Chương 5: Phí chia tay nửa triệu

5. Phí chia tay nửa triệu

Cố Tưởng Ly ôm chặt bụng dưới đang đau đớn của mình, đột nhiên bật cười khi nghe những lời của Tô Bạch Tần. Cô nhìn Hoắc Tư Noãn vẻ mặt buồn bực, tuy đã biết kết quả nhưng không thể không hỏi: "Hoắc Tư Noãn, anh tin lời cô ta?"

Hoắc Tư Noãn ôm Tô Bạch Tần bị thương mặt trắng bệch, hừ lạnh lớn tiếng:" Bạch Tần bị thương, cô còn mặt mũi hỏi tôi tin lời cô ấy hay không? Cố Tưởng Ly, cô không có trái tim sao?"

"Haha." Cố Tưởng Ly cười, vẻ mặt của cô đột nhiên trở nên hung dữ: "Đúng vậy, tôi là kẻ không có trái tim. Bây giờ, nếu anh không cho tôi đi, tôi sẽ làm nhiều chuyện điên dồ hơn nữa!"

Đôi mắt Hoắc Tư Noãn đỏ ngầu, dường như sắp mất kiểm soát cơn tức giận.

Tô Bạch Tần nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Hoắc Tư Noãn, yếu ớt nhẹ giọng nói: "Tư Noãn, cứ để Tưởng Ly đi. Em thật sự không muốn nhìn thấy cô ấy làm tổn thương anh nữa. 500.000 tệ đưa cho cô ấy, dù gì hai người cũng từng là… Tư Noãn, em cầu xin anh, để Tưởng Ly đi, được không?”

Hoắc Tư Noãn nhẹ nhàng liếc nhìn Tô Bạch Tần, những ngón tay mảnh mai dịu dàng ôm Tô Bạch Tần. Khi nhìn chằm chằm vào Cố Tưởng Ly, đôi mắt anh lại thay đổi thành vẻ u ám tàn nhẫn.

“Nể mặt Bạch Tần, Cố Tưởng Ly, cút khỏi đây! Từ nay về sau không được phép xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa, nếu không, tôi sẽ gϊếŧ cô!”

Hoắc Tư Noãn tức giận gằn từng chữ. Trái tim Cố Tưởng Ly đau đớn.

Hoắc Tư Noãn muốn chia tay với cô, anh không muốn gặp lại cô nữa?

Cố Tưởng Ly cắn chặt môi dưới, chịu đựng cơn đau run rẩy, lao ra khỏi biệt thự như chạy trốn.

Cô không thể kìm được nước mắt khi lấy ra tấm séc mà cô đã vất vả kiếm được từ trong túi xách.

Cô cứu được Sisi, nhưng đã mất Hoắc Tư Noãn mãi mãi...

Nắm chặt tấm séc, Cố Tưởng Ly loạng choạng đến bệnh viện.

May mắn thay, người phụ nữ xấu xa Tô Bạch Tần đã không lừa cô bằng một tấm séc giả. Ca phẫu thuật của Sisi đã thành công.

Cố Tưởng Ly canh chừng ở bệnh viện, chờ Sisi mở mắt khỏi cơn mê.

Nhưng cô đã đợi cả tuần mà Sisi vẫn chưa tỉnh lại...

"Bác sĩ, chuyện này là sao vậy? Không phải ca phẫu thuật đã thành công sao?" Cố Tưởng Ly lo lắng hỏi.

Bác sĩ quan sát Sisi, nghi ngờ nói: "Tình huống này quả thực rất kỳ lạ. Cô bé đáng lẽ ra đã tỉnh từ lâu... Tốt nhất là nên đi kiểm tra cơ thể chi tiết."

"Được rồi."

Cố Tưởng Ly đồng ý và trả tiền. Sau khi kiểm tra chi phí, khuôn mặt của cô trở nên có chút xấu hổ.

Cô... không còn tiền.

Nếu kết quả kiểm tra của Sisi có vấn đề và cần nhiều tiền, cô phải làm sao đây?

Cố Tưởng Ly lo lắng chờ đợi kết quả kiểm tra, không ngừng cầu xin Chúa đừng hành hạ cô và Sisi.

