Đầu lưỡi ẩm ướt của Tề Yến Thanh lướt trên bờ vai xinh đẹp, những ngón tay thon dài tinh tế của hắn khéo léo kéo dây áo ngủ mỏng manh của cô rơi xuống, bờ vai trần trắng mịn như phát sáng dưới ánh đèn, đôi môi mỏng kiêu bạc của hắn in lên từng tấc da thịt mềm mại nơi hõm cổ cô, nơi xương quai xanh ẩn hiện như cánh hạc.
_ Đừng…!
Bàn tay nhỏ bé của Thiên Ân bám lấy bả vai cường tráng của Tề Yến Thanh, làn da màu đồng khỏe khoắn hút mắt. Gương mặt tuấn mỹ nam tính của hắn vùi sâu vào hõm cổ cô, những nụ hôn rời rạc như nhấm nháp hương thơm thanh khiết và da thịt ngọt ngào ấy.
_ Đừng chống cự ta!
Thanh âm trầm thấp của Tề Yến Thanh vang lên, giống như tiếng rừng khuya sâu thẳm, mê muội và quyến rũ, như một liều thuốc phiện nguy hiểm, khiến cho phụ nữ can tâm tình nguyện trầm luân.
_ Ta muốn con! Ta muốn người phụ nữ của ta!
Thì thầm….!
Tiếng nói như một lời thì thầm, sâu thẳm và mãnh liệt. Thiên Ân nhìn vào đôi mắt sâu hút đen thẫm không đáy ấy, giây phút cảm thấy như chính bản thân đang chìm sâu vào ánh mắt quá đỗi mê hoặc ấy, không thể thoát ra.
Bàn tay mải mê lướt trên tấm lưng trần trắng mịn, eo lưng thon gọn như dải lụa trong bàn tay to lớn thô ráp của hắn. Đôi môi của Tề Yến Thanh ngậm lấy một bên vạt áo của Thiên Ân, tà mị kéo xuống.
Cánh tay thon thả của Thiên Ân run rẩy vươn lên che đậy đi bầu ngực căng mịn. Cô cắn chặt môi, mi tâm run rẩy như cánh bướm, gương mặt nhu mì quay nghiêng tránh né ánh mắt của hắn.
Làn môi mỏng của hắn đặt lên cánh tay của Thiên Ân một nụ hôn, những ngón tay dịu dàng nắm lấy cổ tay thon thon của cô, kéo xuống.
Thiên Ân nhắm chặt mắt lại, hàm răng trắng bóng đều tăm tắp cắn chặt lấy đôi môi căng mọng như trái dâu chín đỏ, cơ thể đứng lặng trước mặt Tề Yến Thanh, sượng sùng đờ cứng, gai ốc nổi lên râm ran khắp thân thể.
Làn hơi nóng rẫy nam tính của Tề Yến Thanh phả lên da thịt cô nhộn nhạo, mùi hương gỗ tuyết tùng sang trọng hòa cùng hơi thở nam tính của hắn khiến cô say đến ngây ngất.
_ Nhìn ta….
Thanh âm như một mệnh lệnh, mi tâm cô run rẩy mở ra, đường hàm mềm mại bị những đầu ngón tay của hắn giữ lấy, khẽ xoay lại.
Một lần nữa lại chìm vào đáy mắt sâu thẳm ấy.
_ Ta muốn nhìn thấy con run lên trong cực cảm!
Thanh âm mang theo hơi thở khàn khàn, giống như lời dụ hoặc của ác quỷ, bàn tay nhỏ bé của Thiên Ân vươn lên, lần nữa đặt lên vai hắn, xấu hổ lắc đầu.
_ Không…. !
_ Đừng trốn tránh ta!
Bàn tay của Tề Yến Thanh ôm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, giọng nói như hơi thuốc phiện ma quỷ.
_ Ta muốn thấy….mọi thứ của con...!
Đôi môi hắn đột ngột ngậm lấy đầu ngực của cô, mạnh mẽ tước đoạt.
Eo lưng cô giật lên như một con chim bị trúng thương, cánh tay run rẩy ôm lấy mái tóc đen đậm đang vùi trên ngực mình. Cảm xúc xa lạ mà mê đắm khiến cho đôi mắt cô hoa lên, bờ vai so lại.
