🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ Tô Phương Dung nôn thốc nôn tháo, cô mở vòi nước lạnh rửa mặt sạch sẽ rồi ngẩng đầu nhìn vào khuôn mặt nhợt nhạt trong gương vô vỗ cho tỉnh táo rồi mới đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Vừa ra khỏi cửa thì cô vội dừng bước, sắc mặt trở nên căng thẳng.
Tần Lệ Phong đứng dựa vào bức tường đối diện, hai tay anh đút vào túi quân thản nhiên nhìn cô như đang dò xét.
“Không biết uống thì đừng cố tỏ vẻ ta đây biết uống chứ”
Sau một hồi mất tự nhiên thì Tô Phương Dung lấy lại sắc mặt nói: “Anh nghĩ là tôi muốn uống lắm hay sao.
Đây là vì công việc mà thôi, tôi không còn cách nào khác.”
Tần Lệ Phong mím môi lạnh lùng nói: “Sau này cô không cần nhận những loại công việc như vậy nữa.”
Tô Phương Dung sửng sốt ngoảnh mặt nhìn anh như muốn tìm kiếm một chút cảm xúc gì đó trên gương mặt lạnh lùng kia, thế nhưng Tần Lệ Phong lại xoay người đi vê phía hàng ghế nên cô không thấy gì cả.
Thấy cô vẫn chưa đi nên anh đứng ở cửa nghiêng đầu nhíu mày nói: “Còn không nhanh đi vào trong à?”
Ở đây thì anh là tổng giám đốc, còn cô chỉ là nhân viên không quyên không thế nên Tô Phương Dung đành phải ngoan ngoãn theo anh đi vào bên trong.
Bữa tiệc vẫn đang tiếp tục, đã quá ba tuần rượu nên mọi người bắt đầu lâng lâng.
Vừa nhìn thấy Tô Phương Dung thì vội nói: “Cô Tô đã quay lại rôi.
Nào lại đây lại đây, chúng ta tiếp tục uống rượu nha.”
Bởi vì cô là người phụ nữ duy nhất ở đây nên tự nhiên lại trở thành mục tiêu của bọn họ, tất cả đầu nhao nhao bắt cô phải uống cùng.
Tô Phương Dung căng thẳng, da đầu giật giật nhưng xét theo thân phận của những người này thì cô không thể từ chối nên trước ánh mắt cổ vũ của giám đốc Ngôn, cô bất chấp khó khăn mà nâng ly rượu lên.
Ai ngờ cô vừa định uống thì một bàn tay to lớn đã lấy ly rượu đi.
“Được rồi, các người cũng được bắt nạt nhân viên của tôi chứ”
Tân Lệ Phong câm lấy ly rượu rồi cụng ly với bọn họ nói: “Ly này cứ để tôi uống thay đi”
Nói xong anh liên uống cạn ly rượu.
Giám đốc Ngôn sửng sốt vì trong buổi tiệc xã giao nhỏ xíu này mà tổng giám đốc Tần lại uống rượu, trong khi đó ở những buổi tiệc tùng lớn thì đều dắt theo hai ba người đỡ rượu thay mà.
Rốt cuộc hôm nay đã xảy ra chuyện gì thế nhỉ? Giám đốc Ngôn cũng coi như là người dày dạn kinh nghiệm nên nhìn thấy Tân Lệ Phong thay đổi vì Tô Phương Dung cũng mơ hồ như phát hiện được điều gì đó.
Tô Phương Dung cũng không ngờ Tần Lệ Phong lại đỡ rượu giúp mình, cô lặng lẽ quan sát anh mà trong lòng đầy mâu thuẫn.
“Thật là hiếm khi thấy tống giám đốc Tần vui như vậy.
Nào nào, chúng ta cùng uống tiếp nào”
Có người lại đến kính rượu nhưng Tần Lệ Phong lại xua tay từ chối: “Rượu ngon không nên
- ---------------------------