Bây giờ, cô chỉ muốn một cuộc sống bình yên... còn lại, cô không mong đợi gì cả.

Nhưng, Chúa thật tàn nhẫn.

Kết quả kiểm tra của Sisi, bệnh bạch cầu đã trở nên tồi tệ hơn.

"Tình hình của cô bé rất phức tạp. Bình thường cô bé đã yếu đi sau ca mổ, nhưng không ngờ bệnh ung thư máu tái phát nặng hơn khiến cơ thể cô bé yếu đi gấp đôi. Hiện tại cô bé đã bất tỉnh. Đây là nguyên nhân..." Bác sĩ nhìn kết quả, bình tĩnh nói với Cố Tưởng Ly về cú sốc lớn này.

Đôi mắt của Cố Tưởng Ly trở nên mờ nhoè, cô dựa vào chiếc bàn, cố gắng ổn định cơ thể đang chao đảo.

"Vậy là Sisi sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa?"

Bác sĩ không chắc: "Cái này phụ thuộc tình hình của chính cô bé, nhưng ưu tiên quan trọng hơn bây giờ là tiến hành cấy ghép tủy xương. Nếu không, cho dù cô bé có tỉnh lại cũng không sống được bao lâu. Ngân hàng tủy xương quá nhiều, tốt nhất hãy để cha của cô bé đến kiểm tra.”

Cố Tưởng Ly sững sờ, bất giác lắc đầu tuyệt vọng.

Hoắc Tư Noãn, làm sao anh có thể đồng ý đến bệnh viện với cô?

Người đàn ông đó, chỉ ước gì cô không biến đi cho khuất mắt.

Còn Sisi, trong mắt anh, chẳng qua là đứa con hoang được sinh ra từ người phụ nữ không biết xấu hổ như cô, anh sẽ không quan tâm đến sống chết của Sisi.

“Hoặc là anh chị em của cô bé cũng được. Loại này tương xứng tủy sẽ cao hơn.”

Điểm này đột nhiên mang đến cho Cố Tưởng Ly hy vọng.

Anh chị em của Sisi...

Cô có thể bí mật sinh ra một đứa con khác của Hoắc Tư Noãn, rồi dùng tủy của đứa trẻ để cứu mạng Sisi!

-----------

Cố Tưởng Ly bước ra khỏi bệnh viện và đi đến biệt thự của Hoắc Tư Noãn. Nhưng khi nhìn ánh đèn rực rỡ trong biệt thự, cô lại sững người.

Bây giờ, Hoắc Tư Noãn chán ghét nhìn thấy cô và muốn gϊếŧ cô... Làm sao cô có thể mang thai đứa con của Hoắc Tư Noãn một lần nữa?

Nhưng Sisi đang đợi cô cứu sống...

Cố Tưởng Ly rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, cô chỉ ước rằng chính mình là người đang đau khổ trong bệnh viện chứ không phải Sisi.

Cô hoàn toàn không thể vào biệt thự, Hoắc Tư Noãn đã tăng cường bảo vệ an ninh cho biệt thự.

Cố Tưởng Ly không dám từ bỏ, không thể vào biệt thự, vì vậy cô chỉ có thể đi theo Hoắc Tư Noãn.

Hoắc Tư Noãn bận rộn công việc, thường giao lưu với đối tác trong hộp đêm, chỉ cần cô nắm bắt cơ hội, sau đó tìm cách dụ dỗ Hoắc Tư Noãn, mọi vấn đề sẽ được giải quyết ngay lập tức!

Sau khi hạ quyết tâm, Cố Tưởng Ly đã dành thời gian cả tuần để theo dõi Hoắc Tư Noãn.

Cuối cùng, cô cũng tìm thấy cơ hội.

Hoắc Tư Noãn đang uống rượu với một vài người bạn thân của anh trong quán bar. Cố Tưởng Ly đã biết những người này từ trước, họ đều là anh em lớn lên cùng Hoắc Tư Noãn. Mỗi lần gặp mặt, Hoắc Tư Noãn đều sẽ say mèm!

Vào thời điểm đó, đó là cơ hội của Cố Tưởng Ly.

Cố Tưởng Ly ăn mặc đặc biệt và đợi ở cửa quán bar.