Cách **** *** của Tề Yến Thanh cũng mạnh mẽ như chính con người hắn, lưỡi hắn đảo quanh đầu ngực cô, lại mạnh mẽ mυ"ŧ vào, hết se liếʍ lại gặm cắn, bàn tay hắn ve vuốt ngực cô, khiến cô chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ.
_ Ta đang thưởng thức hương vị từ bầu ngực của con này, thích không? Bé con của ta?
Tề Yến Thanh ngôn cuồng chiếm đoạt, hết bóp lại mυ"ŧ, khiến cho Thiên Ân run lên, đôi chân phải cố gắng mới đứng vững.
Lời nói xấu xa khiến cô ngượng ngùng, mà cơ thể lại bốc cháy lên.
Bàn tay cô bám lấy bả vai của hắn, cảm nhận thân thể đàn ông nam tính mạnh mẽ dưới tay mình.....nơi nào đó dưới kia ẩm ướt cơ khát!
Đôi môi hắn nhả đầu ngực của cô ra, ánh mắt mê muội nhìn gương mặt cô ửng hồng, bàn tay hắn nhẹ nhàng cởi nốt dây áo còn lại của cô.
Chiếc váy lụa tụt xuống, rơi trên sàn như một cánh hoa rụng.
Thiên Ân đứng đó, trên người không một mảnh vải, trần trụi trước ánh mắt sâu thẳm của hắn. Cô không biết nên làm gì, thời gian như cô đọng lại, cô cứ đứng đó, trước gương mặt tuấn mĩ cùng ánh mắt đen thẫm ấy....
Rồi bàn tay hắn mê muội vuốt ve đường hàm của cô, đầu ngón tay thon dài của hắn chui vào trong miệng cô, ấn lên chiếc lưỡi mềm mại hồng nộn.
_ Mυ"ŧ !
Thanh âm trầm khàn, ánh mắt sâu thẳm….Thiên Ân cũng không hiểu tại sao cô không thể phản kháng, đầu lưỡi của cô tự động di chuyển, nhẹ nhàng ve vuốt đầu ngón tay của hắn.
Ánh mắt của Tề Yến Thanh trở nên u tối hơn, gương mặt của Thiên Ân ngoan ngoãn xinh đẹp, đôi môi mềm mại cùng chiếc lưỡi thơm tho ve vuốt lấy ngón tay hắn, thân thể thiếu nữ tinh khiết tràn đầy sức sống khiến hắn say đến điên cuồng, bầu ngực căng mọng dưới sự **** *** của hắn đỏ ửng lên, vòng eo thon gọn mềm mại, cặp đùi kín đáo che đi nơi tư mật mê hồn...
Tề Yến Thanh nuốt nước bọt một cách thèm khát.
Người phụ nữ này...là của hắn!
Nhấc ngón tay ra khỏi miệng cô, Thiên Ân mê muội liếʍ môi, vòng eo đột ngột bị hắn ôm lấy, kéo sát lại gần.
Da thịt chạm da thịt, cơ thể mềm mại của cô tiếp xúc trực tiếp với cơ thể đàn ông mạnh mẽ của hắn. Tề Yến Thanh nhìn cô mờ mịt, bàn tay nhẹ nhàng lướt xuống ve vuốt mông cô.
_ Con....đã ướt chưa?
Thiên Ân sợ hãi lắc đầu, ánh mắt mơ hồ hoảng loạn nhìn hắn.
_ Ta muốn con thuộc về ta...! Ta muốn con nằm trong lòng ta....mà nhọc nhằn lêи đỉиɦ!
_ Không!
Thiên Ân run rẩy trước câu nói của hắn. Ngay khi cả cơ thể hiện ra trước mặt hắn, cô vẫn mơ hồ sợ hãi.
_ Không ư?
Tề Yến Thanh ngạc nhiên nhìn cô, ánh mắt hắn khẽ nheo lại, mang theo vẻ tà mị sâu sắc.
_ Con không muốn ở bên ta?
Tề Yến Thanh hỏi lại, Thiên Ân cắn môi, ánh mắt cụp xuống, im im không trả lời.
Ánh mắt hắn tà mị liếc qua gương mặt đỏ ửng mâu thuẫn của cô...bàn tay hắn đột ngột lướt xuống bắp đùi thon gọn kia.
_ Không....khoan đã....!
