"Không thành vấn đề, mình lập tức hẹn, tự cậu xuất mã, lần này tập đoàn XM không thể bị tập đoàn LT lột da hút máu." Tô Bối An hưng phấn vỗ tay, giống như thấy được dáng vẻ kinh ngạc của Lâm Sanh.
Hứa Nam bình tĩnh nói:
"Chỉ là hợp tác thương nghiệp, đều tự đấu tranh cho lợi ích tối đa của công ty mình thôi."
"Nói cũng phải." Tô Bối An không khỏi gật đầu, "Đứng ở lập trường của công ty, đối với tổn hại và lợi ích của chuyện hợp tác lần này, giành vẫn phải giành, không thể bị mấy lão già kia nói xấu."
Nghe những lời này của Tô Bối An, Hứa Nam trầm ngâm không nói, mi tâm đang thả lỏng chợt nhíu lại, đầu ngón tay phải mảnh khảnh gõ nhẹ lên văn kiện, chiếc nhẫn trên ngón tay phảng phất hiện lên tia sáng, giống như minh bạch gì đó, trong con ngươi sâu thẳm lóe lên tia sáng.
Thấy sắc mặt Hứa Nam như thường lệ đang suy nghĩ, Tô Bối An nhướng mày, hài hước nói:
"Thật ra nói đến cùng thì xem như XM và LT giằng co, tiền ấy à, cũng là chuyện từ túi bên trái qua túi bên phải."
Hứa Nam thu hồi tay phải, cầm lấy văn kiện Tô Bối An đặt trên bàn, khóe miệng cong lên, sắc mặt nghiêm túc nói:
"Cậu sai rồi, cuộc sống và công việc, là 2 khái niệm bất đồng, không thể lẫn lộn."
"Vậy phải xem tiểu Lâm tổng tập đoàn LT có phân chia 2 khái niệm bất đồng này không." Tô Bối An cầm văn kiện, thâm ý trả lời.
"Lại xem thường em ấy, cậu quên mấy hôm trước cậu bị em ấy làm cho tức tới nhân sinh méo mó?" Hứa Nam giơ ngón trỏ lắc lắc, nghiêm túc nói: "Đừng thấy em ấy lớn lên dễ lừa gạt, em ấy rất thông minh , dùng 4 chữ có thể khái quát, đó chính là đại trí giá ngu*"
*Người tài vẻ ngoài đần độn, tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi"Đại lão bản, không nhìn ra, đánh giá của cậu đối với em ấy vẫn rất cao, cũng không biết mấy tháng trước, ai gọi điện cho mình mắng đứa con gái đại trí giả ngu, quá kém, quá ghê tởm."
Tô Bối An nhướng mày hỏi:
"Cậu xác định không phải người tình trong mắt hóa Tây Thi chứ?"
"Người con gái vào mắt mình, có thể kém hơn Tây Thi?" Hứa Nam nghiêm túc hỏi ngược.
Đương nhiên sẽ không, thiếu đông gia tập đoàn LT sao có thể kém, đừng nhìn Lâm Sanh qua loa, thật sự khi làm việc rất có nề nếp, cũng có thể từ khía cạnh này nói rõ khả năng quan sát của Hứa Nam không hề tệ, Tô Bối An giả vờ đồng tình nhìn Hứa Nam:
"Cậu tiêu rồi, cậu trúng độc không nhẹ."
"Trúng độc?"
"Cậu bị tiểu bảo mẫu hạ độc."
"Được rồi, không nói chuyện phiếm với cậu nữa, làm việc thôi, nói chuyện chính." Hứa Nam thu xếp tâm tư rối loạn, cười như không cười hỏi: "Bổ nhiệm nhân sự tổng tài mới nhậm chức của XS, hội đồng qua thông qua, cậu đoán xem là ai?"
"Công ty XS." Tô Bối An khoanh tay, tay phải giơ lên vuốt cằm, trầm tư suy nghĩ rồi nói: "Cấp trên XS không có mấy người, muốn mình đoán không phải La Hoan thì là Diệp Đồng, lần trước công ty XS cùng Lâm Túc bàn chuyện hợp tác, ai cậu cũng không muốn, chỉ để hai người kia cùng giúp, có thể để cậu xem trọng vậy rõ ràng năng lực không tệ."
"Sâu trong lòng mình." Hứa Nam khẽ cười, kéo ngăn kéo, lấy ra hai phần thư thông báo nhậm chức, đưa cho Tô Bối An, nhướng mày bảo: "Cậu xem thử đi."
"Trái lại mình thật tò mò, hai người kia, cậu lại xem trọng ai." Tô Bối An vừa nói vừa đưa tay nhận lấy, mở phần văn kiện đầu tiên, nhìn thấy nội dung cũng không quá bất ngờ, chậc chậc vài tiếng: "Xem ra La phó tổng thăng chức rồi, nhậm chức tổng tài XS."
