Chương 8

Thư ký quá sợ hãi.

Trong nháy mắt có loại kích động muốn chạy trốn ——

Cái này xong đời rồi!

Tự gây nghiệt thì không thể sống!

Tổng tài đại nhân cắn ký hiệu cho y suýt nữa y đã qua đời tại chỗ, nếu tổng giám đốc thật sự bắt đầu cho y…

Y phải làm thế nào mới có thể bảo đảm bản thân không chảy máu mũi như bão táp?

Sau đó chỉ thấy tổng giám đốc đại nhân, không biết từ chỗ nào lấy ra một cái nhìn qua rất đắt, tràn ngập tính công nghệ cao ——

Hút sữa chạy bằng điện.

“Cái cậu dùng trước đây cũ quá rồi, hiệu quả cũng không tốt, cũng dễ đau, đây là bác sĩ đề cử, loại mới nhất, hiệu suất cao lại không đau, cậu thử xem.”

Tổng giám đốc đâu ra đấy mà tuyên đọc lời dặn của bác sĩ.

“À.”

Thư ký lên tiếng.

Vụиɠ ŧяộʍ thở nhẹ ra.

Nhưng lại có phần… thất vọng nhỏ không nói rõ được cũng không tả được.

Chỉ nghĩ nhận lấy cái máy hút sữa kiểu mới kia, lại bị tổng giám đốc vòng từ phía sau, kéo vào trong ngực.

Thư ký:???

Tổng giám đốc: “Tự mình cởi nút áo ra?”

Thư ký:????

Tổng giám đốc: “Làm sao? Không phải nói tôi giúp cậu sao?”

Thư ký: “Ây… cái gì….”

Tổng giám đốc: “Tay cậu không có tí sức lực nào, hơn nữa đang sốt.”

Thư ký: “Nhưng mà…”

Tổng giám đốc: “Bác sĩ nói.”

Thư ký không phản đối.

Ngoan ngoãn cởi nút áo của mình ra.

Màu da của tổng giám đốc đậm hơn y.

Để tay trên ngực y, màu sắc so sánh rõ ràng, đánh cực mạnh vào thị giác.

Thư ký vội vàng quay đầu.

Nhưng một khi không nhìn, cảm giác của y lại rõ ràng hơn…

Vết chai mỏng trên lòng bàn tay tổng giám đốc, nhiệt độ cơ thể hơi cao, xúc cảm nhẹ nhàng mà có lực…

Thư ký cảm thấy mình sắp thăng thiên tại chỗ.

Tổng giám đốc lại còn dựa vào bên tai y dịu dàng hỏi: “Thế nào? Có phải không thoải mái không?”

Thư ký không thể nói ra được lời nào.

Chỉ có thể yếu ớt lắc đầu.

Nghĩ thầm vấn đề chủ yếu bây giờ chính là hơi dễ chịu quá mức…

Kết quả không biết lúc nào, lại thoải mái ngủ thϊếp đi.

Thế là y cũng không biết, sau khi giúp y hút sữa xong, tổng giám đốc tiên sinh chờ trong toilet thật lâu mới đi ra ngoài.