Thiên Ân hoảng hốt phản ứng, những bàn tay của Tề Yến Thanh đã len vào giữa hai chân cô, đôi môi mỏng kiêu bạc của hắn hiện lên một nét cười thỏa mãn.
_ Ta cứ nghĩ chưa đủ kí©h thí©ɧ con....nhưng xem ra ta lo vô ích rồi!
Bàn tay của hắn lách vào bên trong đùi cô, âu yếm chạm lấy nơi tư mật vốn đã ướt đẫm của cô. Thiên Ân chết sững người, liều mạng khép chặt đùi lại, xấu hổ đến mức muốn chui xuống đất.
_ Con đã ướt đẫm nhiễu xuống cả đùi rồi, ta còn chưa bắt đầu, con đã ướt đến như thế....còn muốn dối ta ư?
_ Không!
Thiên Ân liều mạng lắc đầu, lời nói *** ** phát ra từ Tề Yến Thanh khiến cô xấu hổ muốn run rẩy. Tề Yến Thanh nheo mắt lại, bàn tay của hắn đột ngột len vào, vì ẩm ướt mà trơn tuột, chạm đến điểm G đã sưng đỏ của cô.
_ Á!
Đầu ngón tay của hắn vừa chạm tới, Thiên Ân đã giật bắn lên như bị trúng tên, hàm răng cô cắn chặt môi, cố gắng không phát ra tiếng.
Cả cơ thể run rẩy không ngừng, dưới đầu ngón tay mải miết se vuốt của hắn, cơ thể cô giống như lạc giữa biển du͙© vọиɠ, trầm luân day dứt.
Tề Yến Thanh quan sát gương mặt mê muội của cô, bàn tay hắn gia tăng tốc độ. Thiên Ân điên loạn lắc đầu, hàm răng cô cắn chặt lấy đôi môi đỏ mọng, bàn tay giữ lấy cánh tay đang điên cuồng se miết của hắn, bắp đùi cũng run lên.
_ A...không...a....a...!
Thiên Ân không kiềm chế được tiếng rên, phía dưới giống như quặn thắt. Một cơn sóng run rẩy điên loạn gần như ập tới, cô cảm giác máu nóng trên người tập trung hết dưới thân....
Tề Yến Thanh cảm nhận nơi đó của cô nóng rẫy lên, gương mặt mờ mịt điên loạn, hơi thở đứt quãng dồn dập....ánh mắt hắn đột ngột lóe sáng, bàn tay đang mải miết giữa hai chân cô dừng khựng lại.
Đôi mắt Thiên Ân mở to hoảng loạn, cực cảm nghẹn lên như thủy triều đột ngột rút cạn, khiến cho cơ thể cô một trận trống rỗng hụt hẫng....nước mắt ứa ra trên khóe mi, cô mờ mịt nhìn Tề Yến Thanh.
Hắn ưu nhã đứng dậy, chiếc khăn tắm vẫn quấn hờ hững ở eo hông, tiến ra phía cửa lớn, bàn tay nhẹ nhàng mở ra.
Thiên Ân sợ đến chết sững nhìn hành lang tối om trống trải, cơ thể như muốn run bắn lên.
Hắn....đang muốn làm gì đây?
Tề Yến Thanh tà mị nhìn cô hoảng loạn co rúm lại, thanh âm nhàn nhạt vang lên, như có như không, trầm thấp êm ái.
_ Ta từ trước đến nay không bao giờ bắt ép phụ nữ, nếu con không muốn....bây giờ con có thể mặc lại quần áo, và rời đi!
Đi?
Thiên Ân chết lặng nhìn Tề Yến Thanh đứng bên cánh cửa mở rộng, hành lang trống trải trước mắt, chỉ cần cô bước chân ra....là sẽ thoát khỏi sự tra tấn của hắn!
Nhưng nhìn sự tự tin cao ngạo trên gương mặt hắn, Thiên Ân có thể đoán được, hắn hoàn toàn biết...sâu trong thân thể cô....không thể bước chân đi!
Thiên Ân run rẩy như một con chim nhỏ, nhìn cửa l*иg rộng mở trước mắt, mà lại không thể vỗ cánh bay!
Trong cơ thể cô, có điều gì đó thèm khát dằn vặt chưa được thỏa mãn, khiến cho cô như bị trói lại....Thiên Ân nhìn Tề Yến Thanh cao ngạo trước mắt, giống như ác quỷ địa ngục, thỏa mãn nhìn nạn nhân từng phút rơi vào tội lỗi trầm luân.
