Diệp Ảnh Quân nghe cuộc điện thoại từ bà nội Diệp đang ở cùng Chu Huệ Di, anh ta ngay lập tức nhanh chóng đến nhà cô ta,
Lúc anh ta đến thì bà nội Diệp đã đi từ bao giờ, chỉ có Chu Huệ Di vẫn còn ngồi ở bên trong mà gục đầu u ám buồn bã khóc nức nở, anh nhìn thấy vậy liền chạy đến bên cạnh cô ôm lấy cô ta hỏi, "Huệ Di, em không sao chứ "
Chu Huệ Di đang cúi đầu khóc lóc, cô liền ngước lên nhìn anh với đôi mắt đẩm lệ nói,"Anh... Có phải chuyện anh kết hôn là thật phải không "
Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô đang khóc rất nhiều, anh ta liền ôm chặt lấy cô mà vỗ về giải thích cho cô ta nghe, "Em nghe anh nói, đây chỉ là quyết định do hai bên gia đình, anh vẫn chưa chấp nhận cô ta "
Chu Duệ Di lúc này mới cau mày khóc lóc, và cô ta cũng xác định điều đó là sự thật, cô ngay lập tức mạnh tay đẩy anh ra nói giọng lớn tiếng trách cứ anh, "Còn chưa chấp nhận, bà nội của anh đã nói với em tuần sau anh sẽ kết hôn, anh sao anh lại giấu em chứ hả "
Anh nhìn bộ dạng lúc này của cô khiến anh rất đau lòng thương cô, anh ta dường như cứng miệng mà không thể giải thích, "Huệ Di, anh xin lỗi... Anh "
Chu Huệ Di lúc này mới mạnh tay đẩy anh ra khỏi nhà của cô ta, vừa đẩy vừa khóc như đau đớn lắm, sau đó cô ta lạnh lùng đóng cửa lại lớn tiếng, "Đi đi, bây giờ em không muốn nhìn thấy anh, em muốn bình tĩnh lại "
Diệp Ảnh Quân bị cô ta thái độ đuổi ra ngoài, anh lúc này mới lo lắng cho cô mà đập cửa liên hồi, miệng không ngừng kêu gọi cô, "Huệ Di, mau mở cửa đi em "
Mặc dù anh cứ kêu, nhưng cô ta không mở cửa, cô ta bên trong ngay cánh cửa lúc này nhếch môi lên khẽ cười nhẹ,
Cô ta vốn giả vờ buồn bã đau lòng với anh, vì trong tay cô ta đã sở hữu một số tiền lớn do bà nội Diệp vừa nãy đã đưa cho cô ta,
Trở lại thời điểm bà nội Diệp hôm nay có đến tìm Chu Huệ Di, bà ấy đã nói chuyện lịch sự nhẹ nhàng với cô ta,
Cô ta cũng một chút tôn trọng mà lễ phép với bà, trong lúc nói chuyện bà nội Diệp nghiêm túc vào thẳng vấn đề, trong đó có mẹ của Diệp Ảnh Quân,
Bà lúc đầu nhỏ nhẹ khuyên cô ta hãy rời khỏi Diệp Ảnh Quân, nhưng cô ta lại giở trò khúc khích khóc lóc không thể rời xa Diệp Ảnh Quân,
Dù vậy bà nội Diệp vẫn bình tĩnh với thể loại này, vì thể loại này chỉ biết nhìn vào chỉ có phần loại giả tạo,
Lúc này bà nội Diệp quay về hướng mẹ Diệp để ra ý hiệu, mẹ Diệp nhìn thấy vậy liền hiểu mà đưa ra một chiếc thẻ đen,
Bà nội Diệp sau đó bình tĩnh nhìn cô ta nói, "Đây là số tiền năm mươi triệu nhân dân, mong có biết điều mà hãy rời khỏi Diệp Ảnh Quân đi "
