Chương 11: Cư nhiên không nhận người

Chương 5: Ly hôn

“ Thiếu niên nha, người còn trẻ, phải biết rằng nỗ lực vượt giai cấp không nhất định phải bước vào con đường sử dụng nhan sắc, càng nhiều lúc phải dựa vào vận may của bản thân nữa.”

Tỷ như...tôi.

Thịnh Tuyển Ninh đưa tay nâng thiếu niên từ dưới đất nâng dậy, nới nói thấm thía khuyên bảo.

Thiếu niên thút tha thút thít nức nở nói: “Nhưng anh ấy thật sự là bạn trai tôi..., anh ấy...”

“Anh ấy chính là Giang Chính Hình , hôm qua tôi còn cùng với anh ấy trao đổi ảnh với nhau, chúng tôi đã nhắn tin qua lại với nhau hai tháng rồi, anh ấy hôm qua còn để tôi tới nơi này tìm anh ấy.”

“huhuhu ....ông chủ giúp tôi nói chuyện....”

Thịnh Tuyển Ninh lại nhìn về phía Giang Chính Hình, hành vi lừa thiếu niên nhà lành này, thật làm mất đi hình tượng của anh ta trong lòng cậu nha, hoàn toàn không giống phong cách mỗi tháng không nói nhiều liền vung 50 vạn cho cậu tiêu.

Giang Chính Hình cũng liền hiểu rõ vẫn đề trước mặt này. Hắn lấy một tấm danh thϊếp đưa qua trước mặt cậu thiếu niên: “Thấy rõ đi, người qua lại với cậu là người này sao? Nếu phải thì cậu đi tìm hắn đi.”

Đó chính là danh thϊếp của Thịnh Vãn Hâm, đột nhiên không kịp đề phòng mà cũng khiến cho Thịnh Tuyển Ninh choáng váng. Cậu vốn tưởng hai người trước mặt là diễn vở kịch Romeo và Juliet, cư nhiên lại lại nhảy ra một vở kịch mới giữa thiếu niên lang với đối thủ một mất một còn, đủ kí©h thí©ɧ rồi đấy. Rốt cuộc là giữa hai người này có câu truyện tình xưa như thế nào mà lại kẹp một pháo hôi là Thịnh Tuyển Ninh cậu ở giữa vậy.

“ Hắn tên là Thịnh Vãn Hâm. Nhà hắn ở thành Nam khu đất....giờ đang ở đại học làm tiến sĩ, suốt ngày vùi đầu vào làm nghiên cứu với this nghiệm. Tóm lại, việc này cũng không phải xảy ra lần đầu, cậu muốn làm sao thì làm, càng tốt hơn nếu cậu tẩn hắn một trận.”

Thịnh Tuyển Ninh xem náo nhiệt thế là đủ rồi, hiểu rõ đây thật sự là đối thủ một còn.

Thiếu niên không biết phải làm sao đưa mắt nhìn sang Thịnh Tuyển Ninh.

Thịnh Tuyển Ninh nghẹn lời: Việc này cũng không liên quan tới cậu nha!

“Miếng bánh trên trời rơi xuống rồi, cậu có cơ hội nha!”

Thật vất vả tiễn thiếu niên đi, Thịnh Tuyển Ninh thậm chí còn tận tâm gọi giúp cậu ta một chiếc xe bí đỏ tiễn cậu tới bên hoàng tử luôn.

Quay đầu lại, phía sau là Giang Chính Hình nhìn cậu với biểu tình kỳ quái.

Thịnh Tuyển Ninh nuốt nước bọt, tự nhiên bước chân đều run là thế nào, tự hỏi bản thân nên quỳ tạ tội sao cho tiêu chuẩn?

“Kia.... chuyện này...”

“Có thể lưu lại phương thức liên hệ chứ?”Giang Chính Hình mở miệng liền kinh người.

Thịnh Tuyển Ninh cứng ngắc đáp: “Tất nhiên, tất nhiên rồi!”

Là ai? Là ai nói để tránh tị hiềm mà chỉ cần liên hệ qua trợ lí?

Giang Chính Hình nhợt nhạt gật đầu, nhõ nhã lễ độ có thừa: “Tôi không có ác ý, chỉ là cùng cậu nhận thức một chút, nếu ông chủ ông muốn nói, tôi đây có thể về sau thường xuyên tới chứ?”

Nhận thức một chút!!

Nhận thức một chút !!!!

Chính là ý nói, Giang Chính Hình không nhận ra cậu sao?