Lý trí cô gào thét muốn chạy trốn, nhưng đôi chân cô không sao bước đi được!
Thiên Ân bàng hoàng nhận ra, từ bao giờ cô đã rơi vào bể tình trầm luân này cùng hắn? Vĩnh viên không thể thoát khỏi?
Liệu rằng cô....có phải....đã thích hắn rồi không?
Vì thế mới không thể xuống tay gϊếŧ hắn?
Và càng không thể nhấc chân rời đi?
Nước mắt chảy trên khóe mi, và giữa hai chân ướt đẫm, Thiên Ân cắn chặt răng lại, cúi đầu run rẩy.
Nụ cười trên môi Tề Yến Thanh nở rộng ra như một đóa anh túc đẫm máu.
_ Ngoan lắm!
Cánh cửa sau lưng hắn nhanh chóng được đóng lại....!
****
_ Dạng chân ra!
Tề Yến Thanh ngồi trên giường lớn, dáng vẻ cao ngạo như một bậc quân vương quyền lực, ánh mắt trầm lặng nhìn Thiên Ân run run đứng trước mặt, thanh âm trầm thấp vang lên mang theo áp lực cơ khát.
Thiên Ân run lên, đôi chân cô từ từ tách ra, trước ánh mắt của hắn, cắn môi câm lặng.
Bàn tay Tề Yến Thanh vuốt ve đùi cô, lần nữa mơ hồ chạm vào nơi ẩm ướt nóng bừng ấy.
_ Ưʍ....
Thiên Ân rên lên, lập tức đôi bàn tay vội vàng giữ chặt miệng lại, hoảng hốt ngượng ngùng.
_ Bỏ tay xuống!
Tề Yến Thanh nói, ánh mắt sắc bén nhìn vào gương mặt cô....Thiên Ân bứt rứt buông ta xuống, run rẩy cắn môi.
_ Con không thành thật ta....phải phạt con thế nào đây?
Bàn tay hắn lách vào trong cô. Thiên Ân nhắm chặt mắt lại, bàn tay vội vã bám lấy bả vai hắn, bắp đùi siết cứng lại.
Tề Yến Thanh ve vuốt, đầu ngón tay nhẹ nhàng lách vào bên trong, chạm lên điểm G của cô, lần nữa nhẹ nhàng xoa nắn.
_ Ưʍ....
Thiên Ân cố gắng kiềm chế tiếng rên, bàn tay nắm lấy vai hắn, dưới thân run rẩy không ngừng, kɧoáı ©ảʍ dằn vặt từ những ngón tay ma mị của hắn quá lớn, khiến cho cô điên cuồng phiêu dạt.
_ Rên to lên cho ta!
Tề Yến Thanh se miết nhanh hơn, cảm giác cả cơ thể của cô hút chặt lấy hắn, cô ướt đến đáng sợ, ướt đến mức khiến hắn thèm khát, đầu ngón tay của hắn mải miết hơn, tiếng rên của cô cuối cùng cũng vỡ tung ra trong cực cảm.
_ A....A....!
Thiên Ân bắm chặt lấy Tề Yến Thanh, trước mặt hắn điên loạn lêи đỉиɦ, ướt đẫm cả hai tay hắn, chảy dài xuống đùi.
Tề Yến Thanh vươn bàn tay ướŧ áŧ trước mặt cô, ánh mắt tà mị và thanh âm khàn khàn.
_ Nhìn đi Ân nhi, đây đều là *** **** của con!
_ Đừng....
Thiên Ân xấu hổ đỏ bừng mặt, nhìn hắn đưa bàn tay ướt đẫm lại gần miệng, đầu lưỡi vươn ra, nhẹ nhàng liếʍ.
Cảnh tượng quá mức tà mị, lại quá mức đáng sợ, dọa cho Thiên Ân sợ chết đứng.
Tề Yến Thanh mỉm cười, đôi môi đột ngột vươn lên, nuốt lấy cánh môi cô.
_ Ưʍ....
Đôi môi cô bị hắn **** *** đến tê dại, cánh môi bị hắn gặm cắn cũng khẽ đau đớn. Tề Yến Thanh nhẹ nhàng ôm lây cô, khẽ xoay người, đặt cô nằm xuống giường.
