Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tổng Tài, Làm Phản Diện Phải Ngoan

Chương 41: H

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tịch Hân Nghiêng nghe những lời phát ra từ miệng anh cũng run rẩy không kém.

Cô cảm động...

Lợi dụng tình thế này anh lại càng ra sức giở trò... thật đáng ghét.

Áo ngủ sắp bị cởi ra, bra cũng lỏng lẻo, tay anh đang ở trước ngực cô làm loạn.

Tịch Húc Sâm cúi đầu hôn lên vòng ngực trắng mềm như thỏ con của cô, sau đó hút lấy.

Tịch Hân Nghiêng bị đưa lên mây, chới với trên đó.

Cô không tưởng tượng đến nam phản diện của cô bình thường ít nói trầm lặng lại là một con người như thế này.

Anh lúc này hoàn toàn khác, giống như một con người khác, nhiệt tình đến lạ...

Cũng...

Có phải là bởi vì lúc trước nữ phụ biết rõ bộ mặt người dạ thú này của anh nên mới không dám nhận lấy tình cảm của anh hay không, cô dường như bị lừa, Tịch Hân Nghiêng cảm thấy tấm chân tình này của anh quá to lớn và nặng nề.

Tịch Hân Nghiêng rêи ɾỉ, trước ngực bị nắn bóp, được phục vụ vô cùng thoải mái.

Tịch Húc Sâm ngày càng điên cuồng.... ngay sau đó anh hốt hoảng dừng lại đột ngột.

" sao thế anh?". bị dừng lại cô hơi khó chịu.

Tịch Húc Sâm trầm mặt, kéo lại ao ngủ cho cô, kìm nén một chút, cô nghe anh nói:" xin lỗi, em còn quá nhỏ".

Vì quá muốn chiếm hữu cô mà anh đã quên mất điều quan trong này.

Câu nói làm rung động thật sự, Tịch Hân Nghiêng nghe xong choáng váng.

Cô hai đời đã sắp gần 30 rồi, thân xác này hai tháng nữa cũng 18 tuổi rồi có được không, mà quan trọng là cô không muốn anh dừng lại.

Tịch Hân Nghiêng khó chịu muốn chết, lật người lại đè lên eo anh, áo ngủ xốc xếch làm cho cô càng quyến rũ hơn trong mắt Tịch Húc Sâm.

Cô rất muốn tán thưởng, nữ phụ trỗ mã rất tốt.

" anh không được ngừng". Cô ra lệnh.

Tịch Húc Sâm hít mắt nguy hiểm:" em chắc chắn chứ?".

" em không biết, nhưng mà em muốn anh".

Tịch Húc Sâm nghe cô nói thì rất xúc động, cô đang muốn anh, thì anh có thể từ chối sao ?.

Không thể...

Tịch Húc Sâm bị nhiệt tình của cô làm ảnh hưởng, lật người cô lại, cởi luôn áo của cô vứt ra ngoài, trên người của cô cứ như thế lõa thể.

Tịch Hân Nghiêng ôm đầu anh, tay khẽ luồn vào chân tóc của Tịch Húc Sâm, còn anh thì ra sức hầu hạ cô.

Tịch Hân Nghiêng thoải mái đến rên hừ hừ.

" ân". Cô phát ra tiếng.

Rước lấy một tràn cười khẽ của Tịch Húc Sâm.

" Hân Nghiêng, thích không?".

Cô gật đầu, bây giờ đã bị anh dẫn dắt tiến vào kɧoáı ©ảʍ du͙© vọиɠ, cô nào còn biết được cái gì là phải là trái.

Tịch Húc Sâm ra sức dụ dỗ:" theo tôi, em sẽ thích hơn như thế, được không?".

"... thích hơn như thế sao?". Cô nghi ngờ hỏi.

" ừ, tôi sẽ cho em dục tiên dục tử".

Tịch Hân Nghiêng đang có một suy nghĩ, dường như trước mắt cô, Tịch Húc Sâm giống như đang hắc hóa, vô cùng giống một tên lưu manh háo sắc đi dụ dỗ con gái.

Nhưng mà cô lại không thể từ chối, biết mà vẫn cứ đâm đầu vào, theo anh càn quấy.

" ân.. ừm".

" ngoan lắm~ bảo bối". Anh cười cười, trấn an cô.

