“Alo, Mục tổng, là tôi!” Hạ Tử Hy mở lời.
Mục Cảnh Thiên có chút bất ngờ, nhưng môi vẫn nhếch lên, “Là ai?”
Hạ Tử Hy dám chắc rằng Mục Cảnh Thiên chắc chắn nghe ra được giọng nói của cô, anh ta rõ ràng là đang cố ý!
“Hạ Tử Hy!” cô nhấn mạnh từng chữ từng chữ.
Nghe đến cái tên này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên ngừng lại, giả vời tùy ý mà hỏi, “Ô, cô đã chuẩn bị xong tiền bồi thường rồi?"
Hạ Tử Hy hít sâu, nghĩ một lúc rồi nói, “Tôi hôm nay tìm anh không phải vì chuyện này!”
“Ừ, vậy có chuyện gì?" Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại cô. Nghe vậy, Hạ Tử Hy hít sâu một hơi, “Tôi tìm anh VÌ Vụ tai nạn xe vừa xảy ra!”
Hạ Tử Hy vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên liền dùng lại động tác trên tay, chăm chú nói chuyện với người trong điện thoại.
“Chuyện này liên quan gì đến cô?"
“Mục tổng, anh rõ ràng biết Đô Đô là bạn của tôi!” Hạ Tử Hy nóng lòng lên tiếng.
“Vậy thì như thế nào? Mục Cảnh Thiên hỏi.
“Không biết anh có thể bãi bỏ lời khiếu nại đối với cô ấy, đây rõ ràng chỉ là một vụ tai nạn xe bình thường, tại sao lại khiếu nại cô ấy tội cố ý gây thương tích cho người khác?" Hạ Tử Hy trong điện thoại lên tiếng hỏi.
Nghe lời này, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, “Hạ tiểu thư, lời này của cô là đang vu oan cho tôi rồi!”
“Có phải vu oan hay không, trong lòng Mục tổng tự hiểu rõ!" Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên rõ ràng cố ý gây sự nhưng lại không chịu thừa nhận.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười nhẹ, “Hạ tiểu thư, cô vui lòng chú ý lời nói của mình, cô làm sao biết cô ta không phải cố ý gây thương tích cho người khác, cô cũng biết, trước đây tại nhà hàng giữa chúng tôi đã xảy ra chút hiểu lầm, lỡ đầu tâm trạng cô ấy không tốt, cố ý lái xe đυ.ng vào tối thì như thế nào, chẳng lẽ hiện tại tôi phải buông tha cho cô ta hay sao?”
Mục Cảnh Thiên quả nhiên đang cố ý báo thù!
Đúng là một người đàn ông nhỏ mọn! Bao nhiêu năm nay, một chút cũng không thay đổi! Nhung Hạ Tử Hy vẫn không hiểu mục đích cuối cùng
của Mục Cảnh Thiên là gì?
“Cô ấy là bạn tôi, tôi tin tưởng cô ấy!” Hạ Tử Hy nói.
“Cô ta là bạn của cô, việc này liên quan gì đến tôi!”
“Mục Cảnh Thiên, anh rõ ràng là đang cố ý!” Hạ Tử Hy không nhịn được, tức giận nói.
“Vậy thì sao?” Mục Cảnh Thiên mở lời, cho dù hắn cố ý thì cô có thể làm được gì?
Câu trả lời của Mục Cảnh Thiên suýt chút nữa khiến Hạ Tử Hy tức điên lên.
“Không những vậy, tôi nhất định sẽ kiện cô ta phải ngồi tù, cô tốt nhất nên tin tưởng vào năng lực này của tôi!” Mục Cảnh Thiên từ tốn đáp lời, âm thanh dù không lớn nhưng trong đó ẩn chứa áp lực khó nói nên lời.
Hạ Tử Hy không biết phải nói gì mới đúng.
“Anh rốt cuộc muốn như thế nào?" Hạ Tử Hy nhẫn nhịn hỏi ngược lại, chỉ dựa vào gia thế của Mục Cảnh Thiên và Tập đoàn Vân Duệ, nếu muốn kiện Đô Đô phải vào tù, đây tuyệt đối không phải chuyện khó khăn gì.
“Lời này của Hạ tiểu thư cứ như tôi có mục đích khác vậy!" “Không phải sao?" Hạ Tử Hy hỏi ngược lại. Nếu không có mục đích, Mục Cảnh Thiên có cần phải làm đến như vậy không?
“Hiểu tôi đến như vậy sao?" Nghe câu hỏi của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên đột nhiên bật cười, giọng nói từ tính từ đầu dây bên kia điện thoại truyền đến khiến Hạ Tử Hy có chút giật mình.
Câu nói này, người nói vô tâm, người nghe có ý, Hạ Tử Hy cảm giác có chút nhạy cảm, sợ đến mức lập tức chuyển chủ đề, “Mỗi người làm bất kì chuyện gì đều có mục đích của họ, tôi tin Mục tổng cũng như vậy!”
Nghe câu nói này của cô, Mục Cảnh Thiên cười lên, nheo đôi mắt lại, “Có phải tôi muốn gì cô cũng đồng ý?”
Tại sao sau khi nghe xong câu nói này, trong lòng Hạ Tử Hy có chút chấn động, cô cứ cảm giác câu nói này, có chút mờ ám.