Kiều Ương vạn lần không nghĩ tới, vô tình pha phải một lão đại giàu có. Sau khi cưới, anh cưng chiều cô tận xương tủy, thuận theo ý cô. Phó Tư Yến: "Lần này anh đi Nhật công tác, em có muốn quà gì không?" Kiều Ương: "Thì tùy anh, mua cái gì tự sinh ra tiền ấy" Một tuần sau, Phó Tư Yến trở về, đưa cho Kiều Ương một phần hợp đồng: "Ương Ương, em muốn có tiền, anh mua về rồi nè" Kiều Ương nhìn thấy xấp tiền thật dày cùng với bản hợp đồng ngơ ngác Kiều ương vạn vạn không nghĩ tới, vô tình đi theo đích đàn ông lại là nhà giàu có đại lão? Sau khi cưới, hắn cưng chìu nàng tận xương, ngàn y theo trăm thuận. Phó tư yến: "Lần này ta đi Nhật Bổn đi công tác, ngươi muốn cái gì lễ vật?" Kiều ương: "Thì tùy mua chút tư sinh đường đi." Một tuần sau, phó tư yến trở về, đưa cho kiều ương một phần hợp đồng."Ương ương, ngươi muốn tư sinh đường, ta mua về rồi." Kiều ương nhìn kia xấp thật dầy cũng mua hợp đồng, mặt đầy mộng!