Tổng Tài Nghiện Hôn Vợ Nhỏ Xinh

7.25/10 trên tổng số 4 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Lần đầu tiên gặp mặt , cô phá rối buổi xem mắt của anh , còn trước mặt mọi người dùng thanh âm dịu dàng gọi anh một tiếng :” Đại thúc………….” Đáng chết ! Anh không phải chỉ lớn hơn cô một con giáp thôi  …
Xem Thêm

Chương 18: Có muốn nhìn sau lớp quần áo này là gì không ?
Chuyển Dịch : Dạ Huyên

Edit : Lam Đình

Cho đến khi Sở Tiểu Kiều tưởng chừng như không thể thở được nữa thì Phí Nặc Nam mới chịu buông cô ra.

Sở Tiểu Kiều cả người kiều nhuyễn vô lực chỉ có thể đem toàn bộ thân hình nhỏ nhắn tựa hẳn vào Phí Nặc Nam , ở trong vòm ngực ấm áp kia , cô mạnh mẽ hít thở không khí , đôi gò má nõn nà giờ đây cũng trở nên đỏ bừng bừng.

Đôi môi cô cũng vì vừa mới được âu yếm cho nên càng trở nên sáng bóng , thực giống như viên đá quý màu đỏ vậy.

Ngón tay thon dài của Phí Nặc Nam chậm rãi vuốt ve hai cánh môi cô , cảm giác có chút tê dại kỳ lạ.

Ánh mắt hơi nhíu lại , Phí Nặc Nam mỉm cười tà mị :” Bây giờ thì thế nào ?”

Sở Tiểu Kiều rất muốn hét lên cho Phí Nặc Nam biết là cô Không – Muốn – Lấy – Chồng, nhưng mà con ngươi của anh ta hình như…… tràn ngập ý uy hϊếp , cô nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Phí Nặc Nam lúc này mới hài lòng gật gật đầu :” Tốt , không nói lời nào có nghĩa là đồng ý .”

Đồng ý ?!

Đồng ý cái đầu heo nhà anh đấy !

Nếu không phải lúc này cô không có sức lực chống lại được Phí Nặc Nam thì cô có chết cũng phải nói không đồng ý !

Phí Nặc Nam có chút nuối tiếc nhìn nhìn cánh môi cô , ừm…. hương vị rất tuyệt quả thực làm cho người ta muốn thử lại một lần nữa a!

Nhưng mà , hiện tại vật nhỏ đang rất đề phòng anh , hừm , không vội , sau này thưởng thức sau cũng không muộn .

Sở Tiểu Kiều nằm viện cũng gần nửa tháng , thời gian cô ở trong bệnh viện , đại thúc không có lúc nào không lấy cớ để thực hiện hành động cực kỳ tàn ác , cực kỳ nham hiểm chính là…. Xâm hại……

[ LĐ : * gọi điện thoại * A lô , chú cảnh sát à , vâng vâng , ở đây hiện có kẻ muốn quấy rối tìиɧ ɖu͙© một cô nương trẻ a ~~ Vâng , ở bệnh viện XYZ ạ ! Vâng chào chú * cười nham hiểm *]

Ví dụ như hiện giờ , đại thúc hình như đang cực kỳ thản nhiên bắt đầu cởϊ qυầи áo.

Chân Sở Tiểu Kiều đột nhiên lại muốn có thể hoạt động lại hơn bao giờ hết , cô nhanh nhất có thể lăn vào trong góc tường , gương mặt đầy vẻ đề phòng :” Đại thúc , lại muốn giở trò gì đây ?”

Phí Nặc Nam đang chuẩn bị cởϊ áσ , ngoài dự kiến của Tiểu Kiều , cô nghĩ rằng thân hình của Phí Nặc Nam chắc chắn đã già nua đến nỗi không thể dùng được nữa rồi.

Anh quang minh chính đại xoay người lại , nhìn nhìn Sở Tiểu Kiều , cười nham hiểm :” Muốn nhìn một chút không ?”

