“Thành thật xin lỗi Tổng giám đốc Nam! Đều do khách sạn chúng tôi quản lý không tốt, tôi làm quản lý nhất định sẽ xử lý chuyện này đến cùng, kiểm điểm thật nặng bản thân và nhân viên!” Nhóm quản lý khách sạn đứng dàn thành một hàng, không ngừng khom lưng xin lỗi Nam Thù Quyết.
Lục Sầm Sầm nghe mấy vị quản lý khách sạn mồm năm miệng mười giải thích một vòng mới hiểu được lý do, hóa ra phòng cô và Nam Thù Quyết một phòng là số 6, một phòng là số 9
Phòng Lục Sầm Sầm ở là số 9, nhưng cái đinh cố định góc trên của số phòng lại bị rơi mất, làm cho số phòng đảo ngược lại, biến thành số 6.
Hôm nay sau khi Nam Thù Quyết và cô tách ra ở bệnh viện, lại có một nhóm bạn bè làm ăn rủ đi xã giao, uống đến nửa đêm trở về, thần trí mơ hồ, không nhớ được đường đi, nhờ người phục vụ mở cửa phòng cho thì người phục vụ này cũng là người mới tới, không chú ý đến số 9 đang bị đảo thành số 6, nên mở sai cửa phòng.
Lúc này Nam Thù Quyết bị đánh một đòn như vậy cũng thanh tỉnh, hốc mắt đỏ bừng, người cao to gần 1m9 ôm đầu ở sô pha, nhìn sao cũng có chút nhu nhược đáng thương tương phản với vóc dáng……
Trợ lý Dương nói chuyện với mấy vị quản lý đó xong thì đi nói với Nam Thù Quyết: “Tổng giám đốc Nam, bác sĩ tới rồi, anh trở về phòng băng bó một chút đi?”
Ánh mắt sắc lạnh của Nam Thù Quyết liếc mắt nhìn Lục Sầm Sầm một cái, đứng dậy trở về phòng của mình.
Vết thương trên tay Lục Sầm Sầm cũng không tính là nghiêm trọng, không chảy máu, nên bác sĩ chỉ kiểm tra cho Nam Thù Quyết một chút, cho ít thuốc giảm sưng rồi rời đi.
Tiễn bác sĩ đi, Trợ lý Dương quay lại hỏi Nam Thù Quyết: “Mấy người quản lý khách sạn sơ sẩy, khấu trừ nửa năm tiền thưởng, xử phạt như vậy anh xem có được không?”
Nam Thù Quyết gật đầu, “Ừ” một tiếng.
Trợ lý Dương thấy cảm xúc anh vẫn chưa dịu xuống chút nào, không nhịn được hỏi: “Tổng giám đốc Nam, có phải tâm tình anh không tốt hay không?”
Nam Thù Quyết thở dài thật sâu: “Tâm trạng tôi còn có thể tốt sao? Tôi mới tìm được cô ấy đã đùa giỡn cô ấy một hồi như vậy, hiện tại ở trong lòng cô ấy, chắc chắn tôi là kiểu đàn ông khốn nạn, mượn rượu động dục.”
Trợ lý Dương cười, an ủi anh nói: “Hóa ra là anh phiền lòng cái này à? Anh không cần lo lắng đâu, đầu tiên anh còn chưa xác định được Lục tiểu thư có phải tiểu thư Dữu Dữu hay không, mà cho dù có chắc chắn, đến lúc đó anh có thể ở cô ấy bày ra dáng vẻ thâm tình, nhung nhớ, giải thích là bởi vì quá nhớ mong cô ấ nên mới có thể làm ra chuyện như này này, phụ nữ đều thích nghe những lời như vậy.”
Trợ lý Dương có cô bạn gái đã yêu được bảy năm, hơn nữa gần nhất cũng sắp kết hôn, lời anh ta nói vẫn có mức độ đáng tin cậy cao.
Suy nghĩ Nam Thù Quyết rộng mở thông suốt rất nhiều, gật gật đầu: “Cậu nói cũng có đạo lý.”
“Được, thế để tôi đi truyền lại sắp xếp của Tổng giám đốc Nam.”
……
Vốn dĩ Lục Sầm Sầm cho rằng mình phải chịu sống trong kịch bản thâm cừu đại hận, trọng sinh báo thù, nhưng xem cảnh “Tổng giám đốc say rượu nhận sai người” vừa rồi, đoán chắc là vẫn còn thế thân.
Có chức vụ thế thân, chẳng nhẽ tổng giám đốc còn không cho cô thẻ đen để quẹt tùy ý?
Ngẫm lại khó có thể không kích động, cho nên vì kích động quá mà đến rạng sáng ngày hôm sau mới ngủ tiếp được.
Cô ngủ luôn đến chạng vạng mới tỉnh lại, Trợ lý Dương lại đến nói với cô đêm nay có yến hội, muốn cô cũng đi cùng.
Đúng cốt truyện rồi!
Cô sớm đã đoán được, nhất định trong yến hội sẽ còn chạm mặt với bạn trai cũ tra nam của cô, sau đó dưới sự giúp sức của chân mệnh thiên tử, cô sẽ đường đường chính chính được sỉ nhục bạn trai cũ, còn được sỉ nhục trong tình cảnh vô cùng tàn nhẫn.
“Lục tiểu thư, để thuận tiện cho công việc, Tổng giám đốc Nam giao cho tôi chuẩn bị cho cô một chiếc điện thoại di động mới, tôi đã lưu số những người mà cô hay phải liên lạc vào rồi.”
Lục Sầm Sầm cầm chiếc điện thoại di động, sau đó mắt to mắt nhỏ trừng anh trợ lý.
Trợ lý cũng đen mặt, hiện đầy dấu chấm hỏi: “Cô…… cô còn có việc gì?”
Lục Sầm Sầm cũng nghi hoặc: “Tổng giám đốc Nam không bảo anh dẫn tôi đi may một bộ lễ phục dạ hội siêu đẹp sao? Không đưa một chuyên viên trang điểm đỉnh của chop, chuyên trang điểm cho minh tinh, siêu mẫu gì đó đến trang điểm cho tôi sao?”
Trợ lý lễ phép mỉm cười: “Không có……”
Há? Dựa theo kịch bản, chẳng lẽ không phải nên đưa cô đi shop quần áo, cho cô mua quần áo đẹp, không để cô đứng ở trước gương, nhỏ giọng khoe khoang “Cô gái xinh đẹp này là ai nhỉ” sao?
Cái này tổng giám đốc cũng quá keo kiệt rồi, ngay cả bộ lễ phục định chế cao cấp cũng không mua cho cô, cô không thể không hoài nghi, có phải mình đang trọng sinh vào thế giới nghèo khó, cẩu huyết hay không?
Hay là do mình không phải vai nữ chính quan trọng, đỉnh đầu cũng không có vòng sáng kim quang lấp lánh?
“Đã đến giờ, chúng ta xuất phát đi Lục tiểu thư.” Đúng lúc trong đầu Lục Sầm Sầm đang vẽ ra 123 kịch bản của trò trọng sinh này thì bị trợ ký cao giọng nói làm giật mình, hấp ta hấp tấp đi đến yến tiệc.
Tới yến tiệc rồi cô mới biết, hóa ra yến tiệc đêm nay không phải tiệc tối giới thượng lưu cái gì cả, chỉ là liên hoan hoan nghênh cô gia nhập vào công ty.
Tham gia liên hoan chỉ có những người làm trợ lý, như Lục Sầm Sầm nói, tổng cộng Nam Thù Quyết có chín trợ lý, mấy người này tuổi tác cũng không chênh lệch lắm, tổng giám đốc lại không đi, rất nhanh đám người này đã vui chơi quên trời đất, vui tươi hớn hở cùng nhau ăn nướng BBQ.
Cũng có người diện mạo bình thường, đeo gọng kính màu đen điển hình của trợ lý, đi đến bên cạnh Lục Sầm Sầm, đổ cho cô một ly bia, còn cố ý cởi bỏ nút thắt cổ tay áo sơmi, làm lộ ra chiếc đồng hồ trên cổ tay, nhìn Lục Sầm Sầm nói: “Nhìn em vẫn còn trẻ, có phải mới vừa tốt nghiệp hay không?”
Loại này vừa nhìn đã thấy không giống nhân vật nam chính chút nào, nếu tiếp xúc cùng cô quá nhiều, sẽ bị tổng giám đốc ghim đến!
Thế nên Lục Sầm Sầm tỏ vẻ lãnh đạm, lắc đầu: “Không phải.”
Thấy cô không nói nhiều lắm, trợ lý nam kia lại nói: “Đợi cơm nước xong có muốn đi KTV ca hát hay không?”
Lục Sầm Sầm tiêp tục lắc đầu: “Tôi lại không thích hát hò lắm.”
Trợ lý nam lại hỏi: “Vậy em thích cái gì? Muốn đi xem phim hay không, đi xem kịch nói cũng được……”
Lục Sầm Sầm lại lắc đầu: “Tôi thích trường phái thị giác, hệ thần tượng đẹp trai lại còn vui vẻ như Đức Vân Xã, ở đây có ai được nhe thế không?”
*** Đức Vân Xã: Đức Vân Xã - xã đoàn tướng thanh (tấu hài) của Trung Quốc, thành lập năm 1996, phất lên cờ hiệu "Để tướng thanh trở về sân khấu kịch", làm một "tướng thanh
Trợ lý nam sửng sốt, lắc đầu: “Hiện tại kiểu thần tượng kia quá nhiều, nhưng mà nói đến tác phẩm thì đúng là cũng chưa nghe bao giờ, em có biết tác phẩm nào ổn không?”
“Có đấy, ví như đoạn nhạc làm thành danh ……”
Thời điểm Lục Sầm Sầm phổ cập các loại kiến thức khoa học cho trợ lý nam này, ánh mắt Trợ lý Dương nhìn về phía bọn họ bỗng nhiên thâm thúy lên, lén rời khỏi chỗ ngồi, đi đến toilet gọi cho Nam Thù Quyết một cuộc điện thoại.
Điện thoại chuyển được một lúc, Trợ lý Dương đè thấp giọng, nói: “Tổng giám đốc Nam, anh có muốn tự mình lại đây một chuyến hay không?”