Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Giang Yến Ly theo bản năng ngước mắt lên, ánh mắt rơi vào trên mặt Tần Di Y.
Cô gái nhỏ nhắn được bảo vệ dưới âu phục của nam nhân, dường như không quen như vậy thân mật, vành tai nhuốm hồng.
Hai người đứng chung một chỗ, lại trông thật xứng đôi.
Tần Di Y thấp giọng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, vừa bắt gặp ánh mắt của Giang Yến Ly, trong mắt hiện lên vẻ bối rối: “Chị Yến Ly.”
So với sự luống cuống và căng thẳng của cô, Giang Yến Ly có vẻ lạnh nhạt hơn, cô khẽ gật đầu xem như đáp lại:
“Đến thử vai à?”
Khí chất của Giang Yến Ly rất ổn định, đuôi mắt quyến rũ hơi nhấc lên, cảm giác áp bách kia liền dâng lên.
Tần Di Y ngẩng đầu nhìn Tiêu Ân Tuấn một cái, lại hít một hơi thật sâu, giống như để cổ vũ bản thân, sau đó mới dám lớn tiếng đáp lời:
“Đúng vậy, Tiêu tổng nói để em tới thử xem, thuận tiện học hỏi một chút.”
Lúc Tần Di Y nói lời này, Giang Yến Ly vừa vặn cùng Tiêu Ân Tuấn đối mắt.
Đôi mắt của anh đen thăm thẳm, chỉ thờ ơ nhìn cô, trong mắt không có một chút dao động tình cảm, lạnh lùng không chút ấm áp.
Mọi người xung quanh nhìn một màn này, trong lòng lại bắt đầu suy đoán.
Từ khi Giang Yến Ly vào Giang San tới nay, người trong giới đều biết, cô không chỉ là gương mặt đại diện của Giang San, mà còn là viên ngọc quý trong lòng bàn tay của Tiêu Ân Tuấn trong nhiều năm.
Bốn năm qua, Giang Yến Ly đã có thể đứng vững bên cạnh Tiêu Ân Tuấn, hơn nữa mấy năm nay tác phong làm việc của cô trong giới, cho dù là nói cô là bà chủ tương lai của Giang San, cũng không quá đáng.
Tiêu Ân Tuấn hầu như không dừng ánh mắt trên người Giang Yến Ly quá nhiều, thanh âm rất nhạt nhẽo:
“Ta dẫn cô ấy đi gặp đạo diễn Trương.”
Dứt lời, liền mang theo Tần Di Y đi thẳng vào phòng thử vai.
Mọi người lúc này lại nhìn về phía Giang Yến Ly.
Một diễn viên trước đó đã từng đóng phim với Giang Yến Ly, cũng có thể cùng Giang Yến Ly nói được mấy câu, đi tới nhỏ giọng hỏi:
“Chị Yến Ly, người vừa rồi là…”
“Nghệ sĩ mới ký của Giang San.” Cô thuận miệng trả lời một câu, lại mím môi, chậm rãi nói:
“Tiềm lực không nhỏ, không gian phát triển rất lớn.”
Lời này vừa nói ra, ý tứ hấp dẫn càng sâu.
Nhìn bộ dáng này hẳn là Tiêu tổng tính toán đổi tân sủng rồi.
Xung quanh có rất nhiều ánh mắt đồng tình thương hại ném tới, bản thân Giang Yến Ly lại như không cảm giác được gì, vẫn ngồi xem lại các cảnh cần thiết để thử vai.
Tần Di Y vừa mới bước vào ngành này, nhìn rất đơn thuần sạch sẽ, giống như tờ giấy trắng. So sánh với tính tình cứng nhắc, tẻ nhạt của cô, đúng là mới mẻ hơn nhiều.
Đàn ông không phải luôn thích sự mới mẻ sao?
Nếu anh ấy muốn chơi, thì cứ để cho anh chơi. Dù sao cái mới mẻ này, sớm muộn gì cũng phải qua đi.
Chỉ sợ hắn không cẩn thận, lại bị chơi ngược lại thôi.
Nghĩ như vậy, Giang Yến Ly lo lắng xảy ra chuyện, cũng đi theo vào.
…
Trong phòng casting.
Vốn còn có diễn viên đang thử vai, bỗng nhiên có người xông vào, nội dung vốn đang tiến hành chỉ có thể dừng lại.
Đạo diễn Trương không kiên nhẫn nhíu mày, nhưng khi nhìn thấy người tới là ai, ánh mắt liền kinh ngạc:
“Tiêu tổng?”
Bộ phim chúc mừng năm nay, nhà đầu tư lớn nhất đằng sau nó là Tập đoàn Giang San.
Bình thường đều là trợ lý, thư ký chạy việc vặt đến thôi, hiếm khi nào ông chủ đầu tư lại tự có mặt.
Chứ đừng nói là một người bận rộn như Tiêu Ân Tuấn.