Cuối cùng, nửa đêm nhìn thấy Hoắc Tư Noãn đang say rượu được một người bạn dìu vào phòng khách VIP, khi người đó đi ra, Cố Tưởng Ly cẩn thận tiến lại gần.

Ngón tay vừa đặt lên nắm cửa, một giọng nói phụ nữ sắc bén vang lên từ phía sau.

“Cố Tưởng Ly, cô đang làm gì ở đây?”

Người nói là Tô Bạch Tần!

Cố Tưởng Ly cứng người, nhìn chằm chằm vào người phía sau với khuôn mặt lạnh lùng.

“Tô Bạch Tần, sao cô lại ở đây?”

Tô Bạch Tần cười nham hiểm: “Nếu tôi không có ở đây, đêm nay không phải lại để cô quyến rũ vị hôn phu của tôi sao?”

Cố Tưởng Ly trái tim run lên, nhíu mày: “Cô theo dõi tôi?”

Tô Bạch Tần tiến lên một bước, hung ác nhìn Cố Tưởng Ly với đôi mắt đẹp đó.

“Cố Tưởng Ly, cô muốn có thêm một đứa con với Tư Noãn, rồi dùng đứa con đó để cứu sống đứa con hoang của cô sao?” Tô Bạch Tần cong môi cười nham hiểm: “Trừ khi cô đồng ý với tôi một chuyện, nếu không, tôi sẽ để cô và Tư Noãn không bao giờ gặp được nhau!”

Tô Bạch Tần lần trước đã nói dối Cố Tưởng Ly, làm sao lần này Cố Tưởng Ly lại có thể tin cô ta?

"Tô Bạch Tần, cô thật sự cho rằng tôi là con ngốc sao? 5 lần 7 lượt cô tính kế tôi?"

Tô Bạch Tần cười lạnh: "Cố Tưởng Ly, tôi chỉ cho cô nốt cơ hội này, nếu cô không đồng ý, bây giờ tôi sẽ cho người bóp cổ đứa con gái sắp chết của cô!"

"Cô dám!" Cố Tưởng Ly túm cổ áo Tô Bạch Tần: "Nếu cô dám làm Sisi bị thương, tôi sẽ tận tay tiễn cô xuống địa ngục!"

Tô Bạch Tần kiêu ngạo nâng cằm, cười tà mị:

"Lấy mạng tôi? Cố Tưởng Ly, cô có khả năng đó sao?"

Khi giọng nói của Tô Bạch Tần trầm xuống, hai người đàn ông to lớn lặng lẽ tiến đến.

Trái tim của Cố Tưởng Ly co rút, khi cô muốn giữ Tô Bạch Tần như một con bài thương lượng đe dọa thì đã quá muộn.

Hai người đàn ông vặn cổ tay của Cố Tưởng Ly, đè cô trên mặt đất.

“Cứu!” Cố Tưởng Ly không thể rời đi, cô tuyệt vọng kêu cứu: “Hoắc Tư Noãn...!”

Một bàn tay rắn chắc ngay lập tức bịt lên mũi và miệng của Cố Tưởng Ly.

“Cút đi.” Tô Bạch Tần chỉnh lại mái tóc dài rối bù, đắc thắng liếc nhìn Cố Tưởng Ly đang chật vật, khẽ nói.

Hai người đàn ông lập tức lôi Cố Tưởng Ly ra khỏi quán bar và đưa cô ra ngoài.

Bị trói tay chân, Cố Tưởng Ly bị tống vào một chiếc ô tô màu đen.

Tô Bạch Tần ngồi vững vàng trong xe, liếc mắt nhìn Cố Tưởng Ly trịch thượng, cười hỏi cô: "Cố Tưởng Ly, điều kiện tôi vừa nêu, tôi hỏi lại lần cuối, cô có đồng ý không? Nếu không ngay bây giờ tôi sẽ gọi điện để người ta mang Sisi đi, để cô không thể gặp lại đứa con hoang đó trong suốt quãng đời còn lại!”

Cố Tưởng Ly chán ghét không muốn nhìn Tô Bạch Tần.

“Tôi… đồng ý.”

Ngoài việc đồng ý, cô còn có thể làm gì khác?

(Đọc nhiều truyện hay hơn của tác giả Min Lazy tại app Joylada)