Tổng Tài! Kiếp Này Làm Ơn Buông Tha Cho Tôi! - Cỏ Bốn Lá Giới thiệu truyện ngôn tình thú vị này: “Triệu Lâm Phong! Tôi hận anh!!!” “Kết thúc thật rồi! Haha...ha...ha...!” “...” “...” ..... Cô bước đi …
Tổng Tài! Kiếp Này Làm Ơn Buông Tha Cho Tôi! - Cỏ Bốn Lá
Giới thiệu truyện ngôn tình thú vị này:
“Triệu Lâm Phong! Tôi hận anh!!!”
“Kết thúc thật rồi! Haha...ha...ha...!”
“...”
“...”
.....
Cô bước đi trên một mảng màu đen tối, đi mãi đi mãi, chợt những dòng chảy kí ức lại trào về... Khiến Thời Niệm khẽ nhíu mi xinh đẹp.
Cô thực sự biết mình đã chết, nhưng chẳng biết làm gì ngoài bất lực... Đôi con ngươi buồn bã, tuyệt vọng, nước mắt như những giọt thuỷ tinh khẽ trào ra má, thấm đẫm lên chiếc áo bệnh nhân của cô
Cô không thể siêu thoát được! Chính điều này thì cô cũng rõ... Cô tự sát...
Lí do? Cô càng không muốn nói!
Nói chết vì tình tình là một chết ngu ngốc quả là không sai! Cô thật ngốc... chỉ vì một tên đàn ông mà hại bản thân ra nông nổi này...
Đi thêm được một đoạn dài nữa, có một dòng sông chắn ngang. Không có lấy một chiếc thuyền nhỏ và chẳng có lấy một câu cầu bắc ngang. Nước khá sâu, màu lại đỏ chót đến ghê rợn, thuỷ triều lại nhấp nhô nỗi sóng khiến cô theo bản năng mà không dám tiến gần
Cô không biết phải làm gì bây giờ cả, liền ngồi chờ... chờ có ai giúp cô qua con sông đáng sợ này...
...
Nhưng rồi, cô lại nhận ra qua mỗi một ngày. Rằng những người đó khi bước qua dòng sông, nước màu đỏ liền hoá trong xanh, mặt hồ lăn tan không chút gợn sóng, cư nhiên lại có chiếc cầu giúp họ qua dễ dàng
Nhưng đến khi cô bước gần, khung cảnh lại trở về như ban đầu, khiến cô chợt nhận rằng... cô không thể qua sông... đồng nghĩa với việc... ‘cô không thể siêu thoát’
Thời Niệm khẽ rũ mi, cô thầm buồn cho số phận của mình... vì tự sát mà mãi mãi cô đơn ở đây... là lỗi của cô...
Nhưng rồi... cô đã gặp một cô gái lạ mặt...