“ Nếu như tao thả Lam Y Y, mấy người của tao ở đây, sao có thể đánh gục được mày chứ?”
Ánh mắt tức giận của Huyền Minh trừng lên nhìn hắn, tên đàn ông này, thật không giữ chữ tín.
“ Mày đừng có mơ, tao sẽ không nói, tung tích của bọn họ, dù cho mày có dùng Y Y uy hϊếp tao cũng chẳng có tác dụng gì.” Huyền Minh nói lời kiên quyết, thật không hổ danh được xuất thân huấn luyện từ đảo U Minh ra.
“ Ha.........mày chắc chắn chứ?’ Bùi Hạo Hiên đứng dậy từ từ tiến sát vào Huyền Minh, đưa tay để dưới cằm hắn, để mặt hắn đối xứng với hắn ta: “ Thế thì tao sẽ cho mày xem, A Uy, dẫn Lam Y Y lên đây.”
Huyền Minh nắm chặt hai tay lại, trong mắt gần như có thể phun ra lửa. Hắn cảm nhận được sự bất an trong lòng.
Không đến bao lâu, một người con gái thân hình mỏng manh, yếu ớt bị đẩy vào.
“ A! Huyền Minh...........” Lam Y Y òa khóc nức nở muốn chạy đến ôm hắn, nhưng còn chưa kịp nhấc chân thì đã bị Bùi Hạo Hiên kéo vào bên cạnh hắn ta.
An Tử Thành nằm trên ghế sofa lạnh lùng nhìn tất cả, khóe miệng nhếch lên hình vòng cung, xem ra, trò hay giờ mới bắt đầu.
Châm điếu thuốc, hắn an tâm tiếp tục nhìn trò chơi.
“ Gấu đen, mày rốt cuộc muốn làm gì cô ấy?” Huyền Linh hơi cuống, hận không thể lao lên mà đâm chết Bùi Hạo Hiên.
“Mày không phải không muốn nói sao? Cho nên bây giờ nhìn rõ cho tao, tao sẽ khiến mày can tâm tình nguyện nói ra.” Bùi Hạo Hiên nhìn hắn ta cười ma mãnh, sau đó giơ tay ôm lấy Lam Y Y đẩy lên ghế sofa.
Ánh mắt hừng hực của đám đàn ông trong phòng đều đổ dồn vào Lam Y Y trên ghế sofa.
Bùi Hạo Hiên kéo Lam Y Y đến trước mặt, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô.
Lam Y Y bị dọa cho sợ hãi đẩy hắn ra, cơ thể nhỏ bé co rúm lại trong góc sofa.
“ Không.......đừng! Huyền Minh, anh cứu em........cứu em.........” Cô luống cuống bối rối nhìn Huyền Minh, toàn thân run rẩy hoảng loạn.
Huyền Minh nhìn ánh mắt bất lực của Lam Y Y, bực tức gào lên với Bùi Hạo Hiên: “gấu đen, nếu như mày dám động vào cô ấy, tao sẽ xé tan nát mày ra!!!”
Nhìn Lam Y Y trên ghế sofa, Bùi Hạo Hiên cười cười: “ Mày chắc chắn muốn muốn người phụ nữ của mày làm vật tế sao? Không chỉ tao động đến cô ta, mỗi người ở đây đều sẽ chơi cô ta, cho đến khi.........mày nói ra tung tích của bọn chúng mới thôi!!!”
“ Không! Không!! Huyền Minh, anh cứu em, em không muốn, xin anh cứu em!” Nghe thấy những lời này, Lam Y Y gần như sụp đổ, khóc đến mức lả đi.
Nhìn bộ dạng đau khổ của Lam Y Y, trong lòng Huyền Minh như đang rướm máu, nhưng hắn không thể bán đứng bọn họ! Thật sự không thể.
“ Gấu đen, mày có gan thì đấu với tao, mày ức hϊếp một người con gái có đáng mặt đàn ông không!”
“ Nói hay không nói? Nếu không nói tao xé rách quần áo cô ta.” Bùi Hạo Hiên bước nhanh đến bên cạnh Lam Y Y, tay trái kép cô đến trước mặt Huyền Minh, tay phải lập tức kép áo cô xuống.
“ A! Không!!” Lam Y Y giơ hai tay tuyệt vọng che ngực mình, hoảng loạn nhìn Huyền Minh.
“ Mày là đồ chó chết! Mày thả cô ấy ra.........” Huyền Minh lòng như lửa đốt, sự dằn vặt trong lòng khiến hắn ta đau khổ hơn bao giờ hết.