- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Tài Truy Thê: Con Trai Hỗ Trợ
- Chương 15: Anh muốn vô trách nhiệm sao?
Tổng Tài Truy Thê: Con Trai Hỗ Trợ
Chương 15: Anh muốn vô trách nhiệm sao?
Lê Y Lâm ngoan ngoãn ngồi xuống với vẻ mặt buồn rười rượi, cô ngồi ngay ngắn giống như học sinh tiểu học.
Trần Triết Hãn chống đầu: “Cô rất sợ tôi à?”
Trần Triết Hãn của ban đêm càng tà ác và nguy hiểm hơn so với Trần Triết Hãn của ban ngày.
Lê Y Lâm lắc đầu giống như trống lắc, sau đó cô lại gật đầu lia lịa: “Cả thành phố này chắc không có ai là không sợ anh?”
Ngón tay thon dài của Trần Triết Hãn xoay cốc nước và khẽ nói: “Chỉ bởi vì những người khác sợ tôi, vì vậy cô cũng sợ sao? Như vậy thì những người phụ nữ khác đều muốn gả cho tôi, tại sao cô không muốn?”
Câu hỏi này khiến Lê Y Lâm sợ hãi đến mức suýt chút nữa thì ngã khỏi ghế.
Ban ngày cô còn nghĩ rằng mình đã trốn tránh được rồi chứ, quả nhiên cô còn rất ngây thơ.
Cô phải trả lời câu hỏi này như thế nào đây?
Lê Y Lâm run rẩy giơ tay lên: “Trước khi trả lời câu hỏi này, tôi có thể hỏi một câu được không?”
Trần Triết Hãn gật đầu: “Được.”
“Tại sao là tôi? Chẳng lẽ bởi vì Tiểu Bối rất phụ thuộc vào tôi sao? Tôi nghĩ rằng chuyện này chỉ là nhất thời, chờ đến khi tâm trạng của thằng bé ổn định lại thì tốt rồi, cho dù thằng bé vẫn như vậy, anh cũng không cần… không cần để bản thân uất ức như vậy đâu…” Lê Y Lâm tận tình khuyên bảo, chẳng khác nào khuyên nhủ một cô gái sa chân lầm lỗi.
Trần Triết Hãn đặt cốc nước trong tay xuống, anh ngước mắt nhìn chăm chú vào cô: “Cô Lê, tôi nghĩ rằng ngay từ đầu tôi đã nói rất rõ ràng, nếu như cô còn không rõ, tôi không ngại nói lại một lần nữa. Bởi vì cô cứu Tiểu Bối, nên tôi quyết định lấy thân báo đáp.”
Chính vì lý do này quá vớ vẩn nên tôi mới không thể chấp nhận được đấy? Trong lòng Lê Y Lâm gào thét lên.
Lê Y Lâm cảm thấy không thể nói rõ vấn đề này với đối phương nên cô chỉ có thể áy náy nói: “Anh Trần, cảm ơn rất nhiều vì ý tốt của anh, thực ra tôi là một người đề cao chủ nghĩa không kết hôn, vì vậy…”
Trần Triết Hãn nhướng mày: “Vì vậy, cô chỉ muốn ngủ với tôi? Mà không muốn gả cho tôi sao?”
“Chính là như vậy, không sai… a nhầm! Không phải không phải không phải… tôi không phải có ý này!” Lê Y Lâm chuẩn bị quỳ xuống chân của anh rồi. Đừng nói chuyện quá đáng sợ như vậy được không?
“Thật đáng tiếc, tôi chỉ chấp nhận quan hệ tìиɧ ɖu͙© dựa trên tiền đề hôn nhân.”
“Ai tin được…” Lê Y Lâm nghe vậy, cô nhịn không được nên nhỏ giọng thầm thì, chẳng phải anh cũng chưa kết hôn mà đã có con trước rồi đấy sao?
Trần Triết Hãn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, trông sắc mặt có chút thất thần: “Tiểu Bối là chuyện ngoài ý muốn, tôi cũng không biết mẹ của thằng bé là ai.”
“…” Sao nghe những lời này lại có vẻ cặn bã vậy chứ?
“Cô có để ý đến việc tôi có một đứa con không?” Đột nhiên Trần Triết Hãn hỏi.
“Làm sao có thể chứ!” Theo như lời Trần Triết Hãn nói thì tất cả phụ nữ của thành phố A đều muốn làm mẹ kế của Tiểu Bối, làm gì đến lượt cô để ý chứ!
“Vậy thì tại sao?”
Nhìn dáng vẻ của Trần Triết Hãn, nếu như tối nay anh không hỏi rõ vấn đề này thì anh sẽ không buông tha cho cô.
Lê Y Lâm bất lực đỡ trán, cô hít một hơi thật sâu rồi nói: “Anh Trần, hôn nhân không phải là trò chơi, cho dù là vì báo đáp hay là lý do gì khác, suy cho cùng chúng ta cũng chỉ vừa mới quen biết, anh có hiểu gì về con người tôi không? Có biết quá khứ của tôi không?”
“Người tôi muốn lấy là cô của hiện tại, còn quá khứ của cô thì không liên quan gì đến tôi.” Không hổ là câu trả lời của Trần Triết Hãn, rất ngang ngược.
Sắc mặt của Lê Y Lâm dần dần lạnh đi: “Nhưng đối với tôi mà nói, quá khứ cũng là một phần của tôi, tôi không có cách nào buông bỏ quá khứ của mình rồi lấy anh. Anh Trần, quan điểm bất đồng thì không bàn tiếp được, tôi thật sự khuyên anh hãy bỏ suy nghĩ vô lý đó đi.”
Ngay sau đó là một sự trầm lặng đến mức lạnh lẽo.
Khi Lê Y Lâm cảm thấy đối phương vì bị từ chối một lần nữa sẽ thẹn quá hóa giận rồi nổi trận lôi đình với cô.
Trần Triết Hãn lại bình tĩnh mở miệng nói: “Tôi biết rồi.”
Cuối cùng thần kinh căng thẳng của Lê Y Lâm cũng được thả lỏng: “Vậy tôi đi ngủ nhé, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Người đàn ông nhìn theo bóng lưng gầy yếu, ánh mắt sâu lắng như biển, điều không thể thay đổi chính là nhiệt độ cực nóng dưới đáy biển.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Tài Truy Thê: Con Trai Hỗ Trợ
- Chương 15: Anh muốn vô trách nhiệm sao?