Chương 86: Cô đang ghen à

Sau đó lấy điện thoại lập tức gọi điện cho Lão An.

“ Alo, Phi Phi.” Giọng nói đầu dây bên của của lão An rất ồn ào, hình như đang rất bận.

Bạch Phi Phi khóc lóc õng ẹo trong điện thoại: “ Bác An, anh Tử Thành quá đáng quá rồi, bác phải quay về làm chủ cho con, anh ấy ở bên ngoài chơi bời gái gú cũng đành chịu, bây giờ còn đem cả phụ nữ về nhà, như thế bảo con phải sống thế nào đây.”

Lão An giật mình ngạc nhiên, lập tức nói: “ Con nói cái gì? An Tử Thành mang phụ nữ về sao?”

Bạch Phi Phi vội vàng gật đầu lia lịa: “ Bác An, con yêu anh Tử Thành như thế nhưng sao anh ấy lại đối với con không ra gì, con thật sự không muốn sống nữa, con thấy, con và anh Tử Thành vẫn nên hủy bỏ hôn ước, bác An, con thật không có phúc làm con dâu bác rồi.......” Bạch Phi Phi cố tình giả bộ đáng thương, cô ta biết Lão An nhất định không đồng ý cho bọn họ hủy bỏ hôn ước.

Điện thoại ở đầu dây bên kia, Lão An trầm mặc thở dài một tiếng, thật muốn bay ngay về mà đánh cho tên tiểu tử thối đó một trận, khu biệt thự Trang viên bị nổ, tổn thất nặng nề, ông ta vẫn còn đang phải xử lý rất nhiều việc, vậy mà còn thêm việc này nữa........

“ Phi Phi, con đừng cáu giận, bác sẽ gọi điện cho tên súc vật đó, bác ở Trang viên bên Mỹ xảy ra chút chuyện quả thật không về được, có điều bác sẽ tìm người giải quyết, con yên tâm đi, đợi bác xử lý xong việc bên này sẽ lập tức bay về nước làm chủ cho con.”

“ Bác An, bác nhất định phải giúp con, người có thể giúp con chỉ có bác, con thật sự không muốn anh Tử Thành rời xa con, con thật sự rất yêu rất yêu anh ấy.........” Bạch Phi Phi khóc nấc không thành tiếng.

“ Đừng khóc nữa Phi Phi, bác nhất định giúp con, được rồi, bác còn có việc, bác tắt máy đây.” Nói xong đầu dây bên kia đã tút tút những âm thanh máy bận.

Tiếng khóc của Bạch Phi Phi cũng lập tức im bặt, lạnh lùng nhìn điện thoại trong tay, ngay lập tức ném chiếc điện thoại đó vào tường.

“ A..........” Cô ta căm giận gào lên một tiếng.

..........

An Tử Thành buồn chán ngồi trong phòng xem phim Hàn Quốc, cứ nhìn thấy ngoài cửa có bốn vệ sĩ là buồn bực, cô không phải phạm nhân, An Tử Thành làm gì mà tìm người canh cô tận 24h chứ? Mặc dù mục đích của bọn họ là bảo vệ sự an toàn cho cô.

Khiến cô khó hiểu là, buổi tối An Tử Thành còn dẫn theo một con chó về. Là một con chó Poodle lông xù màu nâu, còn mặc chiếc áo màu hồng, nhìn cực kỳ dễ thương.

Hàn Gia Lệ thích không chịu được, cô luôn muốn nuôi một con chó, nhưng những năm đó du học ở nước ngoài đến mình còn chẳng chăm sóc nổi huống gì chăm sóc một con chó, cho nên tâm nguyện đó của cô đành phải để sang một bên.

“ Anh đi cướp ở cửa hàng thú cưng đấy à?” Hàn Gia Lệ ngẩng đầu xúc động nhìn hắn.

An Tử Thành khoanh hai tay trước ngực, khóe miệng nhếch lên cười: “ Tôi từ trong tay nữ thư ký của công ty cướp về đấy.”

Hàn Gia Lệ vuốt ve con cún Poodle trong tay, ngẩng đầu nhìn hắn nheo nheo mày: “ Nữ thư ký? Hay là còn gì khác?”

Ngửi thấy mùi ghen, An Tử Thành cười đắc ý.

“ Hàn Gia Lệ, cô đang ghen đấy à? Nếu như cô thừa nhận, tôi có thể đem tất cả những người tôi quan hệ viết tên ra, sau đó—đưa cho cô xem! Hoặc là tôi gọi tất cả tập thể bọn họ đến để tuyên bố-- cô là vợ tôi.”

Gia Lệ đương nhiên chẳng hứng thú gì, ngẩng đầu lườm hắn ta, vẫn ôm con Poodle trong tay, ung dung nói: “ Anh có bao nhiêu đó là chuyện của anh, tôi còn lâu mới rảnh rỗi đi quản nhiều như thế!”

Đúng lúc này, thần sắc Mã Phi hoảng loạn đẩy cửa lao vào.

“ Thành Gia, lão An gọi điện.” Anh ta vừa nói vừa đưa điện thoại cho hắn.

