Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tổng Tài Phúc Hắc Bá Đạo: Lão Bà, Em Thật Mê Người!

Chương 12: Tình Cờ Gặp Mặt

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi viết xong thu từ chức, nhìn thời gian cũng đã gần đến giờ tan ca, cô cũng chỉ còn cách chờ đến sáng ngày mai mới có thể đem lá thư này giao cho phòng Nhân sự. Nghĩ như vậy, cô liền thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tan ca.

Cô đã hẹn trước với Đô Độ, chiều nay cùng nhau đi mua sắm, chủ yếu là mua các vật dụng cần thiết.

Dựa theo địa chỉ mà Đô Đô đã gửi trước đó, Hạ Tử Hy trực tiếp đi đến địa điểm gặp mặt.

Vừa nhìn thấy Hạ Tử Hy, Đô Đô liền tóm lấy cô để hỏi thăm tình huống vừa rồi, vì vậy Hạ Tử Hy đành bất đắc dĩ mà kể lại toàn bộ câu chuyện cho Đô Đô nghe.

Sau khi nghe xong, không nhịn được mà nói, “Chuyện của hai người các cậu có thể nào đừng điên rồ đến như vậy hay không?”

“Mình cũng không muốn như vậy, nhưng mà sự thật chính là điên rồ như vậy!” Hạ Tử Hy vừa ăn thức ăn để an ủi chính mình vừa nói, nghĩ đến chuyện đã xảy ra vào chiều nay, đến cô cũng cảm thấy có chút khó tin.

Đô Đô vừa ăn vừa hỏi, “Anh ta thật sự không nhận ra cậu?”

Nói đến đây, Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát liền nói, “Chắc là không, nếu thật sự nhận ra mình, anh ta chắc chắn sẽ không có phản ứng như vậy!”

Dựa theo tính cách của Mục Cảnh Thiên, nếu phát hiện, e rằng sớm đã sẽ xé xác CÔ ra!

Nhắc đến chuyện này, Đô Đô lập tức hồi phục tinh thần,lấy chiếc thìa làm micro, hướng về phía cô phỏng vấn, “Hạ tiểu thư thân yêu, không biết có thể phỏng vấn có một vài vấn đề đơn giản hay không?”

Nhìn dáng vẻ hiện tại của Đô Đô, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười phối hợp, nói “Không vấn đề gì!”

“Xin hỏi, khi chồng trước không nhận ra mình, tâm trạng của cô lúc đó là như thế nào?”

Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc lát, nghiêm túc mà trả lời, “Tôi cảm thấy thật may mắn vì anh ta không nhận ra mình!”

Đô Đô, ...Một chút thất vọng cũng không có sao?"



Hạ Tử Hy nghiêm túc lắc đầu, “Không có!”

“Thông qua giám định, cậu tuyệt đối không phải là hạng phụ nữ tầm thường.”

Nghe đến đây, Hạ Tử Hy bật cười “Biến đi!”

Đô Đô cũng phá lên cười, lát sau thu hồi lại nụ cười mà nói chuyện với cô, “Dù sao cũng là vợ của anh ta trong mấy năm nay, anh ta không nhận ra mình trong lòng tuyệt đối sẽ có chút gì đó không cam lòng, không cân bằng cũng là chuyện thường tình!”

“Lúc đó chỉ muốn nhanh chóng rời đi, làm gì có nhiều cảm xúc và suy nghĩ đến như vậy?” Hạ Tử Hy nói.

Đô Đô cười, “Vậy cậu dự tính như thế nào? Từ chức sao?"

“Đúng vậy, thư từ chúc mình đã chuẩn bị xong, ngày mai có thể giao cho phòng Nhân sự!”

“Cậu sẽ tìm công việc mới sao?”

Hạ Tử Hy gật đầu chắc chắn nói, “Đúng vậy, dựa vào năng lực của mình, tại thành phố Y này còn sợ không kiếm được việc làm hay sao?”

Về điểm này, Đô Đô tuyệt đối rất tin tưởng vào Hạ Tử Hy, “Được, bất kể cậu đưa ra quyết định gì, mình cũng sẽ ủng hộ cậu!”

Nghe câu nói này của Đô Đô, Hạ Tử Hy bèn cười rộ, nâng ly lên, “Cạn ly!”

“Cạn ly!”

Sau khi đã ăn uống được một lúc, Đô Đô nhìn cô nói, “Mình muốn đi nhà vệ sinh!”

“Được!"



Sau đó, Đô Đô liền đứng lên, tiến về phía

nhà vệ sinh.

Ngay lúc đó, có một người phục vụ đúng lúc cũng đi ngang qua, trên tay anh ta đang bưng một khây thức ăn, cũng không biết tại sao lại đột nhiên vấp ngã, đổ hết thức ăn vào người đứng đối diện.

"Aaa..."

Một âm thanh hờn dỗi vang lên.

Nghe thấy âm thanh này, cả Đô Đô và Hạ Tử Hy đều đồng thời quay đầu nhìn về hướng phía bên đó.

Lúc này, chỉ thấy trên váy của cô gái ấy đã bị tạt đầy cà phê, nhìn kiểu trang phục và chất liệu vải có thể thấy rằng đây là một bộ trang phục cao cấp.

Đô Đô vừa quan sát, cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Cô gái trước mặt liền ngẩng đầu lên, tình cờ thấy Đô Đô lúc này đang đứng trước mặt mình, không phân biệt trắng đen liền quát lớn, “Cô làm gì vậy? Đi đứng cũng không biết nhìn đường hay sao?"

Ngay khoảnh khắc cô ta ngẩng đầu lên, Hạ Tử Hy rốt cuộc đã thấy rõ người trước mặt mình là ai.

Chính là cô ta!

Lăng Tiêu Vân!

Đô Đô nghe xong, có chút không vui mà nhìu mày, biết rằng dù sao đây cũng là lỗi của bản thân, liền trực tiếp nói lời xin lỗi, “Thật ngại quá, tôi không cố ý!”

“Chỉ một câu không cố ý là có thể giải quyết vấn đề hay sao? Cô có biết cô đã làm hỏng chuyện tốt của tôi hay không? Cô có biết bộ quần áo này của tôi bao nhiêu tiền không?" Lăng Tiêu Vân tức giận nói, vừa nói vừa nhìn bộ trang phục mình đang mặc.
« Chương TrướcChương Tiếp »