Đến lúc ra về Ý Thư và Hoàng Nhi đều có việc đi trước cô vẫn đứng trước cửa trường bắt taxi đúng lúc đó Chu Hạo Nhiên nhìn thấy
Anh liền đi lại chổ của Ngọc Diệp định bảo anh đưa cô về thì một chiếc xe sang chạy đến không chỉ Ngọc Diệp bất ngờ mà Hạo Nhiên cũng ngỡ ngàn không kém
Tần Gia Hào bước từ trên xe xuống còn khiến Ngọc Diệp há hốc mồn cái tên này hôm nay bị hâm sao? Tần Gia Hào thấy cô đừng nhìn anh mãi liền khó chịu lên tiếng
“ Không định về? ”
Nghe anh nói Ngọc Diệp mới giật mình, ngồi vào trong còn Tần Gia Hào đôi mắt quét ngang người Chu Hạo Nhiên đang ở gần đó nhìn anh. Vừa đi học lại ngày đầu đã có người để ý rồi
Chu Hạo Nhiên nhìn chiếc xe rời đi mặt liền hiện lên nét nuối tiếc chả lẽ cô có chồng thật rồi sao ?
Ngọc Diệp vẫn ngồi trên xe im ru như chưa có gì xảy ra, gục mặt xuống không nhìn lấy anh một cái
“ Trong ngăn phía trước có bánh vị socola đói thì cô cứ lấy ra ăn ” giọng nói Tần Gia Hào vang lên trong không gian ngột ngạt từ nảy đến giờ
“ Tôi không thích socola ” Ngọc Diệp có thích socola bảo giờ trong mắt cô dâu vẫn là chân ái
Một câu nói của cô khiến không gian trong xe lại trở nên ngột ngạt. Mỗi người một suy nghĩ người vì hận thù mà lợi dụng cô gái ấy tìm mọi cách tổn thương cô một người thích nhưng lại chẳng dám hi vọng gì nhiều. Liệu họ có biết bản thân là một nửa bản thân đang tìm kiếm
Tần Gia Hào lái xe đến siêu thị rồi ngừng lại nhìn cô còn cô thì bị anh nhìn đến đỏ cả mặt sắp thành trái cà chua rồi
“ Xuống đi chúng ta mua một ít đồ ăn hôm nay quản gia có việc về nhà một thời gian ” Tần Gia Hào nói xong liền bước xuống xe vòng qua mở cửa xe cho cô
Cô nghe hai từ Chúng Ta xong liền đờ người gì mà Chúng Ta chứ, nghe xong lại không biết vô tình hay cố ý nên vui hay buồn cô cũng không biết nữa từ lúc thích anh cảm xúc đều trở nên hổn độn. Ể nhưng mà khoan nếu quản gia về nhà chẳng phải trong biệt thự chỉ còn anh và cô sao? Như vậy cô biết làm sao chứ
Tần Gia Hào thấy cô ngồi im liền gõ vào cửa mấy cái khiến cô giật mình vội bước xuống xe cùng anh vào siêu thị, từ lúc bước bào siêu thị thì cô vừa đẩy xe vừa chọn đồ chứ Gia Hào chỉ đi theo phía sau
Chỉ cần cô cầm món gì đó lên rồi xem giá xong hỏ xuống thì Gia Hào liền cầm lấy mà bỏ vào xe. Chỉ mới mất một lúc mà xe đẩy đã chất đầy đồ ăn cô nhìn chỉ biết há hốc mồm. Mua nhiều như vậy ăn không hết sẽ phí tiền nhưng anh chịu nghe cô nói sao
Về đến nhà vừa cất cặp xong liền xuống nấu bữa tối cho anh. Cô chỉ đem đúng một phần của anh ra bàn khiến Gia Hào nhíu mày nhìn cô nghi hoặc sau đó mới lên tiếng
“ Sao chỉ có của tôi của em đâu? ”
“ Tôi không đói ” Ngọc Diệp nói xong sau đó liền đi về phòng tắm rửa cô là không muốn gặp mặt anh tránh được lúc nào hay lúc đó
Nhưng nào có ngờ vừa tắm ra thì đt đã vang lên tiếng tin nhắn. Ngọc Diệp liền mở lên xem là Tần Gia Hào anh sao lại có số của cô chứ rõ ràng cô có cho anh đâu?