_ Không....không được....
Thiên Ân hoảng hốt nhìn hắn nhẹ nhàng cởi chiếc khăn tắm ra khỏi eo, quyến rũ vứt xuống sàn. Đầu óc mờ mịt của cô vang lên tiếng nói của bác sĩ Lưu, sợ hãi co chân lại.
Tề Yến Thanh nhìn cô mềm mại nằm trên ga giường hắn, làn da trắng mịn tương phản với màu đen thẫm của ga giường, gương mặt vì tìиɧ ɖu͙© mà phiếm hồng mê muội, thân thể căng tràn sức sống như một dải lụa, đẹp đến mức hắn mất hết thần trí.
Thiên Ân nhìn Tề Yến Thanh cao ngạo trước mặt, gương mặt tuấn mĩ cùng ánh mắt sâu thẳm sắc bén, bờ vai rộng vòm ngực cường tráng, cơ bụng và bắp đùi săn chắc....cùng vật đàn ông cường hãn kia....
Khiến cho cô hoảng sợ nhắm chặt mắt lại.
_ Ân nhi....ta sẽ không làm đau con!
Tề Yến Thanh dịu dàng tiến lại, bàn tay thô ráp của hắn ve vuốt cơ thể mềm mại của cô, gẩy lên sức nóng điên cuồng trên da thịt.
Hắn vuốt ve đùi cô, nhẹ nhàng tách hai chân cô ra.
Thiên Ân cắn chặt răng lại, bàn tay rối loạn đẩy cơ thể nam tính đang đứng giữa hai chân mình kia ra, hoảng hốt lắc đầu.
_ Không! Đau....!
_ Ngoan! Ta chỉ mơn trớn bên ngoài thôi, ta hứa! Nào....Ân nhi...kẹp chân con lại...thế....!
Tề Yến Thanh đặt vật nam tính của hắn lên trên nơi ẩm ướt mềm mại của cô, sức lực dồn nén kiềm chế để ngăn hắn không nhét vào bên trong khiến hắn toát đầm đìa mồ hôi trên trán. Cảm nhận hơi nóng ấm tỏa ra từ nơi đó, cùng sự ướŧ áŧ dịu dàng ấy, Tề Yến Thanh cắn răng chịu đựng, dùng tay khép chặt đùi cô lại.
_ Ân nhi....Bé con....!
Hắn tha thiết gọi cô, eo hông thon gọn bắt đầu đẩy mạnh. Vật nam tính ma sát với lớp da thịt non mịn nơi bắp đùi cô, được ve vuốt cùng sự ướŧ áŧ nữ tính của cô, khiến cho hắn thõa mãn thở nặng nề.
Kiềm chế bản thân vì một người phụ nữ, với hắn là lần đầu tiên! Hắn vừa lo sợ làm đau cô, vừa thèm khát cô, hai cảm xúc trái ngược dằn vặt, cuối cùng đành phải nghĩ ra cách này.
Hắn nhìn cô nằm trên giường, gương mặt trầm mê ngây ngất, bản năng đàn ông trong mình được cổ vũ mạnh mẽ, chưa khi nào thoả mãn đến như vậy!
Hắn say đắm người con gái này biết bao!
Thiên Ân xấu hổ đỏ bừng mặt, cảm giác hắn to lớn mải miết ma sát trên bắp đùi cô....Cô xấu hổ vùi mặt vào ga giường, bên dưới vì ma sát kí©h thí©ɧ mà run lên ướt đẫm.
Của hắn rất lớn, tư thế ma sát lại quá gần gũi, mỗi lần vào ra đều chạm lên điểm G của cô, khiến cho Thiên Ân run rẩy, kinh ngạc với kɧoáı ©ảʍ lại ngày một nhen lên trong cô.
_ Khoan....khoan đã....!
Tề Yến Thanh ôm chặt lấy chân cô, dùng sức ra vào, hắn từ trên cao nhìn xuống gương mặt cô mê li dằn vặt, biết rằng cô lần nữa lêи đỉиɦ, dùng sức nhanh hơn.
_ Nào....rên lên cho ta! Ta muốn nghe tiếng con khi con ra!
_ Á....á.....
