Tại một công ty to lớn của thành phố S xa hoa này, có một người đang thao thao bất tuyệt khiến nhân viên rợn gáy. Từ khi bắt đầu cuộc họp không biết anh đã nói bao nhiêu, cũng không biết nhân viên đã bị la mắng ba nhiêu lần. Trong một giờ này ai cũng nghĩ là một ngày ấy chứ. Chỉ mong có ai đó quan trọng với anh gọi đến để kết thúc cuộc họp thôi.
Cuối cùng thì một lát sau cuộc họp cũng kết thúc, nhân viên ủ rũ đi ra. Cũng may bị la mắng chứ chưa có ai bị đuổi việc cả, vì anh cũng còn rất nhân từ.
Còn vị giám đốc kia đang ngồi trong phòng xem lại bản kế hoạch mà lúc nãy anh ta chọn được từ nhân viên. Điện thoại cất tiếng chuông lên, gương mặt ấy nhìn người gọi đến thì dịu xuống một ít nét căng thẳng.