Sở Tiểu Kiều đảo mắt, cô hiện tại đang mặc quần áo ở nhà , cả thân người chung thủy một màu xanh biếc , chiếc quần đùi bó sát để lộ đôi đôi chân thon dài thẳng tắp cùng da thịt nhẵn nhụi của cô.

Cạ cạ hai chân vào nhau ,cô bày ra tư thế dụ hoặc , ngón tay trắng trẻo sờ sờ vành môi , giọng nói ngọt ngào :” Có muốn nhìn một chút ở phía sau lớp quần áo này là gì không ?”

Thanh âm nhỏ nhẹ , trong trẻo như đánh thẳng vào trái tim Phí Nặc Nam , con ngươi của anh tối sầm lại.

Ngay sau đó , vật nhỏ trên giường đã trở về dáng vẻ cũ , hệt như người khi nãy cùng cô là hai người hoàn toàn khác nhau.

” Đại thúc , muốn mời gọi tôi , hẳn là chú nên dùng bộ dáng như vậy a!” Đôi mắt cô hấp háy ánh cười tinh ranh .



Thân hình hoàn mỹ của đại thúc !

Chuyển Dịch : Tử Doanh

Edit : Lam Đình

Sở Tiểu Kiều không hề do dự nói như hắt một chậu nước lạnh vào mặt Phí Nặc Nam, khiến cho lòng anh càng trở nên rối như tơ vò.

Nhóc con , cử chỉ lúc nào cũng thực khó hiểu nhưng lại hết sức mê hoặc lòng người .

[ TD : Anh bị cám dỗ rồi ! . LĐ : Bị cám dỗ từ lâu rồi tỷ ạ ! ]

” Đại thúc , đã học xong chưa ?” Sở Tiểu Kiều cười tủm tỉm nói , ” Chú thử làm lại những tư thế như ban nãy đi để tôi xem xem chú đã học được bao nhiêu rồi .”

Khuôn mặt Phí Nặc Nam đen lại :” Nhóc , ý em là sao?”

Sở Tiểu Kiều thuần khiết chớp chớp mắt :” Chẳng phải chú muốn quyến rũ tôi sao? Bằng không khi nãy giờ chú đang làm gì ?”

Phi Nặc Nam chợt hiểu ra , thì ra nha đầu này con đang mải mê nói chuyện ban nãy .

Sở Tiểu Kiều bộ dáng vô tội làm cho Phí Nặc Nam không biết nên nói gì.

Phí Nặc Nam im lặng không trả lời , sau đó tiếp tục ” thoát y “, khi chiếc áo cuối cùng cũng bị lột bỏ chính là thời điểm những dường cong hoàn mỹ lộ ra trước mắt Sở Tiểu Kiều , tấm lưng cao lớn , nhẵn nhụi không một chút tì vết , đến khi Phí Nặc Nam vừa xoay người lại , Sở Tiểu Kiều nhịn không được nghẹn họng , nhìn trân trối.

Dưới hai phiến xương quai xanh là những đường nét hoàn hảo , cơ bụng sáu mũi săn chắc , Sở Tiểu Kiều bất giác nuốt một ngụm nước bọt , đột nhiên cô có ý nghĩ , không biết sờ thử thì có cảm giác thế nào a!

Tầm mắt chậm rãi hạ xuống , Sở Tiểu Kiều sững sờ bắt gặp khu vực hình tam giác thần bí trong truyền thuyết kia ———- =))

Thân hình của đại thúc …. Thật sự cô không tưởng tượng được lại tuyệt vời như vậy a…….

Tuổi tác cùng thân hình tại sao có thể chênh lệch đến vậy…..

Phí Nặc Nam nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Kiều rơi ở nơi đó , đôi môi tà mị cong lên.

Một chân tựa vào trên giường , Phí Nặc Nam ngả người dựa vào cô , sau đó hoàn toàn đem cô đặt dưới thân mình , hô hấp nóng rực phả vào mặt Sở Tiểu Kiều.

Bộ dáng si ngốc của cô làm cho anh nhịn không được có ý nghĩ tà ác , anh muốn cứ như vậy hung hăng đem cô đặt dưới thân sau đó tùy ý yêu thương.

