Chương 209:
Cô nằm thẳng tắm, mặc cho Nam Cung Hàn làm gì thì làm, cố nén phản ứng cơ thể, làm một cây gậy gô.
Ngón tay thon dài của Nam Cung Hàn từ từ di chuyển, mơn trớn từng chsut da thịt tỉnh tế của Diệp Ánh Du, nhưng không được đáp lại chút nào, giống nhưu Diệp Ánh Du hóa đá, cô không phối hợp làm ngọn lửa trong mắt anh hơi tắt.
Sự hào hứng biến mất, sự tức giận trào lên.
“Giỏi lắm!” Nam Cung Hàn hừ lạnh một tiếng, nắm đấm hướng thẳng về phía gò má Diệp Ánh Du lao đến.
Diệp Ánh Du nhắm mắt lại, lại không trốn không né. Dù là bị Nam Cung Hàn đánh một trận, cô cũng không muốn xảy ra hành động thân mật với anh.
Ngay lúc chạm đến da thịt cô, Nam Cung Hàn bỗng nhiên đấm thắng xuống giường, nổi giận mắng: “Shit!”
Cơ thể Diệp Ánh Du theo lực rất mạnh của nệm lắc lư lên xuống giống như thuyền nhỏ chìm nổi trên biển, làm cho người khác bất an. Cô nhịn không được một tay nắm lấy ga giường, một †ay giữ áo choàng năm của Nam Cung Hàn, lại không cẩn thận giật dây áo buộc hờ trên người anh xuống.
“Xin lỗi, tôi không cố ý.” Diệp Ánh Du vặn lông mày, vội vàng nói xin lỗi, còn vội vàng thu tay lại. Bởi vì cánh tay vừa dùng sức, miệng vết thương truyên đến cảm giác đau, cô hét lê: “Á, đau…”
Sắc mặt Nam Cung Hàn đen lại, giữ tay cô, nhìn thấy vết máu tràn ra, đè tay cô xuống giường, nghiêm nghị uy hϊếp: “Lộn xôn nữa thì tôi ăn cô.” Anh xoay người nằm thẳng trên giường, nhắm mắt lại, kiềm chế ngọn lửa trong cơ thể.
Diệp Ánh Du hiểu ý anh, cho dù cánh tay đau không chịu được cũng không cử động thêm chút nào, tất cả tâm trí đều dùng để phòng bị Nam Cung Hàn.
Một lát sau, cơn đau nhức dịu lại, cũng không thấy người đàn ông kia có động tác gì. Trong lòng cô mỏi mệt, hơi thở chậm dần, cứ vậy ngủ thϊếp đi.
Ngày hôm sau, cuộc đấu thầu sẽ chính thức bắt đầu.
Diệp Ánh Du được Nam Cung Hàn đưa đến khu vực đấu thầu và ngồi vào vị trí đẹp nhất, chờ đợi trả giá.
Lần này có tổng cộng sáu lô đất được đấu thầu với các điều kiện khác nhau. Khi Nam Cung Hàn và Diệp Châu Tuấn đều quan tâm đến đấu thầu thì những người có thực lực yếu hơn sẽ tự giác có ý thức đặt mục tiêu vào khu đất kém hơn về vị trí địa lý, diện tích đất hoặc môi trường xung quanh.
Ba lô đất đầu tiên có nhiều người tham gia đấu thầu nhất, hồ sơ mời thầu đều đã được giao trước, trên cơ sở này có sự cạnh tranh về giá.
Hai chân Nam Cung Hàn vắt chéo, anh bình thản ung dung dựa vào ghế ngồi, rút một điếu xì gà hình kim tự tháp đưa đến trước mặt Diệp Ánh Du.
“Anh làm gì vậy?” Diệp Ánh Du sửng sốt, ánh mắt đang nhìn về phía giá cả đang không ngừng tăng lên nhìn thẳng vào anh, từ chối nói: “Tôi không hút thuốc.” Mặc dù xì gà đắt tiền và được giới nhà giàu yêu thích nhưng cô cũng không có suy nghĩ hút thử.
Trần Minh Toàn ngồi ở hàng ghế sau hai người thấy thế liền câm cây kéo màu vàng ở trên mặt bàn đưa cho Diệp Ánh Du: “Cô Du, anh ấy muốn cô cắt điếu xì gà này.”