Chu Huệ Di nghe đến số tiền rất lớn, khiến cô ta giật mình mém chút nữa là ngừng khóc mà bị bại lộ, sau đó cô ta tiếp tục nức nở nói,"Cháu đã nói, cháu yêu anh ấy, cháu sẽ không thể chia tay với anh ấy đâu ạ "
Cô ta vốn dĩ không trong cái giá năm mươi triệu nhân dân của bà, là vì cô ta tính toàn ở bên cạnh Diệp Ảnh Quân thì cô sẽ còn được hơn nhiều như vậy, nên quyết định từ bỏ số tiền,
Bà nội Diệp lúc này liền khẽ cười thành tiếng, vì bà chắc chắn cô ta sẽ giở trò từ chối nên mới quyết định tăng thêm một cái giá, "Vậy thì một trăm triệu nhân dân, với cái giá này cô không chịu thì tôi cũng từ bỏ"
Nghe đến số tiền cực lớn hơn khi nãy, dù rất ham muốn số tiền ấy, nhưng cô ta vẫn giữ dáng vẻ thanh tao cứ tưởng bà sẽ đồng ý cho cô với anh, nên cô ta mới cúi đầu nói, "Mong bà nội hãy chấp nhận cháu ạ "
Bà nội Diệp lúc này đưa tay ra dấu hiệu ngăn lời nói của cô ta, sau đó bà mới nhìn cô nghiêm túc khinh thường nói ra, dù vậy bà còn dùng lời nói cảnh báo cô, "Không, ta đâu nói sẽ chấp nhận cô, vì ta muốn nói với cô một chuyện, một hoặc cô lấy số tiền này rời khỏi Ảnh Quân trong sung sướиɠ, hai là nhà ta sẽ từ bỏ hắn, đương nhiên ta sẽ không cho nó một đồng nào cả "
Bà nói như vậy, là chắc chắn một điều cô ta sẽ bị những lời nói của bà làm cho ảnh hưởng, cô quả thật như bà suy nghĩ, cô ta im lặng là cô ta đang tính đường để lui,
Bà nội Diệp lúc này đã nhìn thấy rõ bộ mặt thật của cô ta sắp xuất hiện, bà liền khẽ cười nói thêm những lời khıêυ khí©h, "Đừng phớt lời nói của ta, vì ta trước giờ nói là sẽ làm đấy, đây là tấm vé máy bay và chiếc thẻ đen, cô liệu mà quyết định "
Bà nội Diệp nói xong ngay lập tức đứng lên định rời đi, thì Chu Huệ Di đang im lặng thì đột nhiên lên tiếng, "Tôi muốn một trăm năm mươi triệu nhân dân "
Bà lúc này gương mặt trở nên khẽ cười, bà cười vì là vì cô ta đã lộ đuôi cáo rồi, thế nhưng bà sẽ không cho cô ta thêm nữa liền quay lại nhìn cô ta cau mày lắc đầu không đồng ý, "Ta đã đưa lên một mức cao cho cô, một trăm chính là một trăm, nếu không thì thôi vậy"
Cô ta nghe những gì bà vừa nói, cô liền giật mình sợ sệt mà nheo mày ngăn bà lại, "Được, cháu sẽ chia tay với anh ấy, một trăm này cháu sẽ lấy nó và rời khỏi anh ấy "
Nói xong cô ta cầm lấy vé máy bay và chiếc thẻ đến có chưa một trăm triệu nhân dân, mà lùi về sau, bà nội Diệp liền mỉm cười nói một câu, "Tôi mong những gì cô làm như lời cô đã nói ra "
Nói xong bà và mẹ Diệp liền quay đi, để lại cô ta đang cầm chiếc thẻ, miệng tươi cười nham hiểm nói khẽ, "Tôi tạm thời cầm chiếc thẻ này đi du lịch một thời gian, mấy người tưởng tôi sẽ bỏ qua anh ấy sao, tôi đi xong sẽ quay về với anh ấy ngay "