Hứa Nam thả lỏng người, dựa vào ghế làm việc, gật đầu nói:
"La Hoan năng lực không kém, nếu mình không đến XS, ban đầu là vị trí của cô ấy, bây giờ chỉ là trả lại thôi."
"Công trạng của La Hoan ở XS, XM rõ như ban ngày."
Mở phần văn kiện thứ 2, Tô Bối An quét mắt qua mấy chữ lớn "Người phụ trách bộ phận tài vụ tập đoàn XM" hơi kinh ngạc, hỏi:
"Cậu mang Diệp tổng giám của công ty XS kéo tới tập đoàn XM?"
Hứa Nam gật đầu:
"Là vàng ở đâu cũng phát quang, nếu là nhân tài, tập đoàn XM chúng ta đương nhiên phải dành những thứ tốt nhất để phát triển ngôi sao."
"Cậu nói có đạo lý." Tô Bối An như có điều suy nghĩ, hai mắt phút chốc sáng lên, chợt bừng tĩnh nhìn Hứa Nam, "cạch" một tiếng khép lại tài liệu, vừa nở nụ cười âm hiểm: "Cáo già kia, không phải bởi vì cân nhắc bố trí tổng giám bộ phận tài vụ nên bất mãn quậy từ chức, vì thế cậu sớm tìm người thay thấy cô ta?"
Hứa Nam nhướng mày:
"Cậu lại hiểu lòng mình."
"Cậu cáo già gian trá, phòng ngừa chu đáo còn chuẩn bị lưu người kế nhiệm." Tô Bối An chậc lưỡi cười, mang hai phần thư nhậm chức đặt lên bàn: "Phần kế hoạch Hoa Án mình lấy về trước, chờ cậu cùng tiểu Lâm Tổng LT thương lượng xong, yêu cầu sửa đổi sẽ đưa lại cậu ký tên."
Hứa Nam lên tiếng trả lời:
"Được."
Tô Bối An cũng không vội, đứng tại chỗ suy nghĩ, lại nói:
"Mình hẹn tiểu Lâm tổng LT, thời gian 3 giờ chiều."
Hứa Nam ngưng mày:
"Lại 3 giờ chiều?"
"Sao vậy, thời gian có xung đột sao, mình nhớ rõ hôm nay cậu không có chuyện quan trọng, mình đi hỏi thư ký của cậu, xem hôm nay khi nào cậu rãnh." Tô Bối An nói.
"Không cần." Hứa Nam xua tay: "Thì 3 giờ."
Nếu thể hiện khác thường tất là trong lòng có quỷ, lúc này thời gian có vấn đề gì, Tô Bối An nghi ngờ nhìn Hứa Nam vài lần, thấy người kia phong thái bình tĩnh, nhìn không ra tâm tình gì, lên tiếng:
"Được, mình đi làm trước."
Tô Bối An xoay người đóng cửa rời đi, phòng làm việc một lần nữa khôi phục sự yên lặng vốn có, Hứa Nam cầm bút vàng trên bàn, vừa xoay vừa thưởng thức bên môi hiện nụ cười thần bí.
Thật ra cô cũng tò mò, Lâm Sanh tính cách mềm mỏng, nếu như thấy cô, có thể bởi vì nguyên nhân riêng tư mà từ chối hoặc như cô cô mình không màn tình cảm, công tư phân mình.
Khi Hứa Nam cầm điện thoại lên, cùng lúc đó, Lâm Sanh triệu tập người phụ trách mở họp, chân trước vừa mới ra phòng họp, điện thoại trong túi chợt vang lên, lấy ra nhìn, là đến từ wechat của Hứa đại boss:
"Tiểu bảo mẫu, đang làm gì đó?"
Phải biết rằng đại lão bản ngạo kiều, căn bản chẳng thèm ăn giấm chua tầm thường của bạn gái nhỏ, đối với cô rất yên tâm, cũng rất tín nhiệm, rất ít khi bất ngờ hỏi cô đang làm gì, Lâm Sanh lại suy nghĩ một chút.
"Vừa họp xong." xóa bỏ, nhắn trả lời: "Đang nhớ chị (trái tim)".
Hứa Nam đơn giản trả lời:
"Buổi chiều gặp."
Thấy 3 chữ này, đại não Lâm Sanh sửng sốt vài giây, cái gì "buổi chiều gặp", lời này thật kỳ lạ, còn có dự cảm bất thường hơn, chờ cô phản ứng lại, trong nháy mắt không còn bình tĩnh, đứng ở cửa phòng họp, ngón tay nhanh chóng chạy trên màn hình.
