- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Tài Gian Ác
- Chương 90: Đĩa của cô giáo thương
Tổng Tài Gian Ác
Chương 90: Đĩa của cô giáo thương
An Tử Thành rời khỏi môi cô, mơ hồ nhìn cô, đưa tay nhấc bổng cô lên, đi vào trong phòng đạp cửa ra.
Hàn Gia Lệ lúc này tỉnh táo rất nhiều, nhìn người đàn ông trước mắt mà tim đập liên hồi, dù cho bọn họ đã làm ba lần, nhưng cô vẫn như thiếu nữ ngại ngùng.
Hơn nữa ba lần trước đây cô đều không tự nguyện, nhưng lần này.......
Hắn đặt cô nhẹ nhàng trên chiếc giường mềm mại.
An Tử Thành tiếp tục hôn lên, hai tay nhanh nhẹn cởi cúc áo trước ngực cô, rất nhanh quần áo trên người cô đã bị vứt thành một đống, cởi bỏ áo sơmi ra, chiếc áo ngực màu đen che đậy hai bầu vυ" đầy đặn.
Hắn cúi đầu nhìn bức tranh xuân sắc trước ngực cô, hơi thở trở nên gấp gáp.
“ Không.........” Hàn Gia Lệ căng thẳng, hai tay ôm lấy ngực cầu cứu nhìn hắn.
Đối diện với hắn, cô không có cách nào tự nhiên được.
Trong mắt An Tử Thành tràn đầy du͙© vọиɠ, hắn lúc này như muốn nuốt gọn lấy Hàn Gia Lệ, nhưng nhìn thấy sự dè dặt của cô, hắn không kìm được khẽ mỉm cười.
“Sao thế? Cũng không phải lần đầu tiên.” Hắn vừa nói vừa cười đen tối tách tay của cô vòng trước ngực.
“ Tôi không muốn.........” Cô ngại ngùng nhìn hắn, muốn thoát khỏi phía dưới người hắn.
Hắn cúi đầu tiến sát lại cô, khẽ cắn vào vành tai cô: “ Biểu cảm của cô là đang dụ dỗ tôi.” Nói xong, đẩy người cô lên, luồn tay ra sau lưng cô cởi bỏ khuy áo ngực của cô.
“ Đừng……..đừng…….” Cô vẫn cau mày né tránh phía dưới hắn.
An Tử Thành không cho cơ hội, hắn hôn lên môi cô, nụ hôn của hắn rất có kỹ thuật, mơn trớn dây dưa, lúc thì cuồng nhiệt lúc thì dịu dàng, Hàn Gia Lệ non nớt bị hắn hôn cho quên cả vùng vẫy.
Hắn cười gian xảo, hai tay kéo áo ngực của cô ra, cúi đầu hôn lên hai núʍ ѵú hồng hào trên ngực cô.
“ Uh……..” cơ thể cô nhạy cảm khẽ rùng mình một cái, lý trí và sự dè dặt thận trọng trong khoảnh khắc đã bị phá vỡ.
Hắn đùa nghịch nơi nhạy cảm trên cơ thể cô, hôn từ từ xuống dưới…….
Hai tay kéo quần cô xuống, sau đó xé rách ** của cô, hắn tận hưởng thân hình tuyệt đẹp của cô.
Hàn Gia Lệ ngại ngùng nhìn hắn, ánh mắt có chút không tự nhiên, xấu hổ nhắm mắt lại.
An Tử Thành cười ranh mãnh, ở trên giường, người phụ nữ này vẫn còn xấu hổ, có điều, hắn thích!
Hắn cởi bỏ quần áo trên người mình, cơ thể vạm vỡ đè lên cơ thể bé nhỏ của cô.
“ Tôi thích cơ thể cô.” Hắn thầm thì mơn trớn cắn nhẹ vành tai cô, hai tay xoa bóp trên bầu ngực mềm mại của cô.
Hàn Gia Lệ trống rỗng nghe lời hắn nói, cơ thể càng lúc càng gấp gáp, da trên người dường như bị người ta kích nổ vậy.
Hắn nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, cho cái đó to lớn của hắn vào trong người cô.
“ A………” Cô hét lên một tiếng, giữ chặt lấy cánh tay của An Tử Thành.
Nhìn người phụ nữ mềm mại ở phía dưới, An Tử Thành càng không kìm nén được, càng tăng tốc ở thân dưới hơn, tận hưởng cảm giác cái đó của mình bị bó chặt trong người cô.
“ Uh…….a………” Hàn Gia Lệ nghe thấy âm thanh phát ra từ miệng mình, vội vàng cắn cánh tay của mình để không phát ra tiếng.
An Tử Thành nhìn cô kìm nén đến đỏ mặt, không kìm được cười lên, người phụ nữ này, lần này lại không cắn hắn.
Hắn cúi đầu, thì thầm bên tai cô: “ Tôi muốn nghe cô kêu lên.”
Hàn Gia Lệ nhìn hán, cô càng cắn chặt cánh tay mình hơn, lắc lắc đầu với hắn.
Nhìn cánh tay bị cắn đỏ của cô, An Tử Thành xót xa nhìn cô, động tác phía dưới càng mãnh liệt hơn, đồng thời tranh thủ giải cứu cánh tay của cô ra khỏi miệng cô.
