Chương 44: Yêu nghiệt (H)

Hơi men nồng đậm trong không khí, cảm giác nóng bỏng nung nấu tâm trí. Từng nụ hôn buông ra mang theo sự khao khát yêu thương, môi lưỡi day dưa đưa đẩy, tâm hồn hòa quyện cùng nhau, khúc nhạc du͙© vọиɠ vô hình tấu lên. Khuynh Kỳ ngồi trên người Lý Nhu, đem khu vực cấm mật ma sát với hai chân Lý Nhu, khóe miệng vui vẻ thoát ra thanh âm yêu nghiệt quyến rũ. Lý Nhu hai mắt nhắm hờ, đưa lưỡi quấn chặt lấy lưỡi Khuynh Kỳ đẩy vào trong khoang miệng cô ấy, nhẹ nhàng nếm hương vị của đối phương. Du͙© vọиɠ cháy bỏng càng lúc càng nóng, khiến hai người hận chẳng thể cùng người trước mắt nhanh chóng lao vào vòng xoáy, chấp nhận để tâm trí mờ ảo không cần tỉnh táo. Lý Nhu rời khỏi đôi môi có chút sưng đỏ của Khuynh Kỳ, khẽ hôn lên má cô ấy, dọc theo đường lối khuôn mặt di chuyển nụ hôn xuống hướng xương quai xanh điên cuồng liếʍ láp. Hai tay ma mãnh không nhàn rỗi, nhẹ nhàng vuốt ve thắt lưng của Khuynh Kỳ, từng cử chỉ đều phi thường ôn nhu. Khuynh Kỳ ngửa đầu ra phía sau, thưởng thức sự ma sát của Lý Nhu trên cơ thể mình, cả người cô hoàn toàn bị ngọn lửa du͙© vọиɠ từng chút từng chút thiêu đốt. Hưng phấn bao vây lấy đại não, đem cô va vào đợt sóng tình

"A…ưm…"

Lý Nhu nghe được thanh âm mềm mại liền biến thành thú dữ, hai tay buông lỏng thắt lưng của Khuynh Kỳ, di chuyển đến mép áo, mạnh tay xé đi rào cản. Mảnh vải rớt xuống, phơi bày thân hình mê hoặc nhân thế của Khuynh Kỳ, thứ này quá mê người, thật sự có thể khiến người ta muốn phạm tội. Lý Nhu cảm thấy cổ họng mình khô rát đến khó chịu, cô thừa nhận giây phút này cô đối với Khuynh Kỳ đã nảy sinh tình cảm quỷ dị

"Tại sao dừng lại?"

Xúc cảm từ những cái vuốt ve đột nhiên biến mất, khiến Khuynh Kỳ bực bội, cúi đầu liền bắt gặp ánh mắt si mê hỗn loạn của Lý Nhu nhìn thân thể mình, mĩ nhân bật cười ra tiếng, yêu nghiệt dí sát lại bên tai Lý Nhu thổi khí khıêυ khí©h

"Này…tôi muốn"

Lý Nhu như người mê tỉnh giấc, quay sang nhìn Khuynh Kỳ, trực tiếp đem môi mình dán lên môi cô ấy, đưa lưỡi mạnh mẽ công thành, quét sạch mật ngọt bên trong. Tay Khuynh Kỳ rời khỏi cổ Lý Nhu trườn xuống bên dưới cầm lấy bàn tay u lì nhút nhát của ai đó đặt lên ngực mình, lộ liễu gợi ý. Cảm giác mềm mại rất nhanh đập nát lý trí sau cùng của Lý Nhu. Không khí nóng bỏng, hô hấp của hai người càng tạo thêm ái muội khó kiềm nén. Lý Nhu để cho Khuynh Kỳ nằm xuống ghế, thân thể đè lên trên, hai tay để ở trước ngực đối phương khi thì xoa bóp khi thì đong đưa. Nụ hôn rơi xuống người Khuynh Kỳ càng lúc càng dày đặc, ấn ký đỏ chót vô tình hữu ý được để lại ở mỗi nơi Lý Nhu đi qua. Một nụ hôn châm ngòi nổ cho cảm xúc, đã quá muộn để quay lại. Áo ngực được tháo ra, hai khỏa mềm mại nhanh chóng cùng không khí bên ngoài tiếp xúc, có chút lạnh lại pha lẫn nóng bức lạ thường