"Chị không làm sao!?"
"Buổi chiều khi nào gặp?"
"Chị đến tìm em sao?!"
"Chị đừng làm em sợ!"
"Đại lão bản!?"
"!!!"
Lại là đầy đấu chấm than, có thể thấy được tâm tình của cô kích động biết bao.
Nhưng mà, Hứa Nam không có phản ứng lại.
Gấp đến độ Lâm Sanh vò đầu bứt tai, ngay khi cô muốn gọi điện thoại đến đó, Trịnh Trân từ bên cạnh vội vã đi tới:
"Lâm tổng, vừa rồi tập đoàn XM gởi một phần thư mời."
Dự cảm mờ ám càng mãnh liệt, Hứa Nam nói "Buổi chiều gặp", rõ ràng là tới đây cũng không có ý tốt, Lâm Sanh âm thầm cắn răng, gương mặt lại bình tĩnh như thường, đem điện thoại bỏ vào túi quần, hỏi:
"Thư mời gì?"
Trịnh Trân nói:
"Tổng tài tập đoàn XM 3 giờ chiều muốn gặp ngài thương lượng chuyện hợp tác, 3 giờ chiều đến 5 giờ chiều ngài rảnh, xin hỏi có gặp không?"
Nếu không phải bàn chuyện hợp tác, Lâm Sanh nhất định vui vẻ gặp, nhưng bàn chuyện hợp tác tất nhiên không vui, bởi vì cùng đại lão bản ngồi xuống bàn chuyện làm ăn, nghĩ tới đã khϊếp sợ.
Lâm Sanh nhíu mày, rảnh nhưng có thể không gặp không, hơn nữa XM và LT hợp tác, cô cô đã giao toàn quyền cho cô xử lý, trầm mặc nửa ngày chữ "Gặp" giống như từ khe hở hàm răng nặn ra.
"Được, tôi đi trả lời."
"Ừm, đi đi." Lâm Sanh gật đầu, xoay người đi về văn phòng.
Cô cần yên tĩnh.
Cũng cần nghĩ chút biện pháp, làm thế nào mới không bị Hứa đại boss gạt hoặc rơi vào cạm bẫy, người kia ở trong giới thương trường nhiều năm, gió to sóng lớn gì chưa thấy qua, sớm đã thành lão cáo già.
Không cẩn thận một chút thôi sẽ bị gặm thành mảnh vụn.
Thời gian thoáng trôi qua buổi chiều 2 giờ rưỡi.
Bởi vì gặp Hứa Nam nên Lâm Sanh nói không khẩn trương là giả, định gọi cô cô bồi cô để có sức mạnh cũng có tinh thần hơn, ai ngờ cô cô không ở công ty, dì Tiêu cũng cùng cô cô ra ngoài.
Công ty không có người tín nhiệm.
Lâm Sanh cũng không cần những người khác trong công ty.
Vì vậy, toàn bộ phòng họp, bàn đàm phán chỉ có cô và thêm 2 thư ký.
Vẫn chưa tới 3 giờ, trên bàn đặt 5 bình nước khoáng, 3 bình đã bị Lâm Sanh uống sạch, nhìn ra hành động lạ thường của Lâm Sanh, cho rằng Lâm Sanh vì mới nhậm chức không lâu, hôm nay lại gặp nhân vật quan trọng, khó tránh khỏi sẽ rất khẩn trương.
Trịnh Trân vì trấn an cảm xúc của Lâm Sanh, hòa hoãn bầu không khí khẩn trương, khơi mào trọng tâm cuộc trò chuyện:
"Lâm tổng, nghe nói tổng tài tập đoàn XM lớn lên rất xinh đẹp, hơn nữa độc thân, rất nhiều kim cương vương lão ngũ* đều muốn lấy về nhà."
*Kim cương vương lão ngũ thường nhắc đến những người đàn ông kiệt xuất, còn độc thân, không chỉ giàu có mà còn đẹp trai, phong độ, tài giỏi, đạt chuẩn về mọi mặt.Lâm Sanh nghe vậy, thốt lên:
"Tôi đương nhiên biết chị ấy rất đẹp, tôi cũng muốn cưới về nhà."
Trịnh Trân:
"..."
Tiểu Lâm tổng của các cô mở miệng có thể kết thúc luôn cuộc trò chuyện.
Trịnh Trân mỉm cười nói:
"Lâm tổng, 3 giờ chiều sắp tới, tôi đi ra cửa tiếp đón."
"Ừ, đi đi."
Phòng họp dư lại mình cô, bây giờ còn 10 phút mới tới 3 giờ, Lâm Sanh hít sâu một hơi, thở dài, tận lực thu lại cảm xúc không có lợi cho cuộc đàm phán này, cầm 2 phần văn kiện trên mặt bàn, tiện tay lật thử, tiến hành xác nhận lần cuối cùng không có sai lầm.
Đang lúc đặt văn kiện xuống, từ cửa truyền tới "cộc cộc cộc" tiếng giày cao gót thanh thúy giẫm trên sàn nhà phát ra, nó giống như dẫm vào lòng Lâm Sanh, nhấc lên gợn sóng bốn bề.
Tóc dài xõa vai, mặt dịu dàng,dáng người thướt tha, váy dài bay bay bước tới, rõ ràng sáng sớm ra cửa nhìn vô số lần, giờ phút này thấy Hứa Nam Lâm Sanh vẫn mất hồn.
Tổng tài tập đoàn XM đã vào phòng họp, tiểu Lâm tổng còn ngồi sững sờ, thư ký Trịnh Trân gấp gáp nặng nề ho khan vài tiếng, vội lên tiếng nhắc nhở:
"Lâm tổng, Hứa tổng tập đoàn XM tới."
Nghe thư ký nói, Lâm Sanh len lén nhéo đùi, làm cho đầu óc tỉnh táo chút, thật sự không có tiền đồ, bên nhau lâu rồi lại còn trúng mỹ nhân kế, ngước mắt nhìn Hứa Nam chống lại đôi mắt sâu thẳm đầy ý cười kia, cảm thấy lỗ tai nóng lên.
Cáo già ranh ma, trong lòng Lâm Sanh nói xấu Hứa Nam vài câu, lại ung dung bình tĩnh đứng dậy, nghênh đón Hứa Nam, giơ tay, nhiệt tình chào hỏi:
"Hứa tổng, ngưỡng mộ đã lâu."
Thương trường như chiến trường, chính là nhìn xem ai diễn hơn ai, cho dù người quen, trên phương diện đàm phán chỉ nói lợi ích không nói chuyện tình cảm, Hứa Nam biết rõ đạo lý này, đưa tay bắt tay Lâm Sanh, hiện ra nụ cười tiêu chuẩn:
"Lâm tổng, ngưỡng mộ đã lâu."
Thấy hai người buông tay, đôi con ngươi Tô Bối An lóe lên tia ranh ma, giơ tay về phía Lâm Sanh:
"Tiểu Lâm tổng rất vui khi gặp lại, chúng ta nhanh như vậy đã gặp nhau."
"Này là vinh hạnh của em." Lâm Sanh không lạnh không nhạt cười, cầm tay Tô Bối An, xoay người dùng tay ra hiệu mời hai người ngồi:
"Ngồi đi."
Hứa Nam ngồi xuống, ánh mắt quét qua phần hợp đồng hợp tác trên bàn, khóe môi không tiếng động giương lên, sắc mặt bình tĩnh ngồi đối diện Lâm Sanh, lãnh đạm nói:
"Lâm tổng là người thông minh, chúng ta không quanh co lòng vòng, đi thẳng vào vấn đề."
"Tôi biết mục đích của hai người tới đây." Lâm Sanh ra tay trước chiếm lợi thế, chỉ chỉ phần văn kiện trên bàn của Hứa Nam: "Hứa tổng, phần cuối thỏa thuận hợp tác giữa XM và LT, chị xem đi, nếu không có vấn đề, bây giờ chúng ta có thể ký tên vào văn kiện hợp tác sơ bộ."
"Liên quan đến phân chia lợi nhuận, tập đoàn XM và tập đoàn LT phương thức phân chia thật sự bất đồng ý kiến." Hứa Nam không có mở xem, mà đẩy phần văn kiện qua bên cạnh, nhìn thẳng vào mắt Lâm Sanh dần dần trầm ngâm.
"Có bất đồng ý kiến gì?" Lâm Sanh nhướng mày, đón nhận ánh mắt Hứa Nam hướng tới.
Hứa Nam bình tĩnh tự thuật:
"Đầu tiên, hạng mục này thuộc về tập đoàn XM, thứ 2 khởi động hạng mục này, phần lớn tài chính cũng là tập đoàn XM ra tiền mà tập đoàn LT không tốn chút sức lực lại ngồi mát ăn bát vàng, chiếm 7 phần lợi nhuận, không phải quá không thích hợp sao?"
"Hứa tổng nếu cảm thấy không thích hợp hoặc cảm thấy tập đoàn LT chiếm tiện nghi, hay không có tư cách nhận được 7 phần lợi nhuận." Lâm Sanh lãnh tĩnh thản nhiên, khẽ gõ lên bàn, sắc mặt nghiêm túc nhìn Hứa Nam, nói từng chữ từng câu: "Chúng ta kết thúc hợp tác."
--------------Hết chương 99-----------