Thiên Ân điên loạn hét lên, lần nữa mê man trong biển tìиɧ ɖu͙©. Những giọt mồ hôi của Tề Yến Thanh nhỏ lên da thịt cô ấm nóng, thanh âm trầm khàn của hắn vang lên.
_ Thích không...Ân nhi?
Thiên Ân rã rời sau lần lêи đỉиɦ thứ hai, đột ngột cơ thể bị Tề Yến Thanh ôm lấy, lật lại. Cô quỳ trên giường, hoảng sợ thấy Tề Yến Thanh từ sau ôm lấy mông cô, lần nữa khép chặt đùi cô lại, điên loạn ra vào.
Hắn muốn tâm trí cô, thể xác cô khắc sâu hình bóng hắn. Hắn muốn cô thuộc về hắn, và hơn tất cả....hắn muốn cô yêu hắn!
Vĩnh viễn là người phụ nữ của hắn! Riêng mình hắn!
Thiên Ân cắn răng đổ gục trên giường, tâm trí trắng xóa, Tề Yến Thanh hiểu rõ thân thể cô, từng chút từng chút một, bàn tay hắn xoa bóp mông cô, nhẹ nhàng mơn trớn thân thể cô.
_ Đừng kiềm chế...lúc này con đẹp biết bao!
_ Hức....
Thiên Ân nấc lên nghèn nghẹn, cảm giác tê dại giữa chân. Hai người làm bao lâu rồi nhỉ? Cô không thể nhớ nổi nữa, chỉ biết rằng toàn thân cô chống đến mỏi nhừ, hai đùi khép lại đến đau đớn, tâm trí cô trắng xóa mê muội, mà hắn vẫn không dừng lại.
Dằn vặt quay cuồng, một lúc lâu sau tưởng như thời gian ngừng lại, Tề Yến Thanh mới gầm nhẹ, hắn lật nhanh cô lại, phun trào ấm nóng lên cơ thể cô.
Thiên Ân mệt mỏi nằm rũ trên giường, bàn tay của Tề Yến Thanh tóm lấy ngực cô, tham lam vần bóp. Hắn cúi đầu gặm liếʍ đầu ngực cô, nghe thanh âm rêи ɾỉ khàn đặc của cô dằn vặt.
Tề Yến Thanh tà mị nhìn cô mê man mất lí trí, bàn tay hắn lướt xuống nơi ngọt ngào ướt đẫm của cô, lại lần nữa ấn lên điểm nhạy cảm nhất ấy.
_ Con đã ra mấy lần rồi?
Thanh âm tà mị vang lên bên tai khiến Thiên Ân sững người!
_ Ta làm con ra lần nữa nhé!
_ Không....Á!
Thiên Ân hoảng hốt bật dậy, nhưng cánh tay của Tề Yến Thanh đột ngột dùng lực, bàn tay cô run rẩy tóm lấy tay hắn. Tề Yến Thanh bế cô lên, ôm cô dựa sát vào mình, bàn tay to lớn của hắn phủ toàn bộ lấy nơi nữ tính của cô mà điên cuồng ma sát.
_ Nhìn đi Ân nhi....nhìn cách ta khiến con lêи đỉиɦ.
_ Đừng mà....
_ Nào....rên lên cho ta.....nói đi.....xin ta cho con ra!
_ Đừng....hức....
Thiên Ân sợ hãi bật khóc, bàn tay hắn mải miết ma sát, thanh âm như mệnh lệnh vang lên bên tai dằn vặt.
_ Cầu xin ta cho con ra! Ta sẽ thoả nãn cho con!
Phía dưới cô, giống như có điều gì đó căng lên vỡ vụn. Đôi mắt cô hoảng loạn nhìn trần nhà quay cuồng, đôi chân cô co chặt lên, run rẩy như vụn vỡ, thanh âm khào khào khàn đặc mê muội vang lên mất hết lí trí.
_ Cha nuôi....xin người....cho con ra!
_ Ngoan lắm! Bé con!
Tề Yến Thanh nhẹ nhàng cười nhẹ, bàn tay hắn ấn chặt hơn vào điểm nhạy cảm của cô và xoay tròn mãi.....cho đến khi Thiên Ân hét lên lạc giọng, vô lực gục lên khuôn ngực cường tráng của hắn.
Căn phòng tràn ngập hơi nóng của tìиɧ ɖu͙©, cùng tiếng thở dốc mê loạn trầm mị day dứt...