Nói xong, hành động tiếp theo làm cô bất ngờ, Tịch Húc Sâm cởi luôn mảnh vải cuối cùng của cô xuống, cả người cô đều show ra hết ngoài không khí, cô cảm thấy khó chịu mà kẹp chân lại.

Tịch Húc Sâm quần áo chỉnh tề, tách đầu gối cô ra, im lặng ngắm nhìn, ánh mắt sâu hun hút.

Tịch Hân Nghiêng bị anh nhìn mà phát hoảng, tim đập thình thịch, cả người đỏ như tôm luộc, nơi tư mật bị nhìn như thế thì làm sao cô chịu nổi.

Tịch Húc Sâm nhìn 20 giây, anh thu lại tâm tình, trong mắt đều là khát vọng chiếm đoạt lấy cô, anh chen vào giữa hai chân cô, khẽ hôn.

" Tiểu bảo bối thật là đẹp, rất giống với như tôi tưởng tượng".

Anh nói ra câu này làm cho cô cứng còng, anh bộc lộ hết tính cách hắc ám trước mặt cô, cô cảm thấy anh vô cùng xa lạ.

Tịch Húc Sâm rất quyến rũ theo cách của đàn ông, làm cô đảo điên không có lối về, u mê trong đó.

Anh lại tiếp tục khám phá cơ thể cô, tay anh lần mò xuống phía dưới, Tịch Hân Nghiêng cảm giác được tay anh hiện đang ở đâu, rụt người, hút một ngụm khí lạnh.

" đừng... đừng có sờ... ở đó...ân...".

" hửm?, là nơi này sao?".

Tịch Húc Sâm nói xong, đầu ngón tay khẽ cong chọt nhè nhẹ, thuận thế tiến vào lỗ nhỏ một lát nữa chính là con đường cho anh tiến vào, hiện tại lối đi này đang ướt dầm dề.

Cô bị kí©h thí©ɧ, cũng có gấp gáp làm cô thích ứng không được.... hơi bị đau mà cứng đờ.

Tịch Hân Nghiêng giãy giụa.

" đừng sợ, em thả lỏng một chút, chặt như thế tôi không vào được, cũng sẽ làm em đau".

Anh nói rất rõ, trên mặt là một cảm xúc khác giống như thôi miên cô, làm Tịch Hân Nghiêng nghe lời làm theo.

Anh nói gì cô cũng đồng ý làm theo.

Ngón tay ra vào thông thuận, Tịch Húc Sâm lại khẽ cười, anh lại cười, càng cười thì cô càng thấy anh nguy hiểm.

Trán của anh lấm tấm mồ hôi, chứng tỏ anh đang rất nhẫn nhịn.

Tịch Húc Sâm bắt đầu chuyển động ngón tay, kɧoáı ©ảʍ cứ thế ập đến làm Tịch Hân Nghiêng chịu không nổi.

Trò chơi tìиɧ ɖu͙© này, lần đầu cô thử sức, vừa bước vào liền bị áp chế, cô không tin vào mắt mình, kɧoáı ©ảʍ như lũ ập đến bất ngờ.

Tịch Húc Sâm ra vào ngày càng nhanh, cô cũng cong người theo, Tịch Hân Nghiêng bị ném thẳng lên không trung, bồng bềnh trong gió.

" ....hưʍ....".

" bảo bối, thích ứng, cái sau còn cho em kɧoáı ©ảʍ nhiều hơn nữa". Tịch Húc Sâm lại quen thói dụ dỗ.

" không... không muốn nữa... quá kí©h thí©ɧ... ân". Cô lắc đầu lia lịa.

Giờ cô mới phát hiện bản thân mở đường cho hưu chạy....

" vì sao?, tôi đang rất khó chịu".

Anh lại cho thêm một món tay vào, chờ cô thích ứng lại thêm một ngón tay.

Cô bị anh đưa lêи đỉиɦ cao, đột nhiên một cơn sóng kɧoáı ©ảʍ ập đến chớp nhoáng, cả người cô liền xụi lơ.

Cô lên cao trào, cả người toát ra dáng vẻ phong tình quyến rũ.

Tịch Húc Sâm chờ không nổi nữa liền vác súng xung phong.

Anh không cởϊ qυầи áo, chỉ kéo xuống móc khóa quần âu, cả người vẫn còn nguyên y phục, cứ thế đè lên người cô.
« Chương TrướcChương Tiếp »