[ Tôi cho em 5 phút nếu còn không ra ăn tối đừng trách tôi không cho em đến trường ]
Vừa đọc nội dung tin nhắn xong Ngọc Diệp liền chạy thẳng đến chổ anh thở hồng hộc. Tần Gia Hào nhìn cô xong nhếch mép một cái. Ngọc Diệp cũng tự hiểu mà lấy phần của mình lên dùng, cô nấu ăn cũng không quá tệ thậm chí còn ngon nữa là đằng khác
Ánh mắt loé lên tia sáng khi nhìn thấy trên môi cô dính hạt cơm liền đứng lên đi lại. Ngọc Diệp còn không hiểu sao anh lại gần mình thì anh đã áp môi mình xuống môi cô lấy đi hạt cơm còn lại nhưng khi áp vào môi cô anh lại không dứt ra được
Ngọc Diệp bất ngờ mở to mắt định thoát ra khỏi anh thì bị anh dùng một tay giữ gáy lại không cho né tránh tay còn lại giữ chặt eo của cô. Thừa cơ hội anh liền dùng lưỡi của mình hút hết mật ngọt trong khoan miệng cô còn vươn lại thoan thoán mùi thịt bò
Được một lúc thấy cô không chịu nổi anh mới buông đôi môi cô ra thuận tay dẹp những đĩa thức ăn sang một bên liền nhất cô đặt lên bàn ăn. Còn chưa kịp để cô lấy lại ý thức thì anh lại tiếp tục gậm lấy môi cô
Một tay chóng xuống bàn một tay không yên phận mà luồn vào trong áo cô xoa nắn đôi gò bông. Ngọc Diệp liền chuyển sang sợ hãi muốn đẩy anh ra nhưng không được tay chỉ đặt lại trên ngực anh
Anh rất thuần thục rất nhanh đã cởi bỏ được váy ngủ của cô quăn sang một bên, buông đôi môi liền khom xuống gậm lấy đôi gò bông của cô
“ Đừng...đừng mà xin anh ” lời nói của cô liền trở nên gấp gáp lọt vào tai anh lại trở thành tiếng rêи ɾỉ
Tay còn lại anh liền tìm đến nơi bí mật của cô thăm dò. Khiến Ngọc Diệp khó chịu mà bật ra những tiếng yêu kiều
“ Ưʍ... Đừng mà tôi...tôi khó chịu ”
Tần Gia Hào ngẩn đầu dậy hôn vào môi cô sau đó cởi bỏ những thứ trên người xuống không nhanh không chậm đưa vào người cô, dù làm bao nhiêu lần thì bên trong cô vẫn khít như vậy thật sự muốn bức anh đến chết sao?
Còn Ngọc Diệp bên dưới liền truyền đến cảm giác đau, nhưng không còn đau như những lần đầu nữa. Cơn đau qua đi thì kɧoáı ©ảʍ truyền đến
Tiếng rêи ɾỉ của người con gái và tiếng gầm gừ của người đàn ông trong căn phòng bếp, không biết anh muốn cô bao nhiêu lần nhưng từ bàn ăn đến phòng khách rồi lại đến phòng ngủ, đến lúc cô sắp ngất đi anh mới chịu buông tha cho cô
Anh cẩn thận bế cô vào phòng tắm rồi sau đó lấy chiếc áo sơ mi của mình mặc tạm cho cô rồi ôm cô ngủ. Còn cô thì mệt đến mức mặt kệ anh làm gì cô chỉ muốn đi ngủ