảm ơn bác sĩ Tống, cậu có muốn dùng cơm tối không?" Quản gia sai người đi lấy đá lạnh, lập tức mang lên lầu.
"Không cần, tôi thấy tổng thống nhà mấy người cũng không có tâm tình ăn tối đâu." Lưu lại ý vị thâm trường, anh trực tiếp rời đi luôn.
Quản gia mang đá lạnh lên lầu, gõ nhẹ cửa phòng."Tổng Thống tiên sinh, tôi mang đá lên rồi.”
"Cầm tới đây..." Thanh âm trầm thấp khiến quản gia phải dè chừng.
Rón rén mở cửa, ông mang đá lạnh đến cạnh anh, sau đó im lặng đứng một bên.
Cận Tư Hàn thô bạo giật lấy đá lạnh, đặt lên bên ngoài quần áo cô.
Thấy toàn thân cô run lên một cái, động tác của anh ôn nhu hơn vài phần. Một tiểu đem một tiểu đem thả tại nàng trên thân, gặp nàng vẫn là lạnh run.Chầm chậm đặt từng viên đá lạnh lên người cô, toàn thân cô vẫn phát run.
Cả người da thịt nóng bừng, đá lạnh nhất thời không có tác dụng, anh càng thêm bực bội."Ông xuống nhà mang hết đá lên đây."
Quản gia khó xử nhìn thùng đá lạnh lớn trước mặt: “Tổng Thống tiên sinh, cái này cũng là tất cả rồi." Thùng lớn đá này, hoàn toàn đủ dùng a!
Tổng thống xưa nay không dùng đá lạnh, số đá này là lấy từ đá ướp đồ ăn.
Mắt nhìn hơn nửa thùng đá, lại nhìn An Chỉ Manh toàn thân đỏ như đồng nung, tâm như bị ai nhéo, anh khó chịu đứng phắt dậy."Qua không chở tới đây, lập tức, lập tức."
"Vâng!" Quản gia lưu loát lui xuống, đóng cửa lại liền lấy điện thoại ra liên lạc ngay.
Cận Tư Hàn thấy cô nhíu chặt mày, gương mặt nhỏ nhắn đang nhăn nhó, khó khăn cười.
Trái tim như bị vò thành một mớ bòng bong, lại nhìn sang chỗ đá không đủ dùng kia.
Nhanh chóng đi đến phòng tắm, anh mở vòi nước, để chế độ lạnh.
Lại đem toàn bộ đá lạnh đổi vào, sau đó mới cởi váy trên người cô ra, ôm cô vào bồn tắm lớn.
Để cô ngâm mình trong bồn tắm, mắt anh khẽ liếc da thịt trắng nõn của cô gái vì phơi nắng mà xuất hiện những vết đen đỏ loang lổ.
Ảo não sự ác độc của chính mình, cô cũng chỉ là trẻ thành niên, vậy mà anh lại mất hết lí trí đi so đo với cô.
"Ba!" Anh vươn tay đánh lên mặt mình.
"Ừm, khó chịu..." Nóng lạnh giao thoa, khuôn mặt nhỏ nhắn mê man nhăn nhó.
Cô cất tiếng nhỏ nhẹ như trẻ con, yếu đuối gõ vào lòng anh.
Anh không để ý bồn tắm lạnh lẽo, trực tiếp ngồi vào.
Thân thể cao lớn vừa ngồi xuống, bồn tắm lớn trong nháy mắt trở nên nhỏ hẹp. Cận Tư Hàn kéo cô lại, để cô cùng chỗ với mình.
Tay vỗ nhẹ lưng cô, mắt đen nhu tình như nước."Ngoan, nhanh thôi sẽ không khó chịu nữa
"Khó chịu... Thật là khó chịu..." Cô bất an giãy dụa, thân thể nóng lạnh thay đổi, một bên Hỏa Sơn đốt cháy muốn nổ tung, một bên nước đá lạnh lẽo đến thấu xương.
Khó chịu đưa tay không ngừng gãi toàn thân, hận không thể xé nát thân thể chính mình.
Giữa cái lạnh giá tìm được một cơ thể ấm áp, cô liền vươn tay ôm chặt lấy, cả người dán chặt lên đó.
Môi đỏ dán lên nơi mềm nhũn, không ngừng gặm nuốt.
Trên môi truyền đến cảm giác nóng lạnh thất thường, Cận tư Hàn nhìn cô gái đang tùy ý cắи ʍút̼ môi mình.
Mắt đen nồng đậm tình ý, phản động làm chủ.
Anh giữ lấy cô gái nhỏ đang tác oai tác quái, ôm vào trong ngực. Ôn nhu một chút xíu thưởng thức cánh môi mềm mại của cô, cảm nhận sự chủ động từ cô..
Nụ hôn trở nên bá đạo mà nóng rực.
Hai tay AN Chỉ Manh quấn chặt quanh eo anh, điên cuồng gặm cắn bờ môi anh, giống như trẻ sơ sinh tìm được nguồn thức ăn ngon, liền không ngừng ngấu nghiến.
Răng môi giao nhau, còn có máu tươi.