Cô nhịn không được hít một hơi.“Kết hôn? Chúng ta? Này, chuyện này không thể nào! Đêm qua tôi uống say, phần tài liệu này không tính là gì hết!”Ánh mắt Lục Cảnh Thâm nhìn cô lạnh lùng, cười lạnh.“Khi muốn ngủ với người ta, nói ký tên liền ký tên.
Bây giờ nhắc tới quần cũng không nghĩ thừa nhận?”Cảnh Ninh: “...”“A!”Anh cười lạnh một tiếng, mang theo tia mỉa mai.Nhất thời Cảnh Ninh không biết nên nói cái gì mới tốt.
Nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Đây cũng là chuyện tôi tình anh nguyện, tại sao có thể toàn trách tôi chứ?”Cô là con gái, nếu anh không đồng ý, cô còn có thể mạnh hơn không được?Nhưng không ngờ, giây tiếp theo, người nào đó trực tiếp cởi nút áo sơ mi của mình.“Biết em sẽ không thừa nhận, tôi còn để lại chứng cứ.”Cảnh Ninh thuận theo động tác của anh nhìn qua, cởi ra ai cúc áo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo.
Phía dưới mơ hồ che kín dấu hôn ái muội và vết cào.Có thể thấy được tối hôm qua kịch liệt đến cỡ nào!Cô có cảm xúc muốn che mặt chạy trốn!Mạnh hơn nhất thời sướиɠ, tỉnh lại hóa hỏa thiêu!Dưới sự nhắc nhở tha thiết của người đàn ông, cuối cùng cô cũng nhớ đến hôm qua mình nhiệt tình đến thế nào.
Nháy mắt mặt cô đỏ ửng như hai trái cà chua chín.“Rất xin lỗi! Tôi thật sự không cố ý.
Nếu không thì thế này đi! Anh cần bồi thường bao nhiêu, tôi sẽ đồng ý với anh.
Chính là hôn này… Có thể không kết hay không?”Ánh mắt Lục Cảnh Thâm lạnh lẽo liếc nhìn cô một cái, đáy mắt ẩn ẩn tỏa ra sự lạnh lẽo.“Bồi thường? Được thôi! Tô Mục.”“Vâng.”Tô Mục tiến lên, trên tay cầm một chiếc Ipad, ngón tay ở trên lướt lướt vài cái, sau đó đặt Ipad trước mặt Cảnh Ninh.“Cô Cảnh, đây là danh sách nhà giàu độc thân toàn cầu mới được công bố tháng trước của Forbes.
Thông tin mới nhất có người nguyện ý ra giá ba trăm triệu chỉ cần được ngủ một đêm với tổng giám đốc.
Cô có thể tham khảo qua.”Cảnh Ninh sợ đến mức há hốc miệng.Ánh mắt đảo qua Ipad, ảnh chụp người đàn ông trên đó tự phụ lãnh ngạo, ánh mắt sắc bén như là bắn ra từ màn hình, muốn bắn thủng cô.Cô đành nuốt ngụm nước miếng.“Ý của anh là, nếu tôi muốn bồi thường, phải trả ba trăm triệu?”“Đúng vậy.”Đột nhiên Cảnh Ninh cảm thấy như tiên nhân nhảy.Cô nghi ngờ nhìn anh, càng nhìn càng cảm thấy người trước mắt hơi quen mặt, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.Lại cúi đầu nhìn về phía Ipad và tên trên giấy kết hôn.Lục… Cảnh… Thâm…Lục Cảnh Thâm???!!!Trời mẹ! Trời mẹ!Cảnh Ninh cảm thấy trên đỉnh đầu có một đàn ngựa chạy qua, không khỏi muốn nhảy dựng lên khỏi ghế.Cô nói tại sao tên này quen tai như vậy, hóa ra là anh?Người thừa kế tài phiệt Lục Thị, tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị, khách quý thường trú trên danh sách đại gia của Forbes.
Truyền thuyết anh thân là phú khả địch quốc, bối cảnh càng thần bí khó dò.Mấy năm trước anh sáng lập ra Quốc Tế An Bình, lấy thế sét đánh không kịp bịt tai quật khởi.
Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi đã chiếm cứ nửa giang sơn ngành sản xuất vui chơi giải trí, quả thật được xưng là kỳ tích.Nhất thời cô im lặng xuống dưới.Lúc trước cô còn cảm thấy ba trăm triệu quá đắt, bây giờ đã biết thân phận anh, không thể không nói, có vài người chính là có giá đắt thế này.Thật cẩn thận mở miệng: “Cái kia… Chúng ta có thể bàn bạc một chút, đổi cách bồi thường được hay không?”Người đàn ông đối diện hơi nhướng mày, ánh mắt hơi lạnh lẽo.“Ừm?”“Ba trăm triệu… Xác thật tôi không có nổi.”“Vậy thì không có gì để bàn bạc.”Rõ ràng anh hơi không vui, một ánh mắt, Tô Mục lập tức tiến lên thu hồi tài liệu trên bàn, cung kính lùi xuống.Cảnh Ninh há mồm, còn muốn nói cái gì đó nhưng chạm đến ánh mắt lạnh lùng của y, sợ đến mức lập tức ngậm miệng.Lục Cảnh Thâm lạnh lùng nói: “Tôi cho em ba ngày, cắt đứt rõ hết tất cả quá khứ.
Ba ngày sau tôi điều người đến đón em, về sau nơi này chính là nhà của em.”Cảnh Ninh khóc không ra nước mắt.Biết phản kháng đã vô dụng, chỉ có thể sửa miệng: “Có thể cho thêm mấy ngày hay không?”“Ồ!”Cảnh Ninh: “...”.