Trong mắt An Tử Thành ánh lên chút phiền chán, cầm điện thoại đi nhanh ra khỏi phòng, sức khỏe Hàn Gia Lệ không tốt, hắn không muốn để cô biết quá nhiều: “ Alo, ba!”

Giọng nói Lão An có vẻ bực tức: “ Nghe nói, con còn mang cả phụ nữ về nhà rồi?”

An Tử Thành thở dài một hơi, Lão An vì Bạch Phi Phi thật sự muốn dồn hắn chết đây mà, đã nhẫn nhịn bao nhiêu năm rồi, hắn thật sự không muốn tiếp tục nhịn nữa, dù cho bây giờ lật bài thì lão già cũng vẫn không phải đối thủ của hắn.

“ Ba, chuyện tình cảm của con ba đừng nhúng tay vào, ba muốn con lấy Bạch Phi Phi con lấy là được, dù sao cũng là hôn nhân thương nghiệp, chúng con cũng chẳng có tình cảm gì, lẽ nào ba vẫn nhất định muốn con yêu cô ta sao? Nếu như là như thế, thì xin lỗi, trái tim của con bảo cho con, nó không làm được!”

Hắn bình thản nói, trọng giọng nói có vẻ không vui và hống hách khiến lão An tức điên.

Đầu dây bên kia điện thoại, Lão An giống như quả cầu lửa gào lên, hận không thể sấy khô An Tử Thành: “ Cái gì gọi là đừng nhúng tay vào chuyện tình cảm của mày? An Tử Thành! mày bây giờ đủ lông đủ cánh rồi, đến lời của lão Tử mày cũng không nghe phải không? Lão Tử bảo mày yêu cô ta thì mày phải yêu cô ta.” Trong giọng nói của Lão An đầy vẻ ra mệnh lệnh.

An Tử Thành vẫn điềm tĩnh cười khẩy mấy tiếng: “ Ba, bã đã để ý như thế, thế thì ba lấy cô ta là được rồi, dù sao ba bây giờ cũng không có vợ, chỉ cần là nhà họ An, cô ta lấy ai tính chất chả giống nhau, cho nên cần gì phải phiền phức như thế.” Lời của hắn mang đầy sự chế giễu bên trong.

Lão An bị chọc cho tức điên đảo, cầm điện thoại trong tay run rẩy nói: “ Mày….mày là đồ súc vật, mày nói cái gì? Phi Phi đã là người của mày rồi, mày còn nói ra lời phản nghịch như thế à, mày có phải con người không?”

An Tử Thành không tức, cười càng sảng khoái: “ Ha ha….ba, ba lúc nào cũng mắng con là đồ súc vật, cũng đời thời đang tự mắng mình là đồ súc vật phải không?”

“ Mày…. An Tử Thành…….mày muốn làm phản à? Đồ súc vật như mày, lúc đó tao nên cho mày cái tát chết ngay, mày cứ đợi đấy cho tao……còn cả con đàn bà đó, tao sẽ làm cho cô ta sống không bằng chết, phải trả giá đắt!”

Lúc này mặt An Tử Thành đột nhiên trầm xuống, mắt đăm đăm nhìn về phía trước, trong con người toát ra khí chất mạnh mẽ: “ Ông nghe đây, tôi sẽ không để ông làm hại cô ấy, trừ khi tôi chết!” Nói xong, tắt ngang máy.

“ Súc vật…..súc vật…….” Ở đầu dây bên kia lão An căm giận ném điện thoại vào tường, trút nỗi bực tức trong lòng.

Cầm điện thoại, An Tử Thành đứng ở lan can tầng hai sững người một lát, dường như đang nghĩ gì đó.

“ Thành Gia…..” Mã Phi có chút lo lắng tiến lại gần.

“ Mã Phi, tôi và lão già đó đã đến lúc chơi ván bài lật ngửa, ông ta sẽ ngay lập tức từ Mỹ về thôi, cậu chuẩn bị một chút, lần này, tôi phải tiêu diệt lão già đến cùng.” Con ngươi căm hận nhìn Mã Phi, hắn quay lưng dựa vào thành lan can bực bội châm một điếu thuốc. Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, khiến hắn đau đầu mệt mỏi.

“ Vâng, Thành Gia.” Mã Phi kính cẩn cúi đầu với hắn.

“ Đúng rồi, thời gian này bảo vệ tốt Hàn Gia Lệ, lão già nhất định sẽ không tha cho cô ấy.” Nói xong nhả một hơi khói thuốc, trong mắt mơ hồ có vẻ bất an, sau đó quay người đi xuống lầu.

………

Nhà họ Bạch.

Trong phòng của Bạch Phi Phi lại diễn ra cảnh da^ʍ tục phóng đãng, kí©h thí©ɧ, áo trên người cởi hết, chiếc váy ngắn ở thân dưới bị tụt xuống dưới chân, hai tay chống trên bàn, cơ thể uốn éo lẳиɠ ɭơ ngồi trên chiếc bàn trước cửa sổ, đôi chân dài gập thành góc 45 độ so với nền nhà.