Vừa nghĩ đến , Phí Nặc Nam liền hành động ngay , anh xoa xoa nhẹ vào hai cái má núng nính của Tiểu Kiều :” Vật nhỏ………”

Anh phả làn hơi nóng bỏng vào vành tai cô , Tiểu Kiều cảm thấy lông tơ đột nhiên dựng ngược , động tác anh vô cùng thân thiết cùng ám muội làm cho gương mặt cô lập tức đỏ đến mang tai.

” Đại …. Đại thúc…..”

[ LĐ : Hai đứa rảnh =)) Không làm lẹ đi cứ gọi nhau quài . Khổ cho người đọc như ta ]

Vừa dứt lời , cô mới phát hiện , thanh âm của chính mình hình như có chút thay đổi…..

Có chút nhỏ , có chút run rẩy , tựa như chuyện đáng sợ kia sắp xảy ra.

Phí Nặc Nam biết cô sợ hãi , anh mỉm cười dịu dàng , cánh tay càng lúc càng xuống thấp , làm cho hai bầu ngực của cô càng trở nên săn cứng lại , Phí Nặc Nam tầm mắt tràn ngập ý cười :” Bé con , dáng của em không tồi…..”

Khuôn mặt cô đỏ như gấc , nghiến răng nhìn cánh tay của Phí Nặc Nam đang đặt trên ngực cô , lửa nóng lại càng bốc lên =)))))

Đã chỉnh sửa./

[ T.g ] Thỉnh bàn tay kia dừng lại , nếu còn nhìn nữa e rằng ta thương tích đến không dậy nổi a………



Đại thúc tấn công thực mạnh mẽ!

Chuyển Dịch : Dạ Huyên

Edit : Lam Đình

Sở Tiểu Kiều sắc mặt tái nhợt , khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ nghi ngờ , nhìn về phía Phí Nặc Nam :” Đại thúc ?”

Thậm chí cô còn không phát hiện ra rằng , thanh âm của cô lại có một chút khác ban nãy.

Tầm mắt Phí Nặc Nam gắt gao khóa trụ cô , cánh môi gợi cảm hé mở như trêu người :” Nếu em đã không thích thì……. Chúng ta cùng nhau ngủ đi .”

Cùng nhau ngủ…….. Cùng nhau ngủ ………Cùng nhau ngủ ?!

Thần trí Sở Tiểu Kiều rơi lại trên tám tầng mây , sau đó sợ đến mức thân hình nhỏ nhắn bắt đầu khệ nệ bò xuống gầm giường :” Đại thúc , giỡn nãy giờ đủ rồi !”

Bàn tay to của anh nắm lấy cổ chân của cô sau đó cánh tay dài kéo cô trở lại giường :” Lại muốn trốn ?”

Sở Tiểu Kiều vẻ mặt như gặp phải người ngoài hành tinh :” Đại thúc, chú chắc không đối xử với tôi như vậy đâu đúng không ?”

Cô là thực sự sợ hãi , Phí Nặc Nam có thể cảm giác được.

Du͙© vọиɠ trong lòng đột nhiên không cánh mà bay , Phí Nặc Nam vung tay lên , Sở Tiểu Kiều khẩn trương muốn nín thở , anh nhắm mắt lại , bàn tay to vòng qua eo của cô :” Ngủ đi.”

Có nghĩa là đại thúc tạm thời sẽ không động đến cô ?

Nhưng cái bàn tay đang ôm eo kia , cô thực không quen !

Sở Tiểu Kiều xoay qua xoay lại , muốn thoát khỏi vòng tay rộng lớn kia.

Nhóc con mềm mại trong lòng cứ nhích tới nhích lui làm cho Phí Nặc Nam muốn phát điên , lập tức , hai chân cong lên kẹp chặt lấy Tiểu Kiều , không cho cô tùy ý động đậy nữa :” Nhóc , nếu em muốn hôm nay chúng ta làm một chút gì đó nóng bỏng và………….. , thì em cứ tiếp tục nhúc nhích nữa đi.”