“ A……uhư……” Không còn cánh tay, cô không nhịn được kêu lên, âm thanh có chút thổn thức, càng kí©h thí©ɧ thần kinh não bộ của An Tử Thành.
Hắn cười nhìn cô: “ Như thế mới đúng, thoải mái thì phải kêu lên.”
“ A……..uhư…..nhẹ….nhẹ một chút…….đau……..” Mắt cô nửa nhắm nửa mở, tâm trạng rối bời nhìn hắn.
Nghe thấy cô nới thế, hắn dịu dàng chậm lại động tác của mình, cúi đầu hôn lên môi cô.
……….
Sau khi làm xong, An Tử Thành ôm chặt cô vào lòng, tay phải vuốt ve bờ vai trắng nõn của cô.
“ Anh là đồ cầm thú!” Cô bị hắn hành hạ gần như thở không ra hơi, cơ thể đau đớn ê ẩm.
Tay hắn lại trượt từ trên vai cô xuống trước ngực cô, tận hưởng cảm giác tiếp xúc mềm mại ở đó: “ Thực ra…….tôi vẫn muốn làm lại lần nữa, cơ thể của cô, khiến tôi mê muội.”
Nghe thấy lời này, Hàn Gia Lệ vội vàng muốn né ra khỏi người hắn, thằng cha này thật không phải người.
“ Không muốn nữa, tôi thật không chịu nổi, nếu anh hành hạ tôi nữa tôi sẽ chết đấy.”
An Tử Thành ôm cô rất chặt, đột nhiên nghĩ ra gì đó, mỉm cười tinh ngoái nhìn cô: “ Này, tại sao lần này cô không cắn tôi?”
Hàn Gia Lệ ngẩng đầu lườm hắn một cái: “ Anh bị cắn có đã không?”
“ Hay là cô cắn của quý của tôi đi.” Hắn khıêυ khí©h nhìn cô.
Hàn Gia Lệ chán nản: “ Buông tôi ra, tôi muốn đạp cho nó một cái.”
“ Của quý của tôi sẽ hận cô đấy.”
……….
Bệnh viện, khoa phụ sản.
“ Chúc mừng cô, Bạch tiểu thư, cô có thai rồi!” bác sĩ nam đối diện đeo cặp kính viền đen, cúi đầu nhìn tờ xét nghiệm trong tay cười hiền từ.
“ Cái gì?” Vừa nghe thấy lời này, Bạch Phi Phi như nhảy từ trên ghế lên, thần sắc căng thẳng, giật lấy tờ giấy xét nghiệm trong tay bác sĩ, lắc đầu không dám tin: “ Ông có nhầm không? Tôi làm sao mà có thai được?”
Bác sĩ nhìn biểu cảm của cô ta, sau đó đưa tay chỉ vào tờ xét nghiệm: “ Nhưng Bạch tiểu thư, cô chính xác là mang thai rồi.”
Nhìn kết quả xét nghiệm trên tờ đơn, trong lòng Bạch Phi Phi như trống rỗng, sau lần đó cô ta làm với Bụi Hạo Hiên là đến kỳ kinh, cho nên đứa bé này sẽ không phải của Bụi Hạo Hiên, còn chưa từng xảy ra với An Tử Thành, thế thì…..chính là của Bạch Chí Văn!
Chết tiệt! Cô ta căm hận vo tờ xét nghiệm thành một cục, ném ra ngoài cửa sổ.
Tại sao cô ta lại có thai đứa con của lão già đó chứ, con của cô ta chỉ có thể là của An Tử Thành!
“ Bạch tiểu thư……” Bác sĩ nam bị biểu cảm cau có của cô ta dọa cho hết hồn, gọi lên một tiếng.
Bạch Phi Phi không thèm để ý ông ta, không nói gì, lấy túi xách trên ghế quay người đi ra ngoài.
Sau mấy ngày nữa sẽ diễn ra hôn lễ của cô ta và An Tử Thành, không ngờ lại xảy ra chuyện này, có điều…đứa bé này cô ta sống chết cũng sẽ đổ trách nhiệm lên người An Tử Thành, hơn nữa thời gian mang thai cũng khớp vào đêm hôm An Tử Thành bị cô ta chuốc rượu say.
Nghĩ đến đây, cô ta cười hài lòng, ít nhất đứa con trong bụng cô ta cũng là quân bài lúc này, An Tử Thành sẽ không tàn nhẫn như thế.
………
Vịnh Kim Sa.
Khi Hàn Gia Lệ tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn thấy bóng dáng An Tử Thành đâu nữa, cứ nghĩ lại tối quan điên cuồng như thế, mặt cô bất giác đỏ bừng lên.
Đứng dậy mặc quần áo, nhìn thấy trên bàn có mấy chữ An Tử Thành để lại: Tôi có việc đến công ty, một mình ở nhà ngoan nhé, trước cơm tối tôi sẽ về, buồn thì có vể mở phim sεメ của cô giáo Thương ra xem, đĩa ở trong ngăn kéo tủ.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Tổng Tài Gian Ác
- Chương 90: Đĩa của cô giáo thương