Sở Khiêm là ngôi sao nam rất nổi tiếng trong mấy năm gần đây, thể loại phim tham gia nhiều nhất là cổ trang, đồng thời cũng được công chúng xung tụng là nam thần cổ trang, lượng fan hâm mộ trên Weibo đạt đến bốn mươi triệu. Vào nghề mười năm, bất ngờ nổi tiếng chỉ sau một đêm, sau khi trở thành cơn sốt, Sở Khiêm không hề buông thả, vẫn khiêm tốn nói không với chiêu trò, khẳng định địa vị của mình trong phải thực lực qua từng tác phẩm xuất sắc.
Đồng thời, Sở Khiêm cũng là nghệ sĩ của truyền thông Hoa Hạ.
Ngồi bên cạnh Sở Khiêm là Tổng giám đốc của truyền thông Hoa Hạ, Lãnh Quân Lâm.
Cô từng gặp Lãnh Quân Lâm một lần.
Bốn năm trước, trong lễ cưới của chị họ Lâm Song Song và Lãnh Quân Lâm, cô là phù dâu, cô còn nhớ ấn tượng đầu tiên của mình về Lãnh Quân Lâm đó là: lạnh! Hiện giờ, đã bốn năm trôi qua, dường như anh ta càng lạnh lùng hơn, ánh mắt khi nhìn người khác hoàn toàn vô cảm.
Cả thảy bốn người, dùng phép loại trừ, thì người đàn ông trung tuổi còn lại kia chắc hẳn là Tổng giám đốc của truyền thông Tinh Quang rồi.
“Cô Lâm, đây là nội dung diễn thử, thời gian chuẩn bị tất cả là năm phút, cô mau xem kịch bản đi.”
“Vâng, xin cảm ơn!”
Đoạn diễn thử là phân cảnh Thần Phi thị tẩm.
Thần Phi vốn là con gái của đại tướng quân, phụ thân hàm oan mang tội mưu phản, bị gϊếŧ chết cả họ. May thay đúng lúc nàng không có nhà, sau khi sự việc xảy ra, nàng bị triều đình phải người truy sát, rơi xuống vực thẳm, sau đó được một nhà quyền thế giải cứu, thời điểm đó đang là lúc diễn ra cuộc tuyển tú, con gái của gia đình quyền thế đã cứu nàng cũng có tên trong danh sách tuyển tú.
Gia đình quyền thế này chỉ có một đứa con gái độc nhất, được yêu chiều từ nhỏ, lại có một thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, hiển nhiên không bằng lòng nhập cung.
Do vậy, họ đã để Thần Phi thay con gái nhập cung.
Thần Phi một lòng muốn trả thù cho người nhà, hoán đổi thân
phận để nhập cung là việc nàng tha thiết ước mong, nàng ngay lập tức nhận lời đồng ý thay con gái của gia đình quyền thế kia tiến cung.
Đến khi nhập cung, nhờ điệu múa khổng tước mà nàng ngay lập tức được phong làm Thần Phi, chuyện chưa từng có tiền lệ trong cung đình trước đây, biết bao phi tử đều bắt đầu từ cung nữ, đáp ứng, thường tại, quý nhân, tần... rồi từng bước gian truân qua bao năm mới được thăng lên làm phi tử.
Còn Thần Phi chẳng khác nào một bước lên tiên.
Ngay ngày nhập cung, nàng đã được triệu đô thị tẩm.
Phân đoạn mà cô diễn thủ chính là cảnh thị tẩm này, đây là cảnh phim có tính thách thức rất cao về diễn xuất, bởi từ thời khắc được thị tẩm này trở đi, nàng không còn là con gái của đại tướng quân, cũng không còn là cô gái tự do phóng khoáng thuở nào, từ thời khắc này, nàng đã hoàn toàn trở thành yêu phi họa quốc.
Phần khó nhất trong đoạn phim này là phải biểu đạt được sự chuyển biến của Thần Phi thông qua diễn xuất bằng ánh mắt và động tác hình thể.
“Năm phút chuẩn bị đã hết!”
“Vâng."
Lâm Quán Quán hít vào một hơi, chậm rãi bước lên bục diễn.
Chính giữa bục diễn, các nhân viên phim trường đã dựng thành một tẩm cung, trong tẩm cung có bàn ghế giường được bày biện ngay ngắn.
Lâm Quán Quán đứng giữa căn phòng, cúi người tự giới thiệu mình, “Xin chào, tôi là số ba mươi, Lâm Quán Quán!”
Lý Mưu đeo một cặp kính gọng đen cũ kĩ, thấy Lâm Quán Quán để mặt mộc, ông ta hơi nhướn mày.
Bởi ông ta cần một nàng yêu phi họa quốc, nên đa số các co0 gái đến casting hôm nay đều trang điểm sắc sảo lòe loẹt, đây là người đầu tiên để mặt mộc đến casting.
Ông ta nghiêm nghị nhìn Lâm Quán Quán, “Đã chuẩn bị xong chưa?”
“Đã xong!”
Trước ống kính.
Lâm Quán Quán chính là Thần Phi.
Cô nghiêng nửa người, nằm dựa trên chiếc giường lớn khắc hoa, mân mê một chiếc túi thơm thêu uyên ương màu đỏ thẫm trong tay, cô khẽ vuốt ve những đường thêu chằng chịt tạo nên đôi uyên ương trên túi, bờ vai thõng xuống, dướng bóng chiếc giường, toàn thân cô toát lên vẻ cô đơn lạc lõng.
Đột nhiên...
Tiếng bước chân vang lên.
“Hoàng thượng giá đáo...”
Giọng báo tin vừa dứt, ánh mắt Thần Phi như chìm vào bóng tối, bỗng chốc lạnh đến thấu xương! Cô để chiếc túi hương vào sát người nơi l*иg ngực. Vừa cất xong thì của phòng cót két” mở ra từ bên ngoài, cô bình tĩnh ngước mắt, khoảnh khắc đôi mắt ngước lên, thần thái của cô bỗng nhiên thay đổi.
Chân mày nhướn lên, khóe môi cong cong, đầu mày cuối mắt
đượm vẻ tình tứ.
Cô nghiêng nửa đầu, tựa bên giường, để lộ chiếc cổ cao ba ngấn trắng trẻo nõn nà, dưới ánh nến lờ mờ như sương phủ toát lên vẻ cám dỗ không lời nào tả siết.
Không nghi ngờ gì nữa!
Khoảnh khắc này, cô chính là nàng yêu phi họa quốc kia!
Phần diễn thử kết thúc!
Cả hội trường im phăng phắc!
Rõ ràng không có lấy một câu thoại, ấy thế mà cánh đàn ông có mặt ở đó ai nấy đều đỏ mặt, thậm chí có vài người còn chảy cả máu mũi.
Lý Mưu kích động mặt đỏ gay!
“Cắt!"
Đây chính là Thần Phi mà ông ta cần!
Ông ta cần sự cám dỗ ở đẳng cấp cao như thế này, chứ không phải vẻ lẳиɠ ɭơ phô trương! Rõ ràng không hề hở hang, chỉ dựa vào ánh mắt và động tác đã khiến người ta trào máu mũi, không kiềm nổi mình!
Lý Mưu phấn khích đập bàn!
“Cô! Chính là cô!”