Sở Tiểu Kiều nhìn qua một chút liền thấy ánh mắt Phí Nặc Nam rực lửa liền sợ đến mức ngoan ngoãn nằm im không dám nhúc nhích.

” Đại….. Đại thúc?!”

Bộ dáng của Phí Nặc Nam , vẫn rất đáng sợ a!

Phí Nặc Nam thở dài , đâm đầu vào thương yêu vật nhỏ này , rất xứng đáng !

Nghiêng người , anh ôm Tiểu Kiều như ôm một đứa trẻ , sau đó đem đầu cô gối lên bắp tay mình , Phí Nặc Nam hít sâu nói :” Ngủ “

Thanh âm khàn khàn làm cho Tiểu Kiều còn một chút nghi ngờ , cô không dám động đậy một lần nào nữa , chỉ có thể tận lực đè thấp hô hấp lại rồi nhắm chặt mắt đi vào giấc ngủ.

Hồi lâu , Sở Tiểu Kiều vẫn không thể ngủ được , Phí Nặc Nam cũng vậy.



” Tôi sẽ ăn thịt em sao ?”



” Ách , không có………..”



” Vậy tại sao tứ chi em lại cứng ngắc như vậy ? Ngủ !”



” Nga .”

*****

Vi Vi dám thề với Đức Chúa Trời trên kia , cô vừa từ Lhasa trở về , sau đó đột nhiên nhớ đến Sở Tiểu Kiều vẫn còn phải nằm trong bệnh viện cho nên liền mang theo một ít quà cô mua từ Lhasa đến thăm Tiểu Kiều.

Khi vừa đẩy cửa phòng bệnh ra , Vi Vi mặt đỏ bừng bừng , không biết nên đánh bạo đi vào luôn hay là im lặng chuồn ra ngoài .

Trên giường , Phí Nặc Nam phần trên hoàn toàn trần trụi , anh đang gắt gao ôm Sở Tiểu Kiều vào trong ngực .

Nhìn qua thì …….chỉ có cái đầu be bé của Tiểu Kiều là ló ra ngoài , sắc mặt ửng hồng .

Chẳng phải lúc cô vừa đi , Tiểu Kiều con mạnh miệng nhất quyết bảo không thích đại thúc sao ?

Nhưng trước mặt cô ……….

Vi Vi nắm chặt hai tay .

Wow ! Đại thúc tốc độ thực nhanh ! Tấn công thực mạnh mẽ a!

[ LĐ : * liếc mắt * Sắc nữ !]



Hôn một chút cũng không có chết người đâu nhỉ !

Chuyển Dịch : Lam Đình



Sở Tiểu Kiều hận không thể ngay lập tức trốn ra khỏi bệnh viện!

Bởi vì đại thúc đó , tối nào cũng trèo lên giường cô mà ngủ !

Phòng bệnh chỉ có duy nhất một cái giường nhỏ , dựa vào cái gì mà đại thúc với thân hình cao lớn như vậy lại tranh giành chỗ ngủ với cô chứ ?

Cô mới chính là người bệnh mà !

Sở Tiểu Kiều hung hăng vò đầu bứt tóc , buổi sáng , chỉ cần vừa mở mắt , gương mặt cô nhìn thấy đầu tiên nhất định là đại thúc.

Giống như giờ phút này đây , đại thúc còn đang say sưa ngủ , cô đã tỉnh từ lúc nãy , nhưng lại không thể động đẩy được , bởi vì dường như hơn phân nửa thân thể của cô đều bị cái người kia ôm chặt cứng.

Vầng trán nhẵn bóng , ngay cả một nốt mụn nhỏ cũng chẳng có làm cho cô cảm thấy thực muốn để lại trên da thịt kia vài vết cào nhỏ , lông mi dài cong vυ"t làm cho Sở Tiểu Kiều ganh tị không thôi , khi anh ngủ say , hàng lông mi hạ xuống tạo thành một đường đen láy , chiếc mũi thắng tắp như được tạo hóa mài giũa cẩn thận , ánh mắt Sở Tiểu Kiều dừng lại ở hai cánh hoa quyến rũ kia , ừm… không biết hôn lên đôi môi kia thì có cảm giác ra sao nhỉ.

