🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên
Phiên bản đầy đủ “Làm sao có thể, không thể nào!” Đường Hoa
Nguyệt nhìn dòng chữ viết trên tờ báo cáo xét
nghiệm “Xác suất quan hệ máu mủ là 99,9999%”,
cô kinh ngạc trợn tròn hai mắt.
Đứa trẻ này không thể nào là của cô, cô hiểu
rõ hơn ai hết
Cô bỗng nhiên nhìn về phía Lục Xuyên Mạn,
vẻ mặt anh ta rất bình tĩnh và dịu dàng, trong tay
anh ta cũng cầm một bản báo cáo.
Những gì viết bên trên cũng giống hệt như
trong tờ báo cáo trên tay cô.
Đầu cô đột nhiên như muốn nổ tung, Lục
Xuyên Mạn rốt cục đã làm vậy bằng cách nào!
Anh ta vừa mới tỉnh dậy lại có thể nhúng tay vào
bệnh viện tư nhân của tập đoàn Hoắäc Huyễn?
Anh ta thật đáng sợ!
"Hoặc Anh Tuấn, chuyện này có điểm kỳ lạ,
anh phải tin tôi, đứa nhỏ thật sự không phải của
tôi! Chúng ta kiểm tra lại một lẫn nữa, kiểm tra lại
một lần nữa, có được không?"
Hoắc Anh Tuấn còn chưa kịp lên tiếng thì anh
đã nghe tiếng Từ Uyển Nhan thất vọng nói:
"Đường Hoa Nguyệt, chị luôn cho rằng em ngay
từ đầu đã phản bội Hoắc Anh Tuấn, nhưng chị
không ngờ rằng, đến cả con của người khác em
cũng sinh rôi! Em như vậy bảo Hoắc Anh Tuấn
phải làm sao, làm bố dượng sao?"
Đường Hoa Nguyệt lòng dạ rối bời: “Từ Uyển
Nhan, cô câm miệng cho tôi!"
Lục Xuyên Mạn nhíu mày: “Con của tôi,
đương nhiên tôi sẽ nuôi, nhưng bố dượng là có ý
gì chứ?”
Anh ta liếc nhìn Hoắc Anh Tuấn, sau đó lại
nhìn Đường Hoa Nguyệt: “Hoa Nguyệt, em kết hôn
với Hoäc Anh Tuấn sao?”
Nghe vậy, sự phẫn nộ và ghen tức trong l*иg
ngực của Hoắc Anh Tuấn hoàn toàn cuộn trào
cao lên vạn trượng, bàn tay buông thõng bên
hông nắm chặt kêu thành tiếng rắc rắc.
Đúng vậy, anh đã kết hôn với Đường Hoa
Nguyệt.
Vốn dĩ định giày vò cô, không ngờ lại bị cô
giày vò đến nỗi muốn chết!
Anh không nhìn Lục Xuyên Mạn, mà dùng đôi
mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm Đường Hoa
Nguyệt, nhìn khuôn mặt không chút huyết sắc
nhưng lại rất thu hút người ta của cô, anh cắn
răng bật cười thành tiếng.
"Đường Hoa Nguyệt, được! Xem ra cô thật
muốn nhà tan cửa nát!"
Nói xong, anh đột nhiên quay người sải chân
rời đi, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho đôi cẩu
nam nữ này!
"Hoắc Anh Tuấn... Sắc mặt Đường Hoa
Nguyệt càng biến trắng hơn, ánh mắt vừa rồi của
anh như muốn gϊếŧ chết cô. Cô vốn muốn đuổi
theo nhưng lại nghĩ ra điều gì đó, cô nhìn Lục
Xuyên Mạn.
Cô vẫn như ngày trước, vẫn rất sợ Lục Xuyên
Mạn, con người này là thứ ma quỷ có thể móc tim
người ta ra, nhưng cô vẫn nói ra những lời bao
năm qua đã giấu tận đáy lòng.
"Tôi không biết anh đã làm gì, nhưng Lục
- ---------------------------