"Lãnh tiểu thư, cô thật đẹp…"

Lý Nhu hít một ngụm khí, chỉ cảm thấy nhưng hô hấp của mình sắp bị ngưng trệ, trái tim từ lâu đã muốn ngừng đập. Bàn tay mang theo tia run rẩy, đặt lên khỏa mềm mại, hết sức ôn nhu xoa nắn, hai ngón tay bắt lấy nụ hoa trước ngực ra sức day dưa đến lúc nó kiêu ngạo vểnh cao mới hài lòng buông tha

"ưʍ.."

Bị trêu chọc, Khuynh Kỳ khó chịu, ửng người, đem ngực mình dâng đến miệng ai kia, khóe môi không ngừng thoát ra những thanh âm yêu kiều, mị hoặc. Lý Nhu đưa tay vòng qua lưng Khuynh Kỳ trượt xuống mông nhỏ, xấu xa bóp chặt, đầu vùi vào ngực của Khuynh Kỳ há miệng tham lam ngậm lấy nụ hoa trước ngực, dùng sức mυ"ŧ chặt rồi lại liếʍ xung quanh. Kɧoáı ©ảʍ đánh úp, Khuynh Kỳ cong người hưởng thụ, thanh âm rêи ɾỉ càng lớn

"A…ưm…thật thoải mái…a….ưʍ.."

Lý Nhu liếʍ mυ"ŧ thẳng đến nụ hoa sưng đỏ, mới thả ra, di đầu lưỡi từ ngực dọc theo cơ thể Khuynh Kỳ dạo chơi khắp nơi. Cô đưa tay đem váy của Khuynh Kỳ tuột xuống đến đầu gối, khu vực cấm địa mờ ảo hiện ra, đánh tung kiềm nén của Lý Nhu. Bỗng nhiên Khuynh Kỳ bật dậy, đẩy Lý Nhu nằm xuống ghế, bá đạo đứng lên đem váy cùng qυầи ɭóŧ toàn bộ cởi ra vứt sang một bên, cả thân thể trần trụi trực tiếp nằm đè lên Lý Nhu dán chặt vào cơ thể cô ấy. Hương thơm từ cơ thể Khuynh Kỳ tỏa ra càng thêm quyến rũ chết người, thân thể mịn màng làn da trắng nõn toàn bộ đều phơi bày trước mắt Lý Nhu. Cái kia, cái kia, chính là ánh mắt có thể câu hồn đoạt phách, yêu nghiệt trong các yêu nghiệt.

"Lãnh tiểu thư…"

"Gọi tên em"

Giọng Khuynh Kỳ vẫn còn trộn lẫn du͙© vọиɠ, kiều mị làm người ta khó mà kháng cự, chỉ có thể nghe theo. Hai tay Khuynh Kỳ chống ở hai bên cơ thể Lý Nhu, mị nhãn liên tục quấy rầy khıêυ khí©h, bên dưới lại không ngừng ma sát cấm địa vào đùi Lý Nhu

"Khuynh Kỳ…"

Cơ thể Khuynh Kỳ ma sát một chút, Lý Nhu lại thèm khát thêm một chút, hai tay liền tự nhiên đỡ lấy eo Khuynh Kỳ, lợi dụng ăn vụng không ngừng. Khuynh Kỳ nhoẻn miệng cười, cúi người tiến lại gần Lý Nhu, vùi vào hõm cổ cô ấy, đưa lưỡi liếʍ nhẹ, cảm giác Lý Nhu run rẩy kí©ɧ ŧìиɧ, mĩ nhân cắn lấy phần thịt, mà mυ"ŧ chặt. Lý Nhu cong chân, chen vào giữa hai chân đối phương, thô bạo ma sát vào giữa hai chân

"A….ưm…Lý Nhu…a"