Stop ! Dừng lại !

Sở Tiểu Kiều sắc mặt đỏ như gấc , trời ạ , cô vừa mới suy nghĩ cái gì vậy chứ !!!

Bất quá , mặc kệ là khuôn mặt lẫn dáng người đều rất tuyệt mỹ !

Cũng không biết đại thúc đã hơn 30 tuổi đã làm cách gì để có thể duy trì dáng người đẹp đến vậy , ngay cả những sinh viên nam trong trường của cô cũng chẳng có cửa so sánh với đại thúc …….

Thần trí cô một bên ngưng trệ , một bên lại không ngừng nghĩ đến vấn đề kia…….

Vừa lúc Phí Nặc Nam thức dậy , liền nhìn thấy gương mặt thất thần của Tiểu Kiều

Phí Nặc Nam nhướn người hôn lên trán cô , Sở Tiểu Kiều lúc này thần trí đang bay bổng , bất ngờ bị hôn trộm , liền theo bản năng đạp một cước vào cái người kia——————

Một tiếng ” Rầm ” vang lên , hình như có cái gì vừa lăn xuống đất…

Sở Tiểu Kiều nhìn xuống dưới giường , giật mình :” Kia , kia, …. đại thúc , sao chú lại lăn xuống đó vậy ?”

Khuôn mặt Phí Nặc Nam tràn đầy hắc tuyến .Hình như , vừa nãy hình như là cô nhóc này đạp anh xuống .

Không được , lúc này , dù thế nào anh cũng phải chiếm một ít tiện nghi của cô !

Chỉ vào trán , Phí Nặc Nam nói :” Tôi chỉ hôn em một chút thôi mà .”

Sở Tiểu Kiều bĩu môi khinh thường :” Dựa vào cái gì mà thúc dám ?!”

Phí Nặc Nam mỉm cười chỉ chỉ lên trán :” Nơi này “, ” Còn có nơi này nữa ” , ngón tay thon dài chỉ vào hai cánh môi , ” Em chọn mau chọn một trong hai đi .”

Sở Tiểu Kiều tiếp tục bĩu môi :” Chỗ nào cũng không được !”

Phí Nặc Nam cười nụ cười cáo già , mặt dày nói :” Được thôi , vậy thì hôn tôi đi , nói đi , em muốn chỗ nào ? Hay là hôn kiểu Pháp đi ?”

Đại thúc đáng chết ! Đại thúc xấu xa !

Quên đi , hôn một chút cũng không chết người chứ !

[ LĐ : * dưới khán đài * Ồ Ồ ..... Là vậy sao * vỗ tay .... bốp bốp * ]

Sở Tiểu Kiều không phục phỉ báng .

Cô nhướn người lướt nhẹ lên vần trán của anh [ LĐ : * khóc * gì vậy ? Chờ đợi cả buổi trời củng chỉ là lướt nhẹ thôi sao TT_TT ]

Phí Nặc Nam chính vì nụ hôn nho nhỏ này mà thập phần vui sướиɠ ,cả ngày đều cười ngốc nghếch.



Đại thúc ! Tôi không rảnh đùa với chú !

Chuyển Dịch : Dạ Huyên

Edit :Lam Đình

Bởi vì Sở Tiểu Kiều tha thiết năn nỉ , hơn nữa bác sĩ cũng nói cơ thể cô hiện rất tốt cho nên Phí Nặc Nam mới đành chịu cho cô xuất viện.

Kỳ thật , nguyên nhân cô nhất quyết đòi xuất viện rất đơn giản , đại thúc kia hằng ngày đều ngủ chung giường với cô , có trời mới biết anh ta khi nào lên cơn điên lại chỉ vào trán cùng môi rồi bảo cô chọn một nơi hôn vào đó.

Nếu xui xẻo hơn nữa………Anh ta sẽ trực tiếp cưỡng hôn cô………

Sở Tiểu Kiều cảm thấy nên suy nghĩ cho chính mính một chút , bệnh viện đó , có ngốc cô mới ở lại !

