Chương 51

Chương 51

Lương Tiểu Ý cúi đâu nhìn xuống, sự phẫn uất nảy lên trong lòng…

Cô bỗng nhiên ngẩng đầu, hung hãn trừng mắt nhìn cô gái kia, nghiêm túc lên án nói: “Cô cố ý! Dây chuyền trân châu có thể mọc chân chạy.

đến dưới chân tôi được sao!” Muốn bắt nạt người khác cũng không phải bặt nạt băng cách này.

“ồ… Lúc cô hại Ôn Tình Noãn, không phải cũng là cố ý sao?” Cô gái xinh đẹp mặc lễ phục màu đen phụ họa nói: “Đối phó loại phụ nữ như cô, cần phải không từ thủ đoạn. Thủ đoạn xấu xa đến đâu cũng bằng trong lúc phẫu thuật hạ độc thủ với tình địch của mình”

Lương Tiểu Ý đang muốn tranh luận, Ôn Tình Tuyết đã ra tay vượt quá dự kiến của tất cả mọi người, cô ta túm lấy mái ngắn ngang vai của Lương Tiểu Ý, lôi Lương Tiểu Ý đi về phía bể bơi.

Nhìn bể bơi càng ngày càng gần, Lương Tiểu Ý hoảng rồi… Khi còn bé cô từng bị đuối nước, từ lúc đó đối với những nơi như hồ nước, dòng sông, bể bơi xuất hiện một loại bản năng sợ hãi.

“Cô thả tôi ra! Mau buông tôi raI”

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, sắp bị chết đuối rồi… Nhìn làn nước xanh trong, bể bơi to lớn, giờ phút chúng ở trong mắt của cô không khác gì một cái miệng lớn sẽ ăn thịt người!

Hai chân Lương Tiểu Ý như nhữn ra, đáy mắt hiện nỗi sợ hãi khổng lồ, cô giãy dụa dữ dội, “Cứu tôi, mau cứu tôi, ai đó mau tới cứu tôi!”

Đôi mắt cô hốt hoảng tìm kiếm xung quanh, không có ai cả, không tìm thấy bất kỳ một người nào có thể giúp cô, trong mắt cô giờ đây đều là những cô gái mặc quần áo sang trọng, trang điểm tinh tế, không còn một người nào có thể tới cứu cô.

Tô Lương Mặc, đúng rồi! … Tô Lương Mặc sẽ không để mặc cô bị người khác bắt nạt. Giống như buổi trưa hôm nay cô bị cô tiếp tân tên Mạnh Điềm Điềm kia ức hϊếp sỉ nhục, anh giống như thần tiên xuất hiện để cứu vớt cô, bảo vệ cô, làm chỗ dựa cho cô trước mặt mọi người.

Lương Tiểu Ý bối rối nhìn xung quanh… Tô Lương Mặc, Tô Lương Mặc đâu rồi?

Một tiếng cười nhạo, trêu trọc vang lên: “Lương Tiểu Ý, cô đang chờ anh Mặc sao? Anh ấy sẽ không tới đâu!”

“Cô nói dối, anh Tô chắc chắn sẽ nhận ra tôi đã biến mất. Anh ấy nhất định sẽ đến” Lương Tiểu Ý cãi lại.

Cô vừa nói xong, những người phụ nữ vây xung quanh đều cười nghiêng ngả, giống như nghe được câu chuyện cười vô cùng hài hước, Ôn Tình Tuyết ngồi xuống bên cạnh người Lương Tiểu Ý, tay phải bỗng nhiên dùng sức túm chặt tóc của Lương Tiểu Ý, trong mắt lóe lên sự tàn nhẫn vô cùng rõ ràng: “Lương Tiểu Ý, giáo sư Lương. Cô tốt xấu cũng là người học y, dùng cái đầu ngốc nghếch kia của cô suy nghĩ một chút.

Chẳng lẽ anh Mặc không biết đây là bữa tiệc của nhà họ Ôn hay sao? Chẳng lẽ anh ấy không biết người nhà họ Ôn hận cô đến mức sao?

Thế nhưng vì sao anh ấy rõ ràng đã biết hết tất cả, còn mang cô đến tham dự tiệc chúc mừng sinh nhật của cha tôi?”

Khóe môi Ôn Tình Tuyết khẽ nhếch lên, nhìn chăm chằm Lương Tiểu Ý đang bị mình túm tóc, nằm rạp người trên mặt đất, trong lòng có một nỗi vui sướиɠ không thể nói rõ… Anh Mặc là của cô! Ai cũng không thể cướp anh ấy khỏi tay cô!

Ôn Tình Tuyết cô rốt cuộc cũng đợi được ả đàn bà khốn nạn Ôn Tình Noãn kia biến thành người thực vật, cô ta cũng không thể tiếp tục ngăn cản cô được nữa, kết quả chức vị “Tô phu nhân” lại bị con ả mập mạp chết bầm này nhanh chân giành trước.

Nghĩ đến đây, hận ý trong lòng Ôn Tình Tuyết càng thêm mãnh liệt, lời nói của cô ta càng ngày càng khắc nghiệt , “Đồ mập mạp chết bầm, cô nghĩ lại xem, cô có cái gì? Khuôn mặt? Dáng người? … Ha ha, những thứ này cô đều không có, mà cô, lại là người mà anh Mặc hận nhất, vì sao anh ấy lại cưới cô? Anh ấy yêu cô sao?” Ôn Tình Tuyết môi đỏ mấp máy, “Cô tỉnh lại đi, anh ấy, Tô Lương Mặc, người chồng trên danh nghĩa của cô, mang cô đến bữa tiệc sinh nhật của cha vị hôn thê trước!

Đây là nhà họ Ôn, tôi kéo cô lên lầu thay quần áo, anh Mặc lập tức vui vẻ đồng ý… Anh ấy thông minh như vậy, chẳng lẽ lại không nghĩ tới việc cô đi theo người nhà họ Ôn sẽ gặp phải chuyện gì sao?”

Xoạt!