Editor: Lhanh | Beta: Mina–
Mục Vô Nhai bật đèn trong phòng lên, nới lỏng cà vạt sau đó cởϊ áσ khoác tây trang ra đặt trên ghế, sau lưng ghế dựa là nguyên một cái cửa sổ lớn sát đất, ban đêm những tòa cao ốc sáng lên những ánh đèn neon huyền ảo mê hoặc, cực kỳ lạ lẫm, vô cùng giống tâm trạng hiện giờ của Thẩm Ngạn.
Mục Vô Nhai quay đầu lại, thấy Thẩm Ngạn vẫn còn đứng trước cửa, cười nói: "Anh, vào đi."
Những lời này giống như có ma thuật, hai chân Thẩm Ngạn không chịu khống chế mà nhấc lên, mang theo cả người anh đi vào phòng.
Mục Vô Nhai lấy ra chai rượu vang đỏ từ trong tủ lạnh nhỏ ở quầy bar, lại lấy thêm hai cái ly chân dài tinh xảo. Sau khi đổ rượu ra thì đưa cho Thẩm Ngạn một ly.
Thẩm Ngạn ngơ ngác nhận lấy thì nghe thấy Mục Vô Nhai nói: "Anh không muốn nói chút gì sao?".
TruyenHDNói chút gì ư?
Thẩm Ngạn thầm nghĩ.
Anh có cái gì để có thể nói đây?
Chẳng lẽ hỏi, trong ba năm này em đã đi đâu? Trong ba năm này, anh đã gửi cả trăm tin nhắn vào số điện thoại mà em đã vứt bỏ từ lâu, em có biết không? Tại sao lại đột nhiên biến mất, lại tại sao mà đột nhiên xuất hiện? Trong ba năm này, rốt cuộc em đã xảy ra cái gì? Tại sao đột nhiên có quyền lực kinh tế như vậy? Lại vì cái gì mà muốn bao dưỡng anh?
Còn có...
(ĐỌC TIẾP TẠI V.VORDPRESS: MOTTHOANGHUVO.V.VORDPRESS.COM)