Luồng nước ấm xẹt ngang qua bụng, không ít chất nhầy tuôn ra dính lên cả trên đùi Lý Nhu, sự ẩm ướt dính dính lại ấm áp kì lạ, khiến Lý Nhu càng gia tăng ma sát. Loại dằn vặt kiểu này làm Khuynh Kỳ phi thường khó chịu, muốn lại không được, bèn chặn lấy động tác của Lý Nhu, ném cho cô một nụ cười mang hơi hướng nguy hiểm đến cực độ. Vòng eo mềm mại không xương lắc lư dịch lên phía trước, đem gương mặt của Lý Nhu đặt vào giữa hai chân mình, thảm thực vật bí ẩn phơi bày rõ nét trước mắt Lý Nhu, một tay khẽ trườn xuống bên dưới động chạm vào hạt đậu của bản thân, tay kia để ở trên ngực mình tự xoa bóp. Khuynh Kỳ ngửa đầu thở dốc, tiếng rêи ɾỉ phát sinh càng nhiều

"A…ưʍ..aaa…"

Lý Nhu bị một loạt động tác của Khuynh Kỳ điên đảo thần hồn, không cách nào thưởng lãm một màn trước mắt, hai tay ôm lấy đùi Khuynh Kỳ kéo xuống, thuận tiện để hang động ẩm ướt đặt ngay miệng mình. Cô tham lam đưa lưỡi liếʍ lấy niêm dịch trước cửa hang động, như nếm mỹ vị ngon nhất trên đời. Lưỡi mềm mại, lướt qua lại nơi cấm mật, thỉnh thoảng còn nghịch ngợm chui vào hang động khuấy phá

"A…Sâu hơn…em muốn…ưm…a"

Kɧoáı ©ảʍ dạt dào, sóng tình mạnh mẽ xô đẩy, ánh mắt cả hai tràn ngập mê hoặc, cảm giác nóng rực trong đó như ngọn lửa không thể dập tắt. Khuynh Kỳ cong người, phía dưới kéo đến luồng nhiệt rõ rệt, dòng chảy nóng bỏng tuôn ra khỏi hang động.

"Em là yêu nghiệt"

Lý Nhu ngồi dậy, khóe môi vẫn còn sót lại chút dịch ngọt, cô hôn lên môi Khuynh Kỳ, quấn chặt lấy lưỡi cô ấy, một lần nữa áp lên trên, bàn tay trượt xuống phía dưới, ý thức đã sớm bị du͙© vọиɠ dẫn dắt, ngón tay tách nhẹ cấm đạo dần dần tiến sâu vào bên trong. Đột nhiên cản trở xuất hiện, khiến Lý Nhu trừng mắt hướng Khuynh Kỳ khó xử

"Vào đi"

Khuynh Kỳ đưa tay nắm lấy bàn tay của Lý Nhu, mạnh mẽ đưa sâu vào trong cơ thể mình. Cảm giác xé toạc xuất hiện, đau đớn thấu tận tâm can khiến Khuynh Kỳ nhắm mắt, cắn chặt môi chịu đựng

"Xin lỗi. Sẽ không đau nữa, không sao"

Lý Nhu nhẹ nhàng hôn lên môi Khuynh Kỳ, liếʍ nhẹ vết cắn trên môi, mà trong lòng thương tiếc vô hạn. Khuynh Kỳ ôm chặt lấy Lý Nhu, ngón tay dùng sức bám vào lưng Lý Nhu, trán cũng xuất hiện mồ hôi lạnh, khóe mắt vô hình chảy ra một giọt nước mắt. Lý Nhu luống cuống, cử chỉ ra vào cũng phi thường cẩn thận, từng chút từng chút ma sát bên trong. Cảm giác thít chặt dần dần thả lỏng hơn, du͙© vọиɠ cũng ùa về thổi bùng nhiệt nóng. Tần suất luân động của ngón tay từ nhanh thành chậm, kɧoáı ©ảʍ cũng mãnh liệt hơn

"A…muốn em…Lý Nhu..cho em nữa…ân…a..a..ưʍ.."