Nhưng mà , con cáo gian xảo kia lại cẩn thận tính toán , ngẫm lại , nếu còn ở lại bệnh viên ngày nào thì anh còn được hưởng phúc lợi nhiều nhất , một khi đã ra viện …..Vật nhỏ kia còn không phải sẽ trốn thật xa?

Vì vậy , Phí Nặc Nam ban đầu kiên quyết không đồng ý cho Sở Tiểu Kiều xuất viện.

” Đại thúc , chú nghĩ tôi không nhìn ra được âm mưu của chú ?”

Sở Tiểu Kiều khinh bỉ nhìn anh.

Phí Nặc Nam không biết nói gì để chống đỡ , Sở Tiểu Kiều hừ lạnh :” Quả nhiên tôi đoán không sai mà , chú đúng là con cáo già !”

Nhìn thấy Tiểu Kiều hận đời siết chặt nắm tay , Phí Nặc Nam liền không đành lòng , bất đắc dĩ đáp ứng :” Được rồi , bây giờ tôi gọi điện cho Vilian liền , kêu cậu ta mang thủ tục đến xuất viện cho em . Được rồi chứ? .”

Vừa bước chân khỏi bệnh viên , Sở Tiểu Kiều hận không thể ngẩng đầu , cao giọng hô to , nói ọi người biết rằng cô vừa thoát khỏi nanh vuốt của sắc lang—————

Nhưng mà , Sở Tiểu Kiều còn không kịp vui mừng bao lâu….

Bởi vì————–

” Tiểu Kiều , Tiểu Kiều , có một chiếc Rolls- Royce đang đậu trước cửa trường chúng ta , nè nè , cậu đoán xem là của ai ?”

Vi Vi chạy vọt vào phòng học mặc kệ người xung quanh , luôn miệng hỏi Sở Tiểu Kiều .

Roll- Royce , Sở Tiểu Kiều lắc đầu :” Cậu cho đầu tớ khối đậu hũ chắc ? Ngay cả đứa con nít cũng biết chắc chắn chủ nhân của nó là một kẻ tự mãng, ngu xuẩn !”

” Tự mãng………” Vi Vi vỗ trán , ” Là Rolls-Royce Silver Charm[1] đó , còn nữa…. người ngồi bên trong chính là Phí Nặc Nam ! Vả lại , nếu tớ đoán không lầm thì……Tiểu Kiều , anh ta hình như đang cố ý đợi cậu đó !”

” Rolls-Royce Silver Charm? Như vậy là xe đắt tiền ” Một trận xôn xao.

” Oa , có thể mua được Rolls-Royce nhất định là một người cực kỳ giàu có a!”

” Đúng , nhất định là một con rùa vàng mà , bất quá có điều này chắc chắn các cậu không muốn nghe đâu ! Cô con dâu kim cương của gia đình đó chính là Sở Tiểu Kiều của chúng ta !”

……….

Lập tức chung quanh nổi lên một đợt sóng lớn , đủ loại ánh mắt khác nhau nhắm vào Sở Tiểu Kiều , cô hận mình lúc nãy không nhanh tay bịt mồm Vi Vi lại , Tiểu Kiều nhắm mắt nhắm mũi lôi Vi Vi chạy như điên ra ngoài.

” Vi Vi , cậu đang nói mê sảng cái gì vậy ?! Đại thúc kia ngàn vạn lần không thể nào đến trường học của chúng ta được !” Vửa dứt lời , di động vang chuông , Sở Tiểu Kiều nói , ” Tớ nghe điện thoại xong xử cậu sau , A lô ———————”

Đầu dây bên kia truyền đến một thanh âm làm cho sắc mặt Tiểu Kiều ngày một trắng nhợt.

” Vật nhỏ , tôi đang ở trước cửa trường học của em đây , em muốn tôi đi vào hay em tự đi ra ?”

” Đại thúc , tôi không rảnh đùa với chú !” Sở Tiểu Kiều cắn răng rống giận !

Thêm Bình Luận