Chương 9: Nhớ nhung

Trở về thành phố A cuộc sống của Chu Tước dần dần trở về quỹ đạo. Nhiều lúc cô còn tưởng thời gian ở cùng Kỷ Lãng Tư chỉ là một giấc mơ.

Kỷ Lãng Tư, một người đàn ông xuất sắc 32 tuổi hiện tại đang điều hành một tập đoàn lớn nhất nhì trong nước. 8 năm trước còn từng được huấn luyện trong quân đội, nghe nói nếu trước kia hắn không xuất ngũ thì giờ cũng phải lên chức thượng tướng rồi. Một người đàn ông hoàn hảo như vậy là mơ ước của biết bao nhiêu cô gái. Cô làm sao mà xứng được với hắn chứ.

Chu Tước lăn lộn trên giường có chút chán nản liền mở điện thoại lên mạng xem tin tức. Lướt lên lướt xuống cuối cùng cũng có một tin nổi bật khiến cô nhanh chóng nhấn vào xem.

Tổng giám đốc Lăng Vân Phàm tiếp tục mở rộng phạm vi hợp tác tới thành phố A. Hợp đồng trị giá hàng chục ngàn tỷ... Liệu là bước ngoặc lớn hay là con đường vào ngõ cụt?

Nhìn vào nội dung tiêu đề lần này thật khác xa những bài báo lần trước liên quan tới Lăng Vân Phàm. Nghe nói hắn ta đang đứng trước bờ vực phá sản? Người đàn ông kiêu ngạo này làm sao mà có thể chịu nổi được đả kích này chứ?

Lăng Vân Phàm, anh nói xem đây có phải là quả báo của anh không?

Chu Tước mỉm cười thê lương... Cảnh tượng năm đó như một đoạn video lặp đi lặp lại trong đầu cô.

"Chu Tước, chỉ cần bây giờ cô cầu xin tôi... Tôi sẽ giúp cô." Người đàn ông cao ngạo kia nhìn cô mỉm cười tàn ác.

"Cầu xin anh? Không thể nào! Dù có chết tôi cũng không cầu xin loại cầm thú như anh" Thân ảnh của cô gầy gò từng cơn gió mạnh bay qua khiến cô chao đảo muốn ngã. Nhưng cô vẫn quật cường nhìn gã đàn ông trước mặt...

"Thật cứng đầu.... Đem cô ta về." Lăng Vân Phàm nhàn nhạt nói với đám vệ sĩ phía sau. Dù có thế nào thì cô cũng không được phép phá hỏng kế hoạch của hắn.

"Hừ... Dù làm ma tôi cũng không tha cho anh đâu." Chu Tước lùi lại vài bước sau đó nhanh chóng lao xuống vách núi. Cơ thể của cô nặng nề rơi xuống, tiếng gió lớn không ngừng thét gào bên tai.

Dù sao trên thế giới này cũng không ai chịu tin tưởng cô, bọn họ chỉ xem cô là thứ mụn nhọt dù đau đớn nhưng lại không thể trừ bỏ. Cô chính là nỗi nhục của gia đình, một đứa con bị lưu lạc bao năm trở về nhà của mình. Nhưng ngôi nhà này sẽ là một ngôi nhà hoàn hảo nếu không có cô...

Thân thể của cô dần dần chìm vào trong nước, cái giá lạnh của nước biển khiến cô càng thanh tỉnh.

"Tít! Tít tít! Tít tít!" Chu Tước giật mình tỉnh dậy vươn tay tắt đồng hồ báo thức.

Không ngờ cô lại gặp ác mộng, không! đây vốn không phải là ác mộng. Nó là kí ức, là quá khứ đáng sợ của cô nhưng đã lâu rồi cô mới mơ giấc mộng đáng sợ này. Chắc chắn đây là hậu quả của việc đêm qua cô đã xem tin tức về Lăng Vân Phàm.

Chu Tước bật dậy nhanh chóng vệ sinh cá nhân, nhìn bản thân trong gương khiến cô có chút ngẩn ngơ. Mái tóc của cô đã dần dài ra, lần trước bị người phụ nữ tàn ác kia cắt mất cũng may là ả không thật sự cắt trọc tóc cô. Bởi vì không thường xuyên sử dụng hóa chất nên tóc cô rất khỏe lại còn bóng mượt, chưa tới một tháng tóc đã dài ngang cằm rồi.

Chu Tước vươn vai nhanh chóng thay đồ rồi tới nơi làm việc, lần trước vì gặp chuyện trên chiếc du thuyền kia nên cô đã xin nghỉ công việc ở đó. Sau đó rất nhanh cô lại xin được một chân chạy bàn ở một quán cà phê nhỏ tại trung tâm thành phố A.

Tại công ty của Kỷ Lãng Tư, hắn nhàn nhạt hút một điếu thuốc nhìn ra phía bên ngoài thông qua lớp kính dày kia.

"Ê, boss lại suy tư nữa rồi." Nam thư ký nói với người trợ lý.

"Haiz... từ khi trở về sau ngày đó, ngày nào thì ngài ấy cũng vậy. Cứ như là đang yêu vậy..." Nam trợ lý cũng là cánh tay đắc lực của Kỷ Lãng Tư lắc đầu. Đây là lần đầu tiên anh ta thấy tổng giám đốc của mình suy tư vì một cô gái.

Lần đó khi anh ta cùng vài vệ sĩ tới thị trấn nhỏ kia liền thấy ông chủ của mình ngồi chung với một cô gái. Ban đầu hắn còn không quan tâm nhưng lúc ông chủ lên xe còn nhàn nhạt gọi cô gái kia theo, sau đó còn lấy một chai nước cho cô ấy uống. Thậm chí còn nhắc nhở cô ấy cẩn thận mắc nghẹn...

Tuy ông chủ của hắn không ít lần vướng tin đồn hẹn hò cùng những nữ minh tinh hoặc một tiểu thư nhà giàu nào đó. Nhưng ông chủ lại chưa từng đối với họ ân cần như vậy, có một lần anh ta còn bắt gặp ông chủ làm một tiểu thư người ngoại quốc khóc.

"Này, mà cậu đang cầm gì vậy?" Nam trợ lý nhìn đống tài liệu trên tay người thư ký mặt liền biến đen.

"Ối... quên mất, lúc nãy thư ký của Lăng tổng, Lăng thị có tới đây muốn nhờ tôi sắp xếp cuộc gặp mặt với boss của chúng ta. Ngay cả hợp đồng cũng đưa cho tôi cầm nói là muốn boss của chúng ta xem qua nếu không có gì sai sót thì sẽ cùng nhau kí kết." Nam thư kí lúng túng nói.

"Ồ... Vậy mà giờ cậu còn dám đứng đây à?" Nam trợ lý nhàn nhạt nói khi thấy người thư ký kia vội vã chạy vào phòng ông chủ liền lắc đầu. Đúng là người mới có khác.