Khuynh Kỳ chìm vào biển tình, trước mắt là một mảng du͙© vọиɠ dẫn dắt, kí©h thí©ɧ như vậy khiến cô có chút chịu không nổi, muốn đem hai chân kẹp chặt. Lại rất nhanh bị Lý Nhu nắm lấy một chân đặt lên vai, hai chân mở rộng thêm, ngón tay của Lý Nhu cũng thuận thế mà trượt sâu vào bên trong. Niêm dịch tiết ra ngày càng nhiều, gần như thấm ướt tay của Lý Nhu, tiếng rêи ɾỉ lại bao trùm cả phòng khách, lớn đến mức đứng ngoài cửa liền có thể nghe thấy

"A…ưm…em sắp…a…ưʍ..nhanh lên nữa…ân…"

Lý Nhu cúi người đem nụ hoa kiêu ngạo ngậm vào miệng nhiệt tình mà mυ"ŧ lấy, còn dùng răng cắn lên thả sức chà đạp viên ngọc nhỏ. Bên dưới từ một ngón biến thành hai ngón, điên cuồng ra vào, cũng bởi vì tần suất của Lý Nhu đột ngột tăng nhanh khiến Khynh Kỳ bị cuốn theo tận lực phối hợp, mở thật rộng hai chân làm hai ngón tay của Lý Nhu càng vào càng sâu thêm một chút. Nhưng Lý Nhu xấu xa, nhìn thấy Khuynh Kỳ vì du͙© vọиɠ mà trở nên phóng túng, lại thả chậm tốc độ, lúc sâu lúc nông để trêu chọc

"Em thấy thế nào?"

Vốn tình hình kích động ngày càng kịch liệt, lại đột nhiên trở nên ảm đạm, cảm giác ở trên thiên đường lại rơi xuống địa ngục, khát cầu du͙© vọиɠ kêu gào tham lam đòi hỏi, Khuynh Kỳ hậm hực, phùng má nắm lấy Lý Nhu kéo lên, mặt đối mặt

"Cho em…"

Khuynh Kỳ tựa hồ biến thành thiếu nữ thẹn thùng, thở dốc, nhỏ giọng nói, sau đó không đợi Lý Nhu đáp lời, liền hôn lên môi đối phương, yêu nghiệt đưa lưỡi vào khoang miệng đối phương, tay nắm lấy tay Lý Nhu đẩy vào cơ thể mình thật sâu, nhắc nhở cô ấy mau chóng thỏa mãn cho cô

"Yêu nghiệt"

Lý Nhu mỉm cười, ánh mắt cong thành hình bán nguyệt, đáp lại nụ hôn của Khuynh Kỳ, hai ngón tay dính đầy mật dịch cũng nhanh chóng tiếp tục công việc, mãnh liệt ra vào, lần thúc sau lại sâu hơn lần thúc trước. Thẳng đến khi, bên dưới ép chặt, cả cơ thể Khuynh Kỳ trở nên căng thẳng, Lý Nhu mới đem hai ngón tay rút ra, một dòng nước suối ẩn ẩn mang theo chút hồng nhuận ồ ạt trào ra bên ngoài hang động. Lý Nhu trườn lên hôn lên chóp mũi Khuynh Kỳ, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán, thanh âm ôn nhu như nước thỏ thẻ

"Em mệt không, ngủ nhé?"

Khuynh Kỳ mệt mỏi rả rời, làm sao đủ hơi sức trả lời, chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó chui vào lòng Lý Nhu ngoan ngoãn như con mèo nhỏ chìm vào giấc mộng. Lý Nhu híp mắt mỉm cười, cởi lấy quần áo trên người mình đắp lên cho Khuynh Kỳ, sau đó ôm lấy giai nhân dịch sát người vào mép ghế nằm xuống, bản thân mắng chửi chính mình, lần sau có làm cũng phải làm ở giường êm chăn ấm, ghế sofa quá nhiên không phải nơi lý tưởng.

***Ta là phân cách tuyến -_-***

Tác giả : Quà sinh nhật cho Tử Du, sinh nhật vui vẻ ngen =))))))))