Chương 10

Rất nhanh có thể nhìn thấy tiểu tổng giám đốc Phó đại sát tứ phương rồi, tưởng tượng thôi cũng kích động rồi!

Cuối cùng, Phó Khanh Thần cầm lấy điện thoại của mình, gọi một cuộc điện thoại cho người nào đó.

“... Alo, giúp tôi một chuyện.”

Điện thoại kêu một lúc người ở đầu bên kia mới chậm rì rì tiếp nhận.

Lúc này trong văn phòng công ty hoàn toàn yên tĩnh, ngoại trừ Phó Khanh Thần và An Hạ thì hình như chỉ có nghe thấy giọng nói nhỏ xíu từ trong tai nghe điện thoại.

An Hạ thò đầu ra muốn nghe xem rốt cuộc là vị thần thánh phương nào có thể khiến cho Phó Khanh Thần mở miệng nhờ giúp đỡ.

Người ở đầu bên kia vốn dĩ còn có chút buồn ngủ, nhưng khi nghe đến lời nói vừa rồi liền ngay lập tức có tinh thần:

“ Phó Khanh Thần, cậu vẫn còn không biết xấu hổ mà đến tìm tôi nhờ giúp đỡ à, lần trước cậu hại tôi nằm trên giường 3 ngày mới xuống được giường, sao cậu lại không biết xấu hổ như vậy hả!

Mông của tôi con mẹ nó muốn nát luôn rồi!”

【 Wow…】

Giọng nói chất vấn của người thần bí có thể nghe thấy rõ ràng, khiến người ta có suy nghĩ không đứng đắn với đối thoại vừa vang vọng toàn văn phòng.

Đợi đến khi Phó Khanh Thần phản ứng lại thì mọi chuyện đã muộn rồi!

Hắn cứ như vậy trơ mắt nhìn ánh mắt của An Hạ hướng về phía mình dần dần phát sáng:

【 OMG, tiểu tổng giám đốc Phó thế mà lại có Omega khác ở bên ngoài!】

【 Thực sự kinh ngạc! Tại sao một Alpha si tình lại có thể phải lòng người khác vậy?】

【 Đào một chút xem người thần bí của sếp Phó bá đạo.】

【 Xem xét kỹ lưỡng, người đàn ông này trước mắt gọi Tiểu Phó…】

An Hạ người đi hóng chuyện vui trong lòng ngay lập tức lướt qua vô số tiêu đề đề mục của tin tức sốt dẻo.

Biểu hiện trên mặt vẫn thực sự nghiêm túc làm việc, thực tế nội tâm lại hận không trực tiếp dán đến bên cạnh cái điện thoại cùng người thần bí kia trò chuyện chi tiết về việc Phó Khanh Thần làm sao khiến cậu ta “ 3 ngày không xuống giường được”.

【 Nhìn đi! Nhìn đi! Đây mới là nhân vật phản diện có quyền lực cứng có thể chính diện đối đầu với nhân vật chính trong toàn bộ quyển truyện!

Không thể để tụt lại phía sau so với mọi người xung quanh, thậm chí kích thước và chiều dài cũng không được! 】

An Hạ vừa gõ bàn phím ra vẻ mình trong lòng mình thực sự chuyên tâm công việc, lại vừa lật giở tất cả tin đồn nhảm về lịch sử tình trường của Phó Khanh Thần.

Nhưng cậu rất nhanh phát hiện có điều gì đó không đúng:

【 Không đúng nha, tiểu tổng giám đốc Phó rõ ràng là trai tân 27 năm, tại sao bỗng nhiên lại phá giới vậy.

Chẳng lẽ là…】

– 【Thể loại thế thân!】

Woohu, lại là một tin đồn siêu to!

Con tra trong ruộng dưa lại bắt đầu nhảy nhót rồi.

Khóe miệng Phó Khanh Thần hơi giật giật, anh thực sự cảm thấy mình cần thiết nhắc nhở An Hạ một chút, bản thân cùng Bạch Thư Nam tổng cộng mới gặp nhau có hai lần.

Hơn nữa lần nào gặp nhau cũng không để lại ấn tượng tốt, anh dựa vào cái gì mà lại phải lòng một Omega như vậy chứ.

Anh chỉ là tân, nhưng không phải ngu ngốc.

“ Ê! Phó Khanh Thần, sao cậu không nói gì!

Lúc đó cậu có bản lĩnh tính toán thiệt hơn khiến tôi bị lão già dùng gia pháp chăm sóc, bây giờ lại không có bản lĩnh thừa nhận?

Cậu có tin là ngày mai tôi đem việc cậu bị lạc đường ở phòng khách nhà mình lúc nhỏ treo ở trước cửa công ty không!”

Nghe thấy sự việc khó xử của mình bị phơi bày, Phó Khanh Thần nhanh chóng chuyển chủ đề:

“ Giản Ôn Luân, lần này tôi có việc muốn cùng cậu trao đổi.”

“ Haha, tôi không nghe tôi không nghe! Con rùa khốn kiếp niệm kinh lêu lêu lêu…”

Phó Khanh Thần âm thầm cắn chặt răng hàm sau, rốt cuộc kiếp trước anh đã tạo nghiệt gì, để kiếp này anh vậy mà không có lấy một người bình thường ở bên cạnh!

Nghe thấy cái tên Giản Ôn Luân này, An Hạ vẫn còn trong nhảy nhót trong ruộng dưa cuối cùng cũng tìm về chút lý trí.

【 Giản Ôn Luân? Hoá ra người gọi điện thoại với Phó Khanh Thần là Giản Ôn Luân.

Chính là Giản Ôn Luân cái người thứ hai đeo bám nhất kiến chung tình với Bạch Thư Nam trong tiểu thuyết sao?

Tên Giản Ôn Luân kia ở bên đường một khóc hai nháo ba thắt cổ, còn khóc lóc kêu gào để Bạch Thư Nam lại gặp hắn một lần, cuối cùng bị người trong nhà kéo về nhà sao?】

Đáy mắt Phó Khanh Thần chợt loé, trạng thái tức giận nhanh chóng thu hồi lại, ngồi ở trên ghế dựa cẩn thận lắng nghe tiếng lòng của An Hạ.