Tiếng tút tút vang lên. Thế Hào cố gắng điện lại một lần nữa không phải Thành Quốc bắt máy mà là trợ lí của hắn An Nam.
" alô anh kiếm Thành Quốc có chuyện gì ạ?'
Giọng tuy không ngọt như Cung Âu nhưng nếu người cùng giới nghe ai cũng muốn tan chảy nhưng Thế Hào thì không vì anh đã có Cung Âu.
" đưa điện thoại cho Thành Quốc"
An Nam giọng khó xử
" anh có chuyện gì cứ nói cho tôi. Tôi sẽ nói lại bây giờ Thành Quốc đang phẩu thuật cho phu nhân Anh Quốc"
Thế Hào biết Cung Âu đang khó xử nhưng lệnh lão đại ai dám cãi lệnh của lão đại anh như thánh chỉ vậy
" nói với Thành Quốc lão đại kêu về gấp"
An Nam nghe tiếng lão đại thì vội vội vàng vàng nói
" được được đợi tôi"
An Nam anh cũng biết lão đại của Thế Hào và Thành Quốc là người như nào nếu dám cãi thì thôi rồi sợ mạng Thành Quốc không giữ được.
________________
Đế Kim bế cô đặt lên giường nhìn cô như con búp bê bị người ta ném đi rồi bị chà đạp rất thê thảm.
Lưu Yên nhìn lên trần nhà ánh mắt trống không như người chỉ còn thể xác mà mất đi linh hồn.
Đế Kim càng nhìn càng đau lòng anh đưa tay lên mặt cô.
Lưu Yên trên mặt cô chảy xuống vài giọt nước mắt. Đế Kim không biết cô lo lắng chuyện gì
" đừng lo chuyện sảy ra hôm nay là do tôi em đừng nghĩ nhiều nữa"
Lưu Yên càng nghe thì nước mắt càng rớt nhiều hơn thà anh lạnh nhạt với em cũng được dày vò cũng được đừng có dịu dàng rồi lại tàn nhẫn như vậy cô sẽ không thể chịu được.
Đế Kim biết cô nghe thấy nhưng không thể trả lời nhưng anh vẫn cố gắng trấn an cô
" đừng lo em mau khỏe lại anh sẽ đưa em về thăm ba mẹ được không?"
Đế Kim biết bây giờ có nói gì cũng vô dụng
Lưu Yên nghe tới ba mẹ thì ánh mắt nhìn về phía anh
" được tôi sẽ cố gắng mau khỏe"
Đế Kim nghe cô trả lời mừng như vớ được vàng nhưng anh không thể hiện
" em mau khỏe đi anh đi xuống dưới"
Lưu Yên chỉ gật đầu
Đế Kim bước ra đóng cửa lại thì nước mắt cô lại rơi như mưa không phải do vết thương quá đau là do lòng cô đau như dao cắt bây giờ cảm thấy của cô rất mơ hồ không biết Đế Kim đang đùa giỡn với cô hay là thương cô thật.
Lúc lại dịu dàng lúc lại tàn nhẫn với cô. Chẳng lẽ cô chỉ là con búp bê tìиɧ ɖu͙© để anh thoãn mãn hay sao?
Cô càng suy nghĩ thì nước mắt rơi như mưa ướt cả gối
_________
Mọi người bỏ phiếu cho Bun đi