Chương 7

Loạng choạng, xiên xiên vẹo vẹo miệng lẩm bẩm mấy câu không rõ đồng chí Hướng cứ bước tới.

Đôi mắt liêm diêm mở hết muốn lên mà hắn vẫn cứ tiến tới không biết tìm cái gì. Một lúc thì chân đυ.ng phải cạnh gường liền ngã xuống đám chăn gối mềm mại.

Giờ phút này thì với đồng chí Hướng ý tưởng muốn giành lại tình nhân nhỏ đã bị vứt ra sau đầu từ đời nào rồi.

Nằm trên chiếc giường êm ái cộng thêm thứ cồn trong người làm hắn chỉ muốn cởi trần lăn qua lăn lại cho thỏa thích mà thôi. Và không hề biết cuộc đời hắn đã bước vào trang mới.

Nghiêm Hạo lần thứ n tạt nước lạnh vào người nhưng vẫn không ăn thua, không biết người phụ nữ kia dùng thứ thuốc gì lại mạnh như thế, dù tự xử hay tạt nước lạnh tiểu đệ của hắn vẫn ngạnh đến nổi gân xanh.

Lại thêm tên Âu Dương Lãng đến giờ này không biết làm cái gì tìm người thôi mà sao lại lâu đến thế. Hay là tên công tử cao ngạo chết tiệt đó cố ý dày vò cậu, dù là hai người là bạn từ thời trung học nhưng tên cao ngạo đó có trời mới biết hắn suy tính cái gì.

Vất vả một lúc Nghiêm Hạo đành đi ra ngoài, lỡ đâu người được tìm đang ở ngoài chờ thì sao.

Cậu chả buồn lấy áo choàng mặc vào cứ thế phô ra thân thể thiếu niên 20 tuổi cường tráng, nhìn thân hình cân đối lại rắn chắc như thế cũng biết cậu đã luyện tập châm chỉ thế nào và bao nhiêu thanh niên cỡ tuổi cậu có được thân hình khiến bao phụ nữ ao ước như thế.

Căn phòng không mở đèn chỉ có ánh đèn từ cửa sổ lớn bằng kính chíu vào trong làm mọi thứ mờ ảo.

Nghiêm Hạo lấy điện thoại định gọi cho tên chết tiệt nào đó thì thấy trên gường có động đậy. Biết là có thể người cần đã tới cậu ta không khách khí tắt điện thoại ném sang một bên.

Xem ra người nằm trên gường có khi còn gấp hơn cả cậu bằng chứng là mớ quần áo nằm rải rác quanh gường cũng biết người trong chăn cỡ nào cơ khát. Nhưng Nghiêm Hạo không quản nhiều như thế cậu cũng đang muốn phát tiết mà thôi.

Lật ra tấm chăn trắng thì mới phát hiện là một người nam nhân, do ánh đèn mờ không nhìn rõ mặt không biết là thiếu niên hay đại thúc nào đó.

Người nằm trên gường thấy da thịt có chút lạnh nên lăn qua nằm ngửa ra giữa gường, thân hình gầy gò làng da không trắng nằm trên gường trắng tạo ra tương phản rõ ràng nhưng lại không mang cảm giác chán ghét.

Thêm vào đó người này trên người lại chỉ mặt mỗi áo sơ mi chưa tháo hết nút phần vạt áo bị chuyển động mà tách ra che che lấp lấp khuôn ngực cùng hai điểm đỏ kia. Phần dưới lại chỉ mặc mỗi quần con tam giác màu xanh biển đậm thật dụ dỗ người, chưa kể dưới chân ngay chân trái chỉ còn mỗi chiếc vớ chiếc còn lại không biết bị chủ nhân vất ở nơi nào rồi.

Nghiêm Hạo có chút bất ngờ không nghĩ người trên gường lại là đàn ông bất quá cậu không bài xích việc này chỉ cần cậu thoải mái thì ai nam nữ không quan trọng. Nhìn người trên giường có bộ đáng thế kia còn nghe mùi rượu không biết Âu chết tiệt kia có dụ người ta hay không.

Đồng chí Hướng không cảm được không khí khác lạ hắn đã say như chết thì còn biết gì nên rất thoải mái lại lăn, xoay thêm lần đổi thành tư thế nằm sấp nhếch mông lên.

Lần này Nghiêm Hạo triệt để bị câu dẫn, cậu nhỏ đã ngẩn cao rồi không thể dừng lại suy nghĩ nữa. Cậu thoán nghĩ không biết người này say thật hay giả có phải cố ý hay không.

Nhưng tạm gác mọi thứ đã. Súng đã lên nòng không bắn thì khó chịu lắm để thoải mái đã rồi tính.

Động tác còn nhanh hơn suy nghĩ Nghiêm Hạo trèo lên giường không thương tiếc nắm cái quần con tam giác của ai kia kéo xuống rồi ném ra sau lưng, để lộ cập mông nhỏ tròn vểnh thân người này không tính là trắng nhưng nhìn rất vừa mắt.

Hướng Khải chỉ thấy càng ngày càng mát mẻ có phần không thích ứng được nên hắn hơi ngọ ngoạy phần hông không biết mình bày ra vẻ mất mặt thế nào. Có người cứ lắc lắc cái mông ngay trước cậu thì cái gọi là bình tĩnh liền ném sau đầu.

Cậu nâng phần eo của hắn lên qua loa đổ chất bôi trơn vào hậu huyệt hắn và cậu nhỏ của mình rồi chuẩn bị tiến công.

Thấy người dưới thân mời gọi khıêυ khí©h cứ nghĩ là người có khinh nghiệm ai ngờ vào được phần qυყ đầυ thì cậu muốn cắn cả lưỡi. Đừng nói là người này muốn trải nghiệm mới mẻ nên mới đến đây nha.

Hướng Khải mơ màng chìm trong mọng thì một cơn đau kéo hắn về nhưng hắn dường còn chưa tỉnh táo để nhận ra mình đang bị đè trên gường bởi một thanh niên xa lạ.

Hai người tâm trạng trái ngược nhưng chuyện đã như tên đã bắn thì không thể thu hồi. Nghiêm Hạo trước tiên rút ra chịu tí khổ cực để người bên dưới thả lỏng thì cậu mới có thể thoải mái.

Cậu vòng một tay ra trước nắm lấy dươиɠ ѵậŧ kia bắt đầu luận động đồng thời một ngón tay của bàn tay kia nhẹ nhàng tiến vào hậu huyệt nhỏ đóng kín kia.

Bị tấn công đồng thời làm hắn trở tay không kịp mà rêи ɾỉ muốn trốn tránh cảm giác kì lạ đang chiếm lấy tâm trí nhưng một lực nào đó không cho phép hắn chạy.

Dần dần cơ thể hắn thích ứng không còn khó chịu nữa mà rất thoải mái hắn cứ thế vùi đầu vào gối cảm nhận sực xoa nắn phục vụ của người khác đôi khi hắn chỉ hừ nhẹ vài tiếng.

Điều này làm Nghiêm Hạo thêm tức tối, cuối cùng là cậu bảo hắn tới làm mình thoải mái không phải hay sao mà giờ lại đổi lại là cậu đi phục vụ hắn, hắn lại không kiêng nể gì chỉ nhếch mông cảm nhận. Thiệt là tình huống chó má gì.

Chưa ai khiến cậu vất vả trên gường như thế, trước kia cũng là người khác tự khuyết trương hậu huyệt rồi năn nỉ cậu tiến vào chứ không như bây giờ cậu đi phục vụ người khác, người này phải bị trừng phạt.

Nghĩ thế cậu rút hai ngón tay ra và cầm lên thứ nam tính nóng rực to lớn muốn nổ tung mấy chục phút qua đâm vào hậu hệt nhỏ không tý thương tiết.

Bị chấn động trong thời gian ngắn làm Hướng Khải bất ngờ, giây phút ngón tay rút ra tạo khoảng hư không rồi lại bị một thứ nóng hổi to lớn khác nhồi vào thật không biết cảm giác diễn tả thế nào chỉ biết là nơi xấu hổ của hắn bị nhồi cho trướng ra. Hắn hơi ngửa đầu thở dốc hai tay nắm chặt ga gường.

Nghiêm Hạo cũng có cảm giác không diễn tả được, hậu huyệt nhỏ này không chỉ ôm sát từng centimet cự vật của cậu còn ấm áp như muốn nóng chảy thật là sướиɠ đến run người. Cậu khẽ nhếc mép nhìn bộ dạng không rên nổi của ngươi dưới thân mình mà hài lòng.

Này thì thoải mái, xem ngươi là ai mà dám lên mặt, nhìn ta trừng phạt ngươi thế nào. Mỗi lời trong đầu là mỗi lần cậu đâm sâu vào cơ thể Hướng Khải.

Cậu nghe thấy hắn khóc nấc lên tay nắm chặt ga gường trong lòng càng thoải mái cứ thế cậu muốn trêu chọc tra tấn Hướng Khải hơn nữa.