Chương 4: Tổng giám đốc bò lên giường

Mày người đàn ông nhíu lại, không hiểu gì mà nhìn cô.

Lục Sầm Sầm nhu nhược đáng thương mà nói: “Không bằng anh đưa tiền định cho tôi chỉnh dung đấy cho tôi đi.”

Nhìn qua chân mệnh thiên tử giống như vẫn không hiểu rõ cô lời nói, thế là cũng không để ý tới cô nữa, quay đầu lại hỏi trợ lý: “Bác sĩ nói như thế nào? Có phải đầu óc có vấn đề hay không?”

Anh trợ lý cầm tờ báo cáo kết quả chỉ số bình thường trong tay, nói: “Tổng giám đốc Nam, bác sĩ nói tinh thần không có vấn đề gì, cũng làm thí nghiệm chỉ số thông minh, cũng không xuất hiện điểm cần chú ý nào.”

Lục Sầm Sầm sửng sốt…… Cái gì?

Vừa rồi chụp x-quang cho cô không phải để nghiên cứu nên chỉnh dung cho cô như thế nào, mà là để xem đầu óc cô có vấn đề gì hay không sao?

Người này, có khả năng không phải chân mệnh thiên tử của mình sao? Có khả năng anh chỉ là một soái ca vô tội đi ngang qua sao?

Xong rồi, mặt mũi đã ném hết đi rồi…… Thế mà cô lại có thể nói lằng nhằng bậy bạ với một soái ca như vậy……

Lục Sầm Sầm yên lặng xách vali hành lý lên, lúc này chỉ nghĩ được cách tốt nhất là lặng lẽ trốn đi.

Nào nghĩ đến chân mệnh thiên tử …… À không, soái nam kia nắm lấy cánh tay cô, hỏi cô: “Cô định đi đâu?”

Lục Sầm Sầm cũng không biết mình đi chỗ nào.

Người nọ lại hỏi: “Một phân tiền cô cũng không có, ở thành phố J cũng không có bạn bè, còn có thể đi chỗ nào?”

Tức khắc hai mắt Lục Sầm Sầm trừng lớn: “Sao anh lại biết tình cảnh bây giờ của tôi? Anh quen tôi hả?”

Người nọ nhìn cô một hồi lâu: “Có quen.”

Lục Sầm Sầm nhanh trí giải thích: “Nhưng tôi không quen biết mấy người á, tôi…… Trí nhớ tôi không tốt, trước đây còn mất trí nhớ một lần.”

Trợ lý vừa nghe lời này, nhanh chóng tiến lên giải thích: “Lục tiểu thư, vị này chính là tổng giám đốc tập đoàn Minh Thế kỷ tên Nam Thù Quyết, tôi là trợ lý Tiểu Dương của anh ấy, lúc chúng tôi cùng tổng giám đốc Câu Khiêm Nhậm nói chuyện hạng mục, cũng đã gặp qua cô một lần, hiện giờ xem cô cùng đường, cho nên Tổng giám đốc Nam muốn giúp ngươi.”

Nam Thù Quyết…… Thế là nam chính tên Nam Thù Quyết? Quả nhiên là nam chính thì tên cũng sang.

Lục Sầm Sầm hỏi: “Các người định giúp tôi như thế nào? Có phải chỉnh dung cho tôi, sau đó bồi dưỡng tôi thành thiên kim tiểu thư toàn năng, rồi trở về vả mặt người cũ?”

Trợ lý cười xấu hổ: “Không phải…… Tổng giám đốc Nam chỉ là thấy cô rơi vào cảnh cùng đường, nên muốn cho cô một công việc nuôi sống chính mình.”

Lục Sầm Sầm cau mày, trước khi trọng sinh, cô tốt nghiệp đại học danh giá, làm kỹ thuật viên cao cấp, nói Nam Thù Quyết coi trọng năng lực làm việc, cho cô một công việc còn có thể lý giải.

Nhưng sau khi trọng sinh, cô không có bằng cấp, cũng không có kinh nghiệm công việc, có thể tìm cho cô cái công việc gì?

Cô phòng bị nhìn hai người: “Nhưng tôi không làm chuyện trái pháp luật đâu.”

Trợ lý lắc đầu nói: “Yên tâm, Minh Thế chúng ta là một công ty internet đứng đầu, chắc chắn sẽ không làm chuyện trái pháp luật.”

Công ty Internet?!

Thế thì thật tốt quá! Tính chất công việc rất giống với công việc trước khi trọng sinh của cô.

Nhưng mà…… còn có một điểm không thích hợp lắm.

Người này chỉ gặp mặt cùng cô có một lần, vì sao lại muốn giúp cô?

Chẳng lẽ……

Bỗng nhiên cả người cô căng cứng lên, đề phòng ngồi ở một bên nhìn người đàn ông, che ngực lại: “Có phải anh có ý gì đen tối với cơ thể của tôi hay không?!”

Mày kiếm xinh đẹp của Nam Thù Quyết lại nhướn lên.

Lục Sầm Sầm lại nhìn về phía cánh mũi cao thẳng thẳng tắp của anh lần nữa, khớp xương ngón tay rõ ràng, đôi chân dài vạn người mê, còn có chỗ cánh tay vừa thấy đã thấy chiếc đồng hồ giá trị xa xỉ kia.

Ánh mắt anh phá lệ chuyên chú, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm cô, Lục Sầm Sầm mặt đỏ tim đập, nuốt nước miếng: “Tôi cũng không phải cái cô gái nông cạn, anh đừng nghĩ dùng tiền tài cùng mỹ mạo tới dụ hoặc tôi!”

Nam Thù Quyết thật lâu cũng không nói thêm câu nào nữa, hai mắt hạt châu kia nhìn chằm chằm cô mà không chớp mắt, chuyên chú như vậy, khiến tim cô đập mà càng nhanh.

Lục Sầm Sầm cho rằng anh bị bản thân mình làm cho kinh sợ, trong lòng thở dài, cô đúng là đáng chết mà!

Cô im lặng ba giây đồng hồ nghiêm túc suy xét, nắm lấy tay Nam Thù Quyết: “Thôi vậy, trước mắt chúng ta thử qua lại xem sao.”

Nam Thù Quyết yên lặng rút tay mình về, nhìn trợ lý nói: “Để bác sĩ làm kiểm tra cho cô một lần nữa.”

……

Một giờ sau, nhân lúc Lục Sầm Sầm không đứng đây, Nam Thù Quyết cầm báo cáo kiểm tra trợ lý đưa qua, nhìn lướt qua, lại nhìn về phía trợ lý Dương, ý bảo anh ta giải thích.

Trợ lý Dương đứng thẳng tắp ở một bên, cười giải thích nói: “Tổng giám đốc Nam, Lục tiểu thư xác thật không có vấn đề, đầu óc cũng không bị chấn thương gì.”

Nam Thù Quyết lại tựa hồ không tin: “Một khi đã như vậy, tại sao cô ta cứ nói mấy lời kỳ quái như vậy?”

Trợ lý Dương tự hỏi trong chốc lát, suy đoán: “Có lẽ…… tính cách Lục tiểu thư là như vậy cũng nên.”

Nam Thù Quyết sờ cằm, trầm tư chốc lát: “Không, không phải nguyên nhân này.”

Trợ lý Dương tò mò hỏi anh: “Vậy anh nói là cái gì nguyên nhân?”

Khóe miệng Nam Thù Quyết gợi lên: “Nhất định là cô ta cố ý hành xử như vậy, để tôi chú ý đến.”

Trợ lý Dương xấu hổ mà cười cười, ngài cùng Lục tiểu thư, là cùng chạy ra từ một bệnh viện tâm thần hả?

Ánh mắt Nam Thù Quyết càng thêm ôn nhu: “Trước mắt cậu sắp xếp khách sạn cho cô ta ở đã, sau đó cũng tìm chỗ cho tôi ở luôn.”

Trợ lý Dương nhanh chân đi sắp xếp.

Nam Thù Quyết cũng mới về nước không bao lâu, lại không muốn trở về nhà ở cùng Nam lão gia và Nam phhu nhân, cho nên định ra mua một căn phòng ở gần tập đoàn gần, gần đây đã chọn xong, nhưng phòng vẫn còn thiếu ít vật dụng cần thiết, nên trong khoảng thời gian này vẫn luôn ở trong khách sạn Kỳ Hạ của tập đoàn.

Trợ lý Dương sắp xếp phòng Lục Sầm Sầm ở đối diện phòng Nam Thù Quyết.

Hiện tại Lục Sầm Sầm cũng không biết đi đâu, hơn nữa cô mới trọng sinh một ngày đã trải qua vô vàn biến cố, hiện tại chỉ muốn nhanh nhanh leo lên giường ngủ, có chuyện gì cứ để buổi sáng ngày mai tính tiếp.

Cô tắm rửa xong ngã đầu liền ngủ, rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp.

Không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên mơ mơ màng màng mà cảm giác trong phòng tựa hồ có người, hơn nữa trên người người kia còn có chút mùi rượu.

Cô lập tức mở mắt ra, ánh trăng chợt lóe, cô thấy người trong phòng thế mà lại là Nam Thù Quyết.

Anh tới làm gì?

Cô lập tức ngồi dậy, mở đèn phòng ra.

Tựa hồ lúc này Nam Thù Quyết mới ý thức được cô cũng ở trong phòng, ánh mắt tối sầm lại, đi về hướng mép giường, trực tiếp leo lên giường cùng cô, trong miệng còn gọi: “Dữu Dữu……”

Lục Sầm Sầm duỗi tay che ngực mình: “Anh đi sai phòng, nhận sai người rồi?”

Nam Thù Quyết lại duỗi tay kéo cằm cô lại, ánh mắt chăm chú nhìn cô, còn mang theo chút men say nói: “Dữu Dữu, cuối cùng em cũng trở lại bên người anh.”

Lục Sầm Sầm dùng sức đẩy anh ra, có vẻ anh đang say đánh mất lý trí. Cô theo bản năng nhấc người đến bật đèn ngủ lên, còn đấm lên đầu anh mấy cái, tức khắc, tiếng kêu sợ hãi của Nam Thù Quyết vang